“Cửu Tiêu Thương Thiên Bách Lệnh? Là cái gì?” Lưu Chính Minh tò mò hỏi.
“Bẩm chủ nhân, Cửu Tiêu Thương Thiên Bách Lệnh vốn là một truyền thuyết vô cùng cổ lão, bất quá độ lan toả cũng lớn, gần như trẻ nhỏ tại Sàng Hải Châu đều biết đến truyền thuyết này, bất quá cũng không phải ai cũng coi nó là thật, đai đa số chỉ nghĩ nó là một câu chuyện phiếm, hay là do một số vị tiền bối nào rỗi hơi rảnh đời nghĩ ra mà thôi.” Tiểu Mộc hơi chần chừ một chút, nói ra.
“Không có lửa làm sao có khói? Nếu như nó chỉ là tin đồn không thì cũng đã không đạt được đến truyền thuyết.” Lưu Chính Minh lắc đầu:” Ngươi cứ kể thử xem nào.”
“Được rồi chủ nhân.” Tiểu Mộc gật đầu, chân trái đặt lên chân phải, một bộ kể chuyện ru bé đi ngủ nằm xuống, sau đó nó bắt đầu kể:
“Ngày xửa ngày xưa, tự thời kỳ khai sáng thế gian, thế giới kì thực là vô cùng rộng lớn, bao la khắp tinh không. Một ngày nào đó, thương thiên vỡ vụn, để lại một trăm đạo lệnh tại thế giới, danh tự Cửu Tiêu Thương Thiên Bách Lệnh. Mỗi một đạo đều sở hữu một loại công năng đặc dị, có thể giúp phàm nhân phi thiên độn địa, trường sinh bất lão, khởi tử hoàn sinh cũng không phải là không thể. Nghe đồn vị kia đạt đến Quy Nhất cảnh giới cũng cùng cái này có quan hệ.”
Lưu Chính Minh nghe xong, tay phải đặt dưới cằm, cũng lâm vào suy nghĩ, hai mắt vô thần. Nhìn lấy cảnh đấy, tiểu Mộc vội giật mình:
“Chủ nhân, chủ nhân! Ngài cũng đừng cho đó là thật, tất cả vốn là truyền thuyết thôi nha, đừng có đặt chủ ý đi tìm nó. Xưa nay đã có vô số người đã đặt chân lên hành trình này, lãng phí biết bao nhân lực tài liệu, cuối cùng chỉ có thể kết luận là truyền thuyết chính là truyền thuyết, xe cát dã tràng hết a.”
Nó thật sự là sợ vị chủ nhân này vừa mới nghe xong lại tâm động, cuố cùng lãng phí hết thời gian, uổng cho một thân thực lực.
Lưu Chính Minh nghe vậy cũng không có nói gì, tay đập vào trên đầu của tiểu Mộc, miệng lại cười mắng:
“Ngươi cứ thế khinh thường chủ nhân của ngươi? Ta lại không rõ ràng đạo lý này sao? Há có thể lãng phí thời gian như vậy?”
Tiểu Mộc thở phào:
“Chủ nhân biết thế thì tốt, ta cũng không cần tốn công thuyết phục ngài. Dù sao thực lực chính là căn bản a. Mong tưởng dựa vào dăm ba cái thứ truyền thuyết đó để rồi nhất phi trùng thiên, tất cả đều là si tâm vọng tưởng hết a.”
Lưu Chính Minh nghe vậy chỉ cười không nói gì, bất quá hắn vẫn đang tiêu hoá lấy thông tin mà tiểu Mộc vừa mới nói ra.
“Thế giới rộng lớn, bao khắp tinh không? Câu nói này, tựa như mang hàm ý nào đó?”
Lưu Chính Minh ngược lại cũng không hoài nghi về thực hư của cái được gọi là “Cửu Tiêu Thương Thiên Bách Lệnh”. Vì sao ư?
Trong giây khắc vừa rồi, hắn đã vừa thử dùng hệ thống để tra về cái truyền thuyết này, kết quả chính là con số khổng lồ đập vào mắt. Hắn nhìn thấy cái gì?
Một con số thiên văn!
Chín trăm tỷ tỷ HTĐ!
Nếu không phải là hắn xác định hệ thống là sẽ không đùa mình thì hắn cũng không thể tin nổi vào con số này, bởi trên căn bản với số lượng HTĐ như thế này, hắn hoàn toàn có thể mua được một thanh vũ khí Chân Phẩm Đỉnh Cấp!
Lưu Chính Minh cảm thấy mình như vừa mới chạm tay phải một cái bí mật gì lớn đồng dạng, bởi vì không những đây chính là giá để tra lấy của trăm đầu lệnh này, ngay cả nếu như hắn hợp lại để tra lấy thông tin chi tiết của toàn bộ Dị Hoả Bảng, giá tiền cũng là tương tự.
