Chỉ chốc lát sau, anh ta như nhịn sự tức giận mà đồng ý: "Được, chúng ta ly hôn trong hòa bình đi, trình tự ly hôn như bình thường. Chuyện này là anh nợ em, em đừng làm phiền lão phu nhân. Sáng mai em đi cùng với luật sư tới phòng làm việc của anh, luật sư của anh cũng có mặt, tới lúc đó thương lượng."
Đường Tâm Lạc không nghi ngờ anh ta, Lục Kình Hạo chỉ là con riêng dòng thứ của Lục gia, lên làm người thừa kế cũng mới được nửa năm.
Vì tiền đồ, anh ta không dám đùa giỡn.
"Được, mai tôi sẽ đến gặp anh."
Nói chuyện xong, hai người lập tức tách khỏi nhau, Lục Kình Hạo trở lại đám đông vui vẻ trò chuyện, một mình Đường Tâm Lạc từ từ tới chỗ yên tĩnh nghỉ ngơi.
Trên đường đi có bồi bàn bưng rượu vang tới, Đường Tâm Lạc vừa giải quyết xong tâm sự nên tâm trạng rất thoải mái, thuận tay uống một ly.
Cả người dựa vào cột, vừa lắc ly rượu trên tay vừa nhìn khách khiêu vũ trong đại sảnh.
Xung quanh náo nhiệt như vậy, nhưng vì sao cô luôn cảm thấy cô độc.
Dứt khoát đi về trước, dù sao cũng chúc thọ xong rồi, cô và Lục Kình Hạo cũng giải quyết xong. Lão phu nhân lớn tuổi rồi lát nữa có lẽ cũng sẽ đi ngủ sớm, ở lại đến cuối cũng không thể trò chuyện được gì.
Nghĩ như vật, Đường Tâm Lạc buông ly rượu xuống chuẩn bị đi, ai ngờ vừa đi được hai bước thì cảm thấy tim đập mạnh.
Nóng, nóng quá
Một cảm giác kỳ lạ từ bụng truyền lên, xông thẳng lên não.
Tầm mắt trở nên mê mang, đầu óc hỗn độn, ngay cả hơi thở cũng nóng lên.
Kính áp tròng, lại rơi nữa sao?
Đây là ý nghĩ trong đầu, sau đó cô chỉ còn lại một suy nghĩ.
Đi ra ngoài trước, lên xe đi về.
Đường Tâm Lạc bước chân ra khỏi phòng dạ hội, sớm đã bị người của Lục Kình Hạo đi theo.
Người đưa rượu cho Đường Tâm Lạc bắt đầu cảm thấy khẩn trương, chuyện tối nay thật sự rất nguy hiểm, nếu không phải Lục thiếu cho gã một số tiền lớn, gã tuyệt đối không dám làm chuyện này ở nhà tổ Lục gia.
Nhưng mà thế giới của người có tiền thật kỳ lạ, Lục thiếu cho gã một số tiền lớn để hạ thuốc vợ mình.
Bỏ thuốc cũng được đi, có lẽ đây là biểu hiện dư tiền của nhà giàu. Nào ngờ Lục thiếu chẳng những sai gã bỏ thuốc mà còn bảo gã tiện tay "Xử lý" người phụ nữ trúng thuốc kia.
Ha ha ha, chuyện này... Gã suy nghĩ một chút thì cảm thấy rất thú vị.
Mặc dù hơi lo lắng nhưng vẫn đi sát sau lưng Đường Tâm Lạc, chờ Đường Tâm Lạc đi tới cầu thang thì gã thuận tay bắt người lên sân thượng.
Phòng khách rất đông, gã chỉ cần đợi người phụ nữ này đến chỗ khuất, đến lúc đó thì có thể... Đùa giỡn tận tình.
Dựa theo lời hứa của Lục thiếu, đêm nay người phụ nữ này là của gã. Đến khi xong chuyện, sáng sớm mai Lục thiếu sẽ đích thân dẫn người đi bắt gian. Lúc đó gã chỉ cần chịu khổ một chút, đóng giả làm gian phu, sau chuyện này thì sẽ được một số tiền lớn.
____
Đường Tâm Lạc mơ mơ màng màng đi về phía trước, bước chân càng nhanh, càng cảm thấy đầu óc hoang mang, tim đập mạnh hơn.
Lễ phục quá dài, Đường Tâm Lạc không chú ý thì bị vấp. Cơ thể không chịu nổi nữa, thêm lần ngày, cả người không khống chế được ngã về phía trước.
Cảm giác đau đớn trong dự định không truyền tới, cô được một cánh tay mạnh mẽ đỡ lên.
"Ưm... Giúp tôi..."
Cả người thật khó chịu, rõ ràng là cầu cứu, nhưng lời từ miệng thoát ra thì giống như một yêu tinh đang câu dẫn người khác.
Người đàn ông cúi đầu xuống, lạnh lùng nhìn người phụ nữ sắc mặt đang đỏ gay trong ngực mình.