Khúc Bạch.
Người đàn ông chậm rãi đi vào từ cửa còn không phải là thiếu gia nhà học Khúc, Khúc Bạch sao. Anh mặc một bộ tây trang màu trắng, mặt nhìn tuấn mỹ trắng nõn, là một lãng tử phong lưu trời sinh hấp dẫn ánh mắt phái nữ. Mà bên cạnh anh ta còn đứng một người, thân hình cao lớn cường tráng, một đầu tóc ngắn lưu loát chắc khỏe, ngay cả đường cong khuôn mặt cũng đều cứng rắn lạnh lẽo, cả người tỏa ra một cảm giác áp bách nồng đậm, nhưng hình dáng ngũ quan thâm thúy lập thể, cực kỳ kiên cường đẹp mắt.
Hai người như vậy đi cùng một chỗ, giống như là vật phát sáng tự nhiên, muốn không gây chú ý cũng rất khó.
Khúc Bạch xuất hiện hoàn toàn vượt ngoài dự kiến của mọi người, bởi vì căn cơ nhà họ Khúc ở thủ đô, cho dù mỗi năm thành phố Thạch đều có đưa thiệp qua, cũng chưa từng thấy người nhà họ Khúc tới tham gia hoạt động, hơn nữa Khúc Bạch còn không có tư thái cao ngạo, cực kỳ thân thiện chào hỏi với người, trong lúc nhất thời chọc cho vô số thương nhân lần lượt tiến đến bắt chuyện.
Dần dần, mọi người cũng đều phát hiện, Khúc Bạch này chưa nói đến hai ba câu, đề tài liền dẫn tới trên người gia quyến người ta mang theo, rõ ràng là tiết tấu muốn làm bà mối, hơn nữa kéo tơ hồng chính là cho người đàn ông thoạt nhìn không dễ chọc bên cạnh anh ta.
“Không biết Tần thiếu là người ở nơi nào?” Bởi vì là người Khúc Bạch mang tới, không một người dám xem nhẹ người đàn ông được gọi là Tần thiếu này, chỉ là thật sự nhìn lạ mặt, mọi người còn chưa cân nhắc được chừng mực.
Nhưng người đàn ông đứng ở chỗ đó, thân thể thẳng tắp, cả người lạnh như băng, lại là không có để cho người có cơ hội tiếp cận, làm hại Khúc Bạch cười đến mặt rút gân, nhanh chóng nhỏ giọng khuyên nhủ, “Tôi nói, đại thiếu gia, nếu cậu đồng ý tới, phiền toái đừng tỏa khí lạnh.”
Tần Trạm mắt nhìn thẳng, trực tiếp bỏ xuống một câu, “Tôi tham gia chính là tiệc rượu, cũng không phải là tiệc xem mắt.”
Khúc Bạch vừa nghe lời này, cười đến mức sắp mài đến răng hàm sau, Tần Trạm cậu giỏi lắm, cậu rõ ràng biết anh em tôi mời cậu tới chính là vì tìm phụ nữ cho cậu, lúc này giả vờ ngu ngốc chơi tôi, xem như cậu lợi hại.
“Trong đám anh em, cậu đã độc thân hai mươi mấy năm, mấy năm nay lại muốn ở loại địa phương nhỏ như thành phố Thạch, nếu cậu tiếp tục cầm súng, phỏng chừng trong nhà sẽ phải giúp cậu tìm kiếm đối tượng, cậu nói đi, là chính cậu chọn, hay là đến lúc đó để Tần lão gia tử đưa cho cậu?”
Kề tai nói xong, liền thấy không khí xung quanh Tần Trạm lại lạnh vài phần, mắt anh nhìn phía trước, khẩu khí trầm thấp, “Cậu đây là đang uy hiếp tôi?”
Uy hiếp? Khúc Bạch đột nhiên rùng mình một cái, khóe miệng cười có chút cứng đờ, dưới bầu trời này ai dám chọc Tần Trạm, anh tạm thời còn chưa tìm ra người đầu tiên, cũng không muốn làm người đầu tiên. Cho dù là đồng bọn cùng lớn lên trong đại viện, Tần Trạm ở trong đám bọn họ cũng vĩnh viễn đều là người khiến cho người ta kiêng kị kia.
“Aizz, được rồi, trách tôi xen vào việc người khác, lần này coi như anh em gặp mặt, tôi đi gặp một người bạn trước, cậu muốn xem mắt hay là uống rượu, đều tự tiện.” Khúc Bạch kịp thời lòng bàn chân bôi dầu chuồn đi, bưng ly rượu đi tới Triệu Chân bên kia, anh chính là cảm thấy rất hứng thú với tiểu quỷ thủ pháp xinh đẹp lần trước.