Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 487: Dọn Sạch Phản Đồ



“Tiểu thư cô xem, biết cô về, tôi liền mang theo mấy người về dọn dẹp nhà cửa từ trên xuống dưới, cô xem…rất sạch sẽ phải không?”

“Sạch sẽ, sao lại có thể không sạch sẽ.” Đường Tâm Lạc cười lạnh một tiếng, nhìn quan gia đang lôi kéo đi đến.

Vú Trương cũng không biết, trước khi cô đến Lục gia tình huống ở chung cùng vị quản gia này như thế nào.

Nhưng lúc này thấy thái độ của Đường Tâm Lạc lãnh đạm, khiến cho vú Trương thấy nghi ngờ.

Dù sao trước khi cô về đây, Lục Dục Thần cũng đã nói qua cho cô biết tình huống của Đường gia.

KHông nói thẳng chuyện Đường Nhược Lạc cùng bà Đường làm với cô.

Nhưng cố ý nhắc nhở cô quản gia trong nhà không phải người tốt.

Đường Tâm Lạc cũng không sợ, lạnh lùng nói, “Trong khoảng thời gian bà ở Đường gia, mỗi tháng biệt thự ít nhiều cũng có mấy vạn tiền phí cho thuê. Chút tiền phí đó tôi không tính với bà, bây giờ bà dọn đồ, đi khỏi đây đi.”

Quản gia này ăn cây táo rào cây sung bán đứng cô.

Nếu không phải khi đó không rảnh trở về thu thập bà ta.

Thì từ tám trăm năm trước cô đã đuổi bà ta đi.

“Cô…tiểu thưm cô có phải nhầm lẫn gì không?”

Quản gia còn tưởng Đường Tâm Lạc trở thành đứa ngốc trước kia.

Bà ta mạnh mẽ giảo biện, “Tiểu thư, tôi là quản gia lão phu nhân tự mình mời. Thời gian lâu như vậy cô không ở đây, chuyện lớn chuyện nhỏ, tôi đều giúp cô quản lý tốt.”

Quản gia cũng không biết Đường Tâm Lạc bị “mất trí nhớ.”

Cho rằn cô còn đang so đó chuyện của bà ĐƯờng, liền cố ý thở dài nói.

“Tôi biết, cô đang giận lúc trước tôi giúp lão phu nhân mà không giúp cô. Nhưng tiểu thư, tôi là quản gia, cơm là ăn của Đường gia, tiền lương lấy từ Đường gia. Khi đó, lão phu nhân là người làm chủ Đường gia, lão phu nhân bảo tôi đưa cho bà những tài liệu đó tôi cũng không còn cách nào khác mà không đưa a!”

“Cho nên lúc ấy tôi tưởng, quy phục lão phu nhâ, nhưng vậy cũng tốt, giúp tiểu thư bảo vệ tài sản. Tiểu thư xem, bây giờ còn không phải như vậy sao…Lúc trước cô bị lão phu nhân đuổi đi, tôi vẫn luôn ở lại biệt thự làm việc. Chính là hy vọng có một ngày cô sẽ trở về.”

“Sau lại có người đem chứng từ bất động sản đến, đuổi lão phu nhân đi, nơi này không ai trả lương cho tôi, tôi vẫn ở lại quản lý nơi này. Dù sao nơi này cũng là nhà tổ của Đường gia, tiểu thư xem tôi cũng có công trông coi, cũng không nên đuổi tôi đi chứ!”

“Bạch bạch bạch----“ Nghe quản gia nói xong, Đường Tâm Lạc vỗ tay.

“Không tồi, thật không sai…Trước kia ta lại không biết Đường gia chúng ta nuổi dưỡng một con chó biết ăn nói như vậy.

“Cô…”Quản gia thiếu chút nữa chủi bậy, nhưng nghĩ đến tình cảnh của mình bây giờ chỉ có thể nhịn.

“Tiểu thư, tôi chỉ là toàn tâm toàn ý làm việc cho Đường gia, tiểu thư đừng hiểu lầm.

Đường Tâm Lạc cười trào phúng, đúng là tiểu nhân vô sỉ, chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.

“Được a, nếu bà không đi, tôi cũng chỉ có thể để bà ở lại.”

“Cảm ơn tiểu thư…tiểu thư yên tâm, tôi nhất định sẽ không phụ lại tiểu thư.”

“Đừng vui vẻ quá sớm. Đường gia chúng tôi không nuôi người rãnh rỗi, từ giờ về sau, bà không làm quản gia của Đường gia nữa, mọi người đều phải nghe lời của vú Trương.”

Đường Tâm Lạc lui về sau đẩy vú Trương lên trước.

“về sau, bà ấy chính là quản gia nơi này, mấy người các người đều phải nghe lời bà ấy.”

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv