Biến động năng lượng hiển thị trên màn hình làm Andrew nhíu mày; kẻ này rốt cục là ai mà lại lao tới đây tấn công anh - theo biến động năng lượng thì chắc chắn cũng không phải kẻ yếu. May mà đây là nơi hoang dã, chứ nếu ở thành thị thì đúng thật là không biết phản ứng thế nào - dù sao sức linh hoạt cùng lực phá hoại của một tên như này là không thể khinh thường.
Dù sao thì một bên không bao giờ cố kỳ tổn thương người bình thường, một bên lại phải gánh vác trách nhiệm bảo vệ người bình thường - không cần nhìn cũng biết bên nào thiệt hơn nếu chiến đấu trong đô thị
"Cứ bắt lại đã, có gì tính toán sau" Andrew thầm nghĩ. Đến anh cũng rất khó chịu; rõ ràng là anh đã xử lý kẻ định bắt lấy hai người làm con tin, vậy mà người này lại xông thẳng tới đây, mang theo cái "sát ý" kia đến nữa. Rốt cục là chỗ nào sai mà lại thu hút một tên dở hơi như vậy tới đánh mình chứ, khó hiểu - tên này là từ ngọn núi nào chui ra hay sao mà hiếu chiến thế?
"Những con chim kia chỉ sợ cũng là thủ đoạn tấn công - hơi bị thô giáp, lại quá lộ liễu" Chỉ cần nhìn một phát, là anh có thể hiểu được bản chất của những con chim đang tấn công tới mình. Nói đến, thứ này khá đơn giản - cũng chỉ là năng lượng tập hợp lại một chỗ, chỉ cần quấy nhiều quy trình vận hành của chúng là hoàn toàn có thể phá giải. Cảm giác như một đám lựu đạn biết bay vậy; không đủ nhanh để làm tên lửa nhưng uy lực cũng khá.
Trong lúc anh suy nghĩ, thì người thanh niên kia cũng đã xông tới chân núi - rất nhanh; gần như là nhanh nhất từng thấy. Người bình thường chắc chắn không thể phản ứng kịp mà ngắm bắn, nhất là khi mà thân pháp của tên kia rất tốt trong việc né tránh đạn.
Đương nhiên, Andrew không phải người thường; và khẩu súng trên tay anh không phải súng bắn tỉa thông thường. Nếu là vũ khí thôn thường trên tay người thường thì làm sao có thể đối đầu với những võ giả này - thà mang thừa vũ khí còn hơn là để những trường hợp xấu hơn xảy đến.
Như vũ khí hiện tại của Andrew - khẩu súng bắn tỉa điện từ sử dụng một viên đạn nặng hơn 200 gram bắn ra với tốc dộ gấp 14 lần âm thanh. Trọng lượng, tốc độ cũng như diện tích mặt cắt tạo thành lực xuyên thấu khủng bố - ngang với pháo của một số xe tăng rồi; thừa đủ khả năng xuyên qua 700mm thép RHA. Cộng thêm khả năng ngắm bắn, hệ thống hỗ trợ tính toán và ống ngắm điện tử; trong bán kính 4 km, Andrew sẽ không thể bắn trượt.
"Đoàng" viên đạn từ nòng súng lấy tốc độ khổng lồ bắn tới Giang Thiên Vũ; như chưa đợi viên đạn tới nơi - cũng có nghĩa là chưa đầy nửa giây, Andrew đã bắn ra viên đạn tiếp theo - tại vị trí mà tên kia sẽ tránh. Ứng dụng của phần mềm phân tích chuyển động cũng như ma pháp thuộc lĩnh vực "vận mệnh" hóa thành một lợi thế cực lớn trên chiến trường.
— QUẢNG CÁO —
Event
Phát hiện được vị trí của địch nhân; dự đoán được những hành động tiếp theo từ cử động của cơ thể, "xem" tới tương lại gần - tất cả tổng hợp lại và từ đó làm ra phương án ứng đối chính xác. Tư duy được gia tốc sẽ hỗ trợ cho quá trình này - chiến thuật của CORE vẫn rất hoàn mỹ, có thể đảm bảo những binh sĩ có khả năng thiện xạ. Tất cả đều sẽ là xạ thủ "bách phát bách trúng" - như những con aimbot nhảy nhót lung tung trên chiến trường online.
Đáng tiếc, viên đạn thứ hai không thể xử lý được người này, mà chỉ có thể đập người này ra một bên - vũ khí của hắn quá rắng chắc. Ít nhất, trên phương diện ý chí, thì hiện tại Andrew là người thắng; hoàn toàn áp chế được Giang Thiên Vũ, đẩy hắn tới mức giận mất khôn.
Nhưng, nhờ vào sử dụng ma pháp, Andrew có thể cảm nhận được - quá trình chiến đấu kịch liệt nhất chưa tiến đến. Ngày hôm nay anh sẽ có nguy hiểm tới tính mạng, chiến đấu dễ dàng như vậy là không thể nào. Thậm chí, anh còn có thể cảm nhận được, người đang leo núi sẽ đẩy mình vào tình cảnh đó.
"Thực lực của hắn lại còn tăng nữa à? Phiền phức thật" Nói vậy, nhưng Andrew cũng không quá sợ hãi - dù sao anh cũng từng trải qua huấn luyện đặc thù nhằm vào tâm linh cũng như ý thức.
Trên chiến trường, thua một bước không có nghĩa là sẽ thua hết; nhưng thua trên mặt tâm linh ý thức thì đúng thật là không gượng dậy nổi được. Có vô số chiến thuật chiến tranh hiện đại là dựa vào sai lầm của đối thủ cũng như lợi dụng chiến trường để đánh vào ý chí chiến đấu của địch. Ý chí không ổn định thì phán đoán sai lầm sẽ gia tăng, dẫn tới thêm thương vong, tổn thất; tất cả là một vòng tuần hoàn ác tính
Đó là lý do tất cả những người chỉ huy đều sẽ phần nào học được bản lĩnh này - một người lính thông thường có thể không để ý tới điều này, nhưng tất cả đều nằm ở quyết đấu về trí tuệ cũng như tinh thần.
Nhờ vào những huấn luyện đó, mà Andrew chỉ nhíu mày tập trung khi màn hình hiển thị một nguồn năng lượng khổng lồ bộc phát ra từ người đang lao lên từ cánh rừng - cách đây khoảng 2km. Có vẻ sau khi ăn phát đạn thứ hai thì
— QUẢNG CÁO —
Event
Với tốc độ của tên đó thì chỉ sợ khoảng cách này chỉ tốn tám giây.
"Được thôi, bắt đầu nào - GAIA, mời hỗ trợ tôi" Andrew thầm nhủ, trong lòng ngoại trừ lo lắng thì cũng có một chút mong chờ. Đây là trận chiến đầu tiên keere từ khi tất cả năng lực của anh được tăng cường trên diện rộng. Nếu nói người trẻ tuổi ham thích đánh nhu, thì Andrew đúng thật là một "người trẻ tuổi" - hơn mười năm làm nhiệm vụ cũng có những lúc anh cần giải tỏa tâm lý.
Buông tay đánh một trận là có thể - dù sao thì cũng không có tổn thất gì; đây không phải là nơi mà anh phải cố kỵ người khác, hoàn toàn có thể sử dụng toàn lực để ứng phó. Đây là đánh nhau, cũng là giao tiếp; không ứng phó toàn lực thì là không tôn trọng người ta - ở nơi này, chỉ còn hai người mà thôi.
Đợi tên kia tới gần, thì Andrew cũng hoàn thành điều chỉnh trạng thái của mình, hiện tại có thể nói là lúc mạnh nhất của anh, trừ trường hợp kích hoạt "thứ đó". Anh vẫn không dám sử dụng Eidolon, bởi nó quá mức tiêu hao tinh thần, sử dụng xong nôn mửa hoặc bất tỉnh là chuyện thường tình.
"Chết" một đòn công kích bắn thẳng tới - luồng năng lượng màu đen như một mũi tên, đạt tới vận tốc gần với âm thanh. Trên đường đi, cánh cây cục đã nào đụng phải nó thì đều bị cắt ra một miếng. Nhưng chừng đó chưa đủ, ở khoảng cách này, thì công kích đó tốn hơn nảu giây để tới nơi - quá chậm
Chỉ thấy bộ giáp khổng lồ cúi người xuống, rồi "đùng" một cái, nhảy vọt thẳng ra phía bên phải; các động cơ phản lực mở ra, đưa bộ giáp có tổn trọng lượng hiện tại là nửa tấn đi với tốc độ khủng khiếp.
Nếu nói khinh công thông thường sử dụng thân pháp cũng như sự linh hoạt để di chuyển, thì phương thức di chuyển của Andrew là hoàn toàn trái ngược. Như một cái xe tăng gắn thêm tên lửa, xông tới với tốc độ khổng lồ - ai mà cản người đó chết.
— QUẢNG CÁO —
Event
Đương nhiên, Andrew không phải là người sẽ chỉ biết đứng đó chịu đánh. Chỉ thấy khẩu súng điện từ trong tay anh tóe ra ánh sáng, và lập tức, hàng chục viên đạn lao đi về hướng Giang Thiên Vũ.
Loạt đạn siêu thanh trúng đích một nửa, nhưng uy lực của nó không đủ mạnh để đánh xuyên làn da được cường hóa màu vàng sậm kia. Chỉ thấy thanh niên kia lao nhanh về hướng Andrew, kiếm chém ra vô số công kích tầm xa.
Tất cả những "lưỡi kiếm" màu đen này đều có tốc độ rất cao, nhưng thiếu đi tính linh hoạt; năng lực dự phán lại còn không tốt nữa - phải nói là người này có năng lực nhưng không thể hiện được ra mấy.
Đương nhiên, điều đó không thể ngăn cản được Andrew, khi mà tốc độ phối hợp với khả năng tính toán chính xác công kích tiếp theo sẽ hại xuống ở đâu. Hiện tại, "cuộc chiến" này đã kéo dài hơn mười giây - một băng đạn đã bắn tới một nửa; người còn lại thì chân khí vẫn còn đang hùng hồn. Cả hai vừa chạy vừa công kích; đánh tới võ nát những cây cổ thụ trong rừng, cắt chém ra những ụ tuyết lớn.
"Ngang tài ngang sức" là không thể nào - đây không phải là đánh nhau theo thể thức thi đấu mà có thể như vậy. Kéo dài tới mười giây là cũng rất khá rồi.