“Nói theo cách nào đó, truyền thuyết có lẽ không chỉ là truyền thuyết?” Lưu Chính Minh nghĩ thầm: “Xem ra, cũng có khả năng, Phi Vũ đại lục cũng không phải là một vị diện đơn độc?”
Bất quá suy đoán là về suy đoán, có nghĩ nhiều cũng không để làm gì, thực lực của Lưu Chính Minh dù sao cũng không đủ để tiếp xúc với tầng thứ này, nên hắn cũng nhanh chóng xếp cái suy nghĩ này vào sau đầu, nhưng trong lòng hắn vẫn để một cái lưu ý.
Ngoại giới, Bất Diệt Linh Viêm chỉ sau vài nén hương cũng đã thiêu đốt hết toàn bộ chất độc bên trong độc vụ, Lưu Chính Minh cũng không có quên còn có nhị thú hai bên, quay sang, nói:
“Hai ngươi cũng vào hấp thu lấy linh khí đi.”
“Dạ chủ nhân!”
Lúc này, nhị thú mới dám buông mình tu luyện. Tuy lúc trước, nhìn thấy đám linh khí chập chờn dụ hoặc làm nhị thú vô cùng tâm động, bất quá không có lệnh của Lưu Chính Minh, nhị thú cũng không dám có cái gì khác lạ cử động, ngay cả một sợi linh khí cũng không dám hấp thu tu luyện.
Lưu Chính Minh nhìn thấy thế cũng vô cùng hài lòng, hắn tuy chắc chắn là sẽ không bao giờ bạc đãi người theo hắn, bất quá đó cũng là trong trường hợp họ có còn để hắn vào trong mắt và thật tâm hay không. Nếu như nhị thú không hỏi ý hắn trước mà đã bắt đầu luyện hoá, hắn sẽ vì thế mà vô cùng thất vọng.
Rất nhanh, linh khí tứ phía tại trong hang nhanh chóng hướng cả ba tiến đến, hình thành từng vòng xoáy lớn nhỏ. Là lẽ dĩ nhiên, vòng xoáy của Lưu Chính Minh là lớn nhất, tiếp đó rồi mới đến tiểu Kim, cuối cùng là tiểu Mộc, trong đó, chênh lệch giữa tiểu Kim cùng tiểu Mộc cũng là không lớn, chỉ có của Lưu Chính Minh là gần như gấp đôi cả hai cộng lại.
Luyện hoá xong hết thảy, Lưu Chính Minh mới nhìn về phía bảng thông tin:
『▐ Thông tin nhân vật▐:
《 Kí Chủ 》: 【Lưu Chính Minh】【chưa có danh xưng】
《 Trạng Thái 》: 【100%】
《 Công Pháp 》: 【Hỗn Chân Công】
《Thân Pháp 》: 【Lăng Ba Vi Bộ】
《 Skills 》: 【Lý Bạch Kiếm Pháp ( NĐTS)】
【Vạn Kiếm Quy Tông (ĐPTC)】
【Chu Thiên Tinh Thần Hạ Phàm Kiếm (ĐĐNT)】
【Quỳnh Thiên Phong ( ĐĐNT)】
【Hầu Tử Thâu Đào ( ĐĐNT)】
【Hắc Hổ Đào Tâm ( SKMK)】
【Tam Thiên Niên Thống Khổ ( ĐĐNT)】
《 Trang Bị 》: 【Viễn Xạ Cầu】【Giày Thép】
《 Cảnh Giới 》: 【Bậc hai nhất trọng địa】
【Siêu Phàm Nhập Thánh】
【 823000/9999999】
【Kim Đan: 12 chuyển】
《 Thần Niệm 》: 【1km】
《 Năng Lượng 》: 【134000/225000】
《 Thần Thông 》: 【Phân Thân ( Lv3) (+) 】【Bạch Nhãn ( Lv2) (+)】
《 Dị Năng 》: 【Kết Lực ( Lv1) (+) 】
《 Ý Cảnh 》: 【Thời Gian Kiếm Ý ( 9 đoạn) 】
【Thái Dương Kiếm Ý ( 4 đoạn) 】
【Thái Âm Kiếm Ý ( 4 đoạn) 】
【Thiếu Dương Kiếm Ý ( 4 đoạn) 】
【Thiếu Âm Kiếm Ý ( 4 đoạn) 】
【 Lôi Đình Đao Ý ( 4 đoạn) 】
《 Tiên Thiên Linh Vật 》: 【Bất Diệt Linh Viêm】
❙Stats❙:
《 Hp ( Máu) 》: 【 400300 】
《 Str ( Lực lượng) 》: 【 270043 】
