Thời Gian Cùng Anh Triền Miên

Chương 322: Kết Quả Của Việc Đắc Tội Với Lục Gia



Vạn Vi Vi nhìn thấy người quen, miệng liền phát ra âm thanh "ngô ngô" kêu cứu.

Nhưng lão đại bang Thanh Long nào rảnh mà để ý cô ta, vừa thấy đã ghê tởm lập tức cho thuộc hạ kéo cô ta sang một bên.

"Đầu trọc" cùng "áo hoa" đi đến.

Đầu trọc đè thâp giọng nói, "Lão đại, loại phụ nữ này, anh em chúng ta còn thấy khó ăn. Hơn nữa anh nhìn mặt cô ta đi, giống như bị bênh, nếu như bị lây bệnh...Không bằng, anh nói chuyện với vị kia, thay đổi phương thưc..."

"Đổi cái đầu mày!"

Lão đại đập một phát lên đầu của đầu trọc, "Bảo tao đi tìm người ăn thịt không nhả xương kia, mày có phải muốn tao chết mới vừa lòng!"

Thật vất vả mới có thể chạy thoái từ nơi quái quỷ đó, lão đại bang Thanh Long tuyệt đối không đồng ý quay lại nơi đó tìm mấy người áo đen.

Đầu trọc cũng tự biết mình nói sai, cúi đầu không trả lời.

áo hoa đầu óc linh hoạt, xoay chuyển ánh mắt đề nghị, "Lão đại, nếu không làm vậy đi. Dù sao vị đại gia kia chỉ nói chúng ta phá hư Vạn Vi Vi, bị ai phá hư chẳng giống nhau, chúng ta không làm được chắc chắn cũng có người làm được. Anh xem, không bằng đem cô ta..."

"Đúng rồi! Vẫn là tiểu tử mày thông minh. Làm như vậy đi, các người làm nhanh đi!"

Hai người nhận lệnh chuẩn bị muốn đi, lại bị lão đại gọi là, " Đúng rồi, đừng quên lời vị đạigia kia phân phó. Nhất định phải làm lớn chuyện này, ngàn vạn lần đừng quên!"

Chẳng bao lâu, Vạn Vi Vi lại bị hai tên lưu manh kéo lên xe.

Nhìn xe đi, lão đại bang Thanh Long không khỏi nhíu mày.

"A---

Chỉ hy vọng mọi chuyện thuận lợi, ngàn vạn lần đừng xảy ra sự cố.

Lúc trước không biết Vạn Vi Vi đắc tội gì với người Lục gia, tùy tiện nhận mối làm ăn với cô ta, chút nữa khiến cho bang Thanh Long của bọn họ ở thành phố A bị tiêu diệt.

Lần này, nếu không làm tốt chuyện đển Lục gia nguôi giận, bang thanh Long bọn họ đừng mong tiếp tục lăn lộn.

Trên xe, Vạn Vi Vi bị tên đầu trọc hung hăng ném ở phía dưới đất chỗ để chân trên xe.

Lần này cô ta đến tư cách ngồi trên ghế cũng không còn.

Vạn Vi Vi vừa nằm trên đất, "áo hoa" liền đạp lên lưng cô ta.

"Ngô---ngô--ngô--"

Vạn Vi Vi liều mạng giãy giụa, trong miệng phát ra âm thanh thảm thiết.

"Mẹ nó, thật ghê tởm, câm miệng lại cho lão tử!"

"Đầu trọc" đá một cước lên bụng Vạn Vi Vi.

"Khụ khụ---"Vạn Vi Vi tuy rằng gia thế bình thường, nhưng từ nhỏ cũng chưa từng chịu tội như vậy.

Bị đầu trọc đá vào bụng chút nữa lục phủ ngũ tạng đều rơi ra.

"Áo hoa" cuối cùng cũng có chút thương tiếc, tuy rằng nhìn mặt Vạn Vi Vi ghê tởm nhưng nhìn dáng người có lòi có lõm quyến rũ.

"Ngô ô ô--"

Vạn Vi Vi liều mạng giãy dụa, bị Áo hoa hung hăng đánh cho một cái, nức nở ra tiếng.

"Xú kỹ nữ, trốn cái gì mà trốn...Đừng tưởng rằng, anh mày hiếm lạ cô, cho dù cô có cởi hết tao cũng không thèm chạm vào cô!"

Nhìn người phụ nữ này chảy mủ đầy mặt, chạm vào không biết có bị lây bệnh gì phiền toái hay không.

"Áo hoa" tuy nói ghét bỏ nhưng động tác lại không nhẹ hơn một chút.

Thừa dịp xe đang chạy đi, ngoài mặt Vạn Vi Vi không chạm vào còn các nơi khác đều bị áo hoa chơi một lần.

Đương nhiên, dù hắn có nghiện cũng không mạo hiểm khiến mình bị bệnh mà đông vào Vạn Vi Vi.

Xe taxi xóc nảy rất nhanh chạy đến một khu dân nghèo dơ bẩn ở thành phố A.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv