Đường Tâm Lạc ở nhà sốt ruột đợi tin tức.
Sau khi cô gọi điện thoại cho Lục Dục Thần xong, anh vẫn chưa trả lời lại.
Bây giờ Đường Tâm Lạc cũng không biết Lục Dục Thần có cứu Tiểu Tình ra hay khong.
Khi cô đang suy nghĩ xem có nên tự mình đến Kiều thi một chuyến hay không.
Dì trương đột nhiên chạy từ ngoài vào.
"Thiếu phu nhân Tô tiểu thư trở lại!"
Đi theo sau Dì Trường, bộ dáng của Tô Tình tuy rằng có chút chật vật nhưng khí sắc cũng không có gì đáng ngại.
"Tiểu Tình, cậu thế nào rồi? Thật sự làm tớ sợ muốn chết..."
Loading...
Đường TÂm Lạc đi lên, xem xét tình huống của Tô Tình.
Vẫn tốt, ngoại trừ môi hơi sưng còn lại không có gì.
Chờ một chút, ....môi?!
Đường Tâm LẠc mở to hai mắt, đang chuẩn bị hỏi rõ ràng.
Lúc này Lục Thất đột nhiên đi vào.
"Thiếu phu nhân, Lục gia phân phó chúng tôi hộ tống Tô tiểu thư trở về, bây giờ người đã về chúng tôi đi trước."
"Chờ một chút." thấy Lục Thất phải đi, Đường Tâm Lạc gọi anh ta lại, "Lục gia....anh ấ..."
Lục Dục Thần không nói hai lời đã đưa Tiểu Tình về.
Cô phải cảm ơn anh, chỉ là người lại không trở về.
Cho nên Lục Dục Thần chán ghét cô sao?
Lục Thất thấy biểu tình của Đường Tâm Lạc ảm đạm,không khỏi tự giác nói thay Lục Dục Thần.
"Thiếu phu nhân, Lục gia đang có hội nghi của tổng công ty. Ngài ấy đã cho nghỉ một giờ để đến Kiều thị đưa Tô tiểu thư về cho phu nhân đã phá vỡ quy tắc. Hội nghị tổng bộ của công ty đều là những người quan trọng phụ trách các công ty con. Lục gia đi một giờ đã quá rồi cho nên bây giờ ngài ấy phải trở về."
"Thiếu phu nhâ, Lục Thất là người thô thiển không nói làm gì. Nhưng Lục gia đối với cô sau bao nhiêu năm Lục thất chứng kiến thì đối với cô là dụng tâm nhất."
Lục Thất nói xong liền rời đi.
Bình thường anh ta tuyệt đối không dám nói đến chuyện tình cảm của Lục Dục Thần.
Nhưng ở bên người Lục Dục Thần anh ta có thể thấy được ngài ấy cùng Đường TÂm LẠc có vấn đề.
Vốn cho rằng, là Lục gia cố ý vắng vẻ thiếu phu nhân để dạy dỗ cô dễ hơn.
Nhưng hôm nay nhìn thấy Lục gia trực tiếp rời khỏi hội nghị tổng bộ của công ty.
Lục Thất cũng ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề.
Xem ra trong mắt Lục gia, thiếu phu nhân còn hơn cả quyền quản lý Hoàng Đình.
Phải biết rằng, người phụ trách các công ty con không phải trăm phần trăm đều nghe lời Lục gia.
Bên trong bọn họ còn thế lực người đó năm đó để lại, lúc nào cũng có thể phản công.
Mà Lục gia ở hội nghị quan trọng như vậy lại vì một cuộc điện thoại của thiếu phu nhân mà rời đi.
Tuy Lục Thất đi rồi nhưng lời nói của anh ta lại khiến cho Đường TÂm Lạc thấy quay cuồng.
Cô không nên nghe lời Lục Thất nói...
Những lời này nhất định là thủ đoạn mê hoặc cô!
Chỉ là, trong đầu bất tri bất giác lại vang lên những lý do thoái thác.
Những lời này cùng những lời lạnh lùng khiến cô thương tâm của Lục Dục Thần cuối cùng cô không thể phân biệt được cái nào là thật cái nào là giả.
"Tâm LẠc, cậu thành thật nói cho tớ biết, cậu với Lục gia có phải cãi nhau hay không?"
Tô Tình cùng Đường Tâm Lạc đợi bác sĩ gia đình đến.
Bởi vì sau khi Tô Tình được cứu trở về, liền kiên trì muốn tiêm vắc xin phòng dại.
Đường Tâm Lạc nghe vậy còn tưởng rằng Tô Tình bị Kiều Mạc Hàn thả chó dại ra cắn, mới kiểm tra toàn thân cô xem có gì không, xác nhận không bị gì mới nói.
"Tiểu Tình...Cậu sao lại như vậy? Bây giờ chúng ta không phải nên nói xem cậu cùng Kiều thiếu là thế nào? Mau nói cho tớ biết, sau khi cậu bị anh ta bắt thì xảy ra chuyện gì? Còn có, cậu thật sự muốn bác sĩ tiêm vác xin phòng dại cho cậu?