《 Speed ( Tốc độ) 》: 【 150380 】
《 Int ( Độ suy tính) 》: 【 150260 】
《 Wit ( Vận tốc suy nghĩ) 》: 【 150290 】
《 Men ( Cường độ tinh thần) 》: 【 150290 】
《 Soul ( Cường độ linh hồn) 》: 【 150470 】
《 Dex ( Độ linh mẫn) 》: 【 162030 】
《 Acc ( Độ chính xác) 》: 【 150400 】
《 Def ( Phòng ngự) 》: 【 210030 】
❙Túi Đồ❙:
《 Hệ Thống Điểm 》: 【 534 】
《 Rút Thưởng 》:【 Đồng 】: 【 14 】 (+) ( 100 HTĐ)
【 Bạc 】: 【 10 】 (+) ( 500 HTĐ)
【 Vàng 】: 【 7 】 (+) ( 1000 HTĐ)
【 Bạch Kim 】: 【 1 】 (+) ( 5000 HTĐ)
【 Kim Cương 】: 【 0 】 (+) ( 10000 HTĐ)
【 Chí Tôn 】: 【 0 】 (+) (? HTĐ)
▐ Luyện Đan▐
▐ Luyện Khí▐
▐ Shop ▐
▐ Nhiệm Vụ ▐
▐ Thông Báo ▐
▐ Giám Định▐ 』
“Exp tăng lên cũng kha khá, đa số đều nhờ vào linh khí chiếm được của con mãng xà là chủ yếu.” Lưu Chính Minh nhìn qua bảng thông tin, làm cái sơ bộ đánh giá.
“Xem ra, cũng là nên nâng cấp một chút.”
“Phân thân thần thông, nâng cấp Lv 4.”
“Keng, ký chủ tiêu tốn 250 HTĐ nâng cấp [ Phân Thân ] thần thông lên Lv 4.”
“Đinh! Thần thông [ Phân Thân ] nâng cấp lên làm Lv 4. Số lượng HTĐ ký chủ còn là: 284 HTĐ”
“[ Phân thân ]: Lv4
Mô tả: có khả năng tự tạo ra 10 phân thân trong vòng bán kính 1km, mỗi phân thân sở hữu 80% thực lực ký chủ, cảnh giới vì đồng cấp. Thời gian hạn chế: 1 ngày. “
“Bạch Nhãn thần thông, nâng cấp Lv 3.”
“Keng, ký chủ tiêu tốn 20 HTĐ nâng cấp [ Bạch Nhãn ] thần thông lên Lv 3.”
“Đinh! Thần thông [ Phân Thân ] nâng cấp lên làm Lv 4. Số lượng HTĐ ký chủ còn là: 264 HTĐ”
“Bạch Nhãn thần thông, nâng cấp Lv 4.”
“Keng, ký chủ tiêu tốn 30 HTĐ nâng cấp [ Bạch Nhãn ] thần thông lên Lv 4.”
“Đinh! Thần thông [ Phân Thân ] nâng cấp lên làm Lv 4. Số lượng HTĐ ký chủ còn là: 234 HTĐ”
“[Bạch Nhãn]: Lv4
Mô tả: Nhìn xuyên thấu vật thể, đồng thời có thể xuyên qua khí tức của đối phương cao hơn 10 tiểu cảnh giới. Có độ mẫn cảm cực cao đối với năng lượng, tăng gấp 16 lần thần niệm.”
Kế tiếp, hắn cũng nhanh chóng tăng cường cho [ Kết Lực ], tiêu tốn lấy 70 HTĐ để nâng cấp, khiến cho giờ đây phạm vi của [ Kết Lực ] đã đạt được tăng cường, mở rộng ra 10 m xung quanh. Điều đáng ngạc nhiên là [ Kết Lực ] để nâng lên 1 Lv chỉ tốn có 10 HTĐ, không đổi, thế nên hiện nay [ Kết Lực ] đã trở thành tồn tại Lv cao nhất trong cả bảng thông tin, là Lv 8, cũng khiến cho số lượng HTD còn lại của Lưu Chính Minh là còn 164 điểm.
Nhìn lấy điểm số rút lui về sau, trái tim nhỏ bé mong manh của Lưu Chính Minh cũng có chút nhỏ máu. Rất tốt là hiệu quả hắn đạt được cũng không phải là không thể chấp nhận.
Lưu Chính Minh vội cưỡng chế chính mình nhìn lại sang khu mục 《 Rút Thưởng 》, đã rất lâu hắn nhưng là chưa có mua bất cứ thứ gì ở chỗ này.
“Cầu mong sẽ rút được thứ gì đó tốt.” Lưu Chính Minh thầm nghĩ.
“Hệ thống, cho ta rút hết toàn bộ rút thưởng Đồng cùng Bạc.”