Cuối cùng, cô cũng chỉ có thể thân thể cứng đờ, nhẹ nhàng đặt tay tới sau lưng cô ấy, học bộ dáng người lớn chăm sóc trẻ con, vỗ từng chút.
Có lẽ là bởi vì Tống Diệp và cô ấy từng có quá khứ giống như, lại là người kéo cô ấy về từ hang động ma quỷ kia, Vân Hoa vẫn luôn có một loại cảm giác ỷ lại với Tống Diệp, ở sau khi phát tiết nước mắt, cô ấy rốt cuộc có thể an tâm ngủ một lát.
Lúc Tống Diệp ra khỏi phòng, Triệu Chân đang đứng ở bên cạnh cửa sổ cuối cùng, vẻ mặt phức tạp nhìn cô, muốn nói lại thôi, “Vân Hoa cô ấy, không có việc gì đi……”
Sắc mặt Tống Diệp còn có chút âm trầm, gật đầu, không có nhiều lời, “Chú Triệu, trong tiệm có máy tính không?”
“…… Có.” Triệu Chân ngây ra một lúc, đi đến phòng bên cạnh mở cửa ra, “Máy tính này là mua về vào năm trước, chú còn chưa kịp đi học, nên vẫn luôn để đó không dùng.”
Tống Diệp đi vào khởi động máy, quả nhiên thấy phía trên đang download hệ thống, thừa dịp thời gian này, cô ngẩng đầu nhìn về phía Triệu Chân, “Chú Triệu, cháu vẫn chưa thành niên, thoát ly nhà họ Tống cần người giám hộ mới, người cháu tạm thời có thể nghĩ đến chính là chú, không biết chú thấy thế nào?”
Thời gian cô sống lại ngắn ngủi, trước kia nhân mạch tạm thời còn chưa thể dễ dàng tiếp xúc, đáng tin cậy duy nhất cũng chỉ có một bạn hợp tác Triệu Chân này.
“Làm người giám hộ của cháu!” Triệu Chân thực sự hoảng sợ, thứ nhất là xem nhẹ tuổi tác của Tống Diệp, thứ hai là không nghĩ tới Tống Diệp sẽ tín nhiệm ông như thế. Phải biết rằng hiện giờ Tống Diệp là phú bà chục triệu, ai làm người giám hộ chẳng khác nào có quyền chi phối nhất định với phần tài sản này. Tuy rằng trẻ vị thành niên tuyên bố thoát ly quan hệ với trong nhà đại đa số là hành động phản nghịch, Triệu Chân vẫn luôn rất phản cảm, nhưng nghĩ đến người hà họ Tống gặp được vào giữa trưa, Triệu Chân ngược lại thật là muốn nhấn like cho quyết định nhanh chóng của Tống Diệp, “Được, chỉ cần cháu tin tưởng chú, chú không thành vấn đề.”“Dạ, vậy phiền toái chú Triệu giúp cháu chăm sóc chị Vân.” Tống Diệp mở ra giao diện network, chờ sau khi Triệu Chân ra cửa, mới mười ngón tung bay bắt đầu di động ở trên bàn phím, vô số giao diện bị điều động ra ở trên màn hình, số hiệu rậm rạp người xem hoa cả mắt, mà Tống Diệp lại không thèm nhìn tới, trực tiếp thay đổi số hiệu trong đó, rồi sau đó nhanh chóng lau dấu vết.
Cô xâm nhập hệ thống hồ sơ hộ khấu của thành phố Vân, ở trong vòng ba phút dời hộ khẩu của mình tới dưới tên Triệu Chân, nhân tiện cũng an bài thân phận của Vân Hoa thành chị em của mình.
Làm xong những chuyện này, đầu ngón tay của cô dừng một chút, xâm nhập số liệu chính phủ thành phố Lâm lần nữa, tìm được nhóm người bắt về từ núi lớn kia, xác định vị trí giam giữ, lúc đang muốn rời khỏi, cô đột nhiên chú ý tới thanh menu xuất hiện ký hiệu cảnh cáo.
Đó là…… Bị theo dõi rồi.
Bùm bùm, đầu ngón tay Tống Diệp không hề tạm dừng, liên tiếp điều động tất địa chỉ IP trong ngoài thành phố Vân che giấu đối phương theo dõi, dưới hàng ngàn hàng vạn số liệu công kích, ở trong mười mấy giây theo dõi của đối phương bị gián đoạn hoàn toàn, trên giao diện chỉ còn lại có một câu tin tức cuối cùng do đối phương lưu lại.
‘ Ngươi là ai ’