“Mọi người đều biết điểm của cô ta, cho dù là 24 giờ không ngủ cũng không thi đậu Nhất Trung thành phố, hiện tại cô ta chỉ là đang tự ti cáu kỉnh, cô không cần tức giận.”
Hai ba câu nói xong, bạn học trong lớp đều không nhịn được gật đầu đồng ý.
Khóe mắt Tống Diệp liếc qua, vừa lúc có thể thấy Đường Mỹ Linh ưỡn lưng thẳng tắp, còn có tươi cười đắc ý treo trên sườn mặt, lời nói này nhìn như khuyên giải, nhưng thật ra là đạp lên thể diện Tống Diệp lấy lòng cô giáo.
Ai kêu trước kia thành tích Tống Diệp đội sổ, mà học sinh dở không có quyền lên tiếng, cơ bản đã thành lệ thường.
Nhưng hiện tại linh hồn thành thục, xem sự tình cũng liền không giống nhau.
Tống Diệp đột nhiên nhớ tới một việc, nhìn chằm chằm sườn mặt Đường Mỹ Linh, bỗng nhiên mở miệng nói: “Lớp trưởng cầu tình là ý tốt, chỉ là tôi không tán đồng nội dung, ý nguyện thi trung học lần này, tôi xác thật muốn ghi danh Nhất Trung thành phố. Vì có bầu không khí và giáo viên tốt hơn, nghe nói lớp một còn thiếu vị trí, thi tháng lần này, tôi sẽ thi qua.”
“Cái gì?” Đường Mỹ Linh phía trước kinh ngạc quay đầu, vẻ mặt giống như thấy quỷ nhìn chằm chằm Tống Diệp, buột miệng thốt ra một câu chính là, “Chỉ bằng cô cũng muốn thi vào lớp một?”
Tống Diệp nhìn lại qua, khóe miệng hơi câu, “Nghe nói lớp trưởng cũng có quyết định này.” Không, không phải nghe nói, trước kia Đường Mỹ Linh khinh nhục cô, kiêu căng ngạo mạn buông lời nói, nói chính mình sắp trở thành phần tử ưu tú, muốn làm hoa khôi lớp một, vừa rồi bị náo loạn như vậy, cô mới nhớ tới.
Mà lúc này Đường Mỹ Linh nhìn nụ cười trên mặt Tống Diệp, không biết vì sao, lại là cảm thấy cô là đang cố ý đối nghịch với mình.
Nhưng thành tích lớp một là đứng đầu trường học, chỉ bằng loại đội sổ toàn cấp như Tống Diệp cũng muốn vào, căn bản chính là đang mộng tưởng hão huyền.
Đừng nói Đường Mỹ Linh khinh thường cô, chính là những người khác, bao gồm chủ nhiệm lớp trên bục giảng, cũng cho rằng Tống Diệp là đang người si nói mộng.“Được rồi, nếu em muốn thi, tôi sẽ báo danh cho em, em thi đậu, cô sẽ đứng ở cửa lớp, vui vẻ đưa tiễn em đi ra ngoài.” Chủ nhiệm lớp cắn răng, cười đến hung ác, nếu đến lúc đó Tống Diệp thi không đậu, vậy cô giáo không tốt đẹp là cô cũng tuyệt đối sẽ không dung hạ học sinh như vậy.
Đến tận đây, danh sách thi bổ sung thay thế lớp một này, lớp năm báo lên hai người, người sáng suốt đều nhìn ra được, Tống Diệp là đang cạnh tranh với Đường Mỹ Linh, nhưng mọi người lại đều đang chờ xem Tống Diệp trở thành chê cười của lớp năm.
Ngay cả người ủng hộ trung thành kiêm bạn cùng bàn của Tống Diệp - Vương Thiết Xuyên cũng là không tin, rốt cuộc thành tích bày ở nơi đó, anh nhịn không được an ủi cô, nói: “Tống Diệp, tôi biết cậu là vì anh Từ nên muốn đi lớp một, nhưng loại chuyện này, không phải tranh đua là tranh đua được.”
Thành công thêm buồn phiền cho hai kẻ nhìn không vừa mắt, tâm tình Tống Diệp vui sướng, khóe miệng hiếm khi bảo trì độ cung hơi giơ lên, chợt vừa nghe lời nói của Vương Thiết Xuyên còn chưa phản ứng lại, “Cậu nói Từ Tử Hàng ở lớp một?”
“Đúng vậy, đại ca là thành tích học tập tốt nhất trong chúng tôi, thành tích ở lớp một cũng rất tốt. A, cậu không biết sao?” Vương Thiết Xuyên giải thích một lú mới tỉnh ngộ, sau khi thấy Tống Diệp quyết đoán lắc đầu, xấu hổ sờ sờ cái mũi.