Chương 11
Tác giả: Gió
Biên tập: Raph
---
Đông Hồ là khu đất vàng của thành phố, với địa thế mặt trước nhìn thẳng ra hồ Thường Đệ, mặt sau là khu quảng trường trung tâm, khiến cho một mét vuông ở đây giá trị liên thành.
Trong căn Penhouse với diện tích 250 m2, tọa lạc ở tầng tám của tòa nhà Ares, tòa nhà sang trọng bậc nhất, như vừa mới trải qua một cuộc hỗn chiến. "Xác" của thứ trước đây là cốc nước, bình hoa, đồ trang trí nằm la liệt trên mặt sàn, vỡ thành nhiều mảnh. Mạnh Hàn Y đang miệt mài đập những đồ nội thất, thứ mà trên biển quảng cáo bán căn hộ của nhà đầu tư được miêu tả là "sang trọng bậc nhất, hiện đại bậc nhất và được làm từ chất liệu vô cùng quý giá".
Khuôn mặt vẫn luôn trưng ra vẻ mong manh vương chút sầu bi, lúc này lại tràn ngập sự hằn học dữ tợn. Y vừa đập vừa luôn miệng chửi thề:
"Chết tiệt, chết tiệt!"
Đập mệt, y ngồi phịch xuống ghế sô pha, cắn móng tay, đôi mắt ngập tràn sự tức giận. Cách đây vài giờ, Tần Tranh bất ngờ nói với y, hắn và y đã kết thúc. Y cố tình dùng ánh mắt ngậm nước, hoang mang, ngơ ngác nhìn hắn, nhưng những nét thanh thuần mà y cố tình trưng ra hoàn toàn không có tác dụng gì. Tần Tranh đã nhất quyết ra đi rồi.
"Chết tiệt!" Mạnh Hàn Y vơ phần thân trên còn lại của vật trang trí, thứ đã từng là tượng nữ thần Vệ Nữ trước khi bị y ném vỡ đôi, ném thẳng vào màn hình TV tinh thể lỏng trước măt.
Y bực tức, cứ ngỡ lần này sẽ thu hoạch được một mẻ cá lớn, không ngờ lại công dã tràng. Căn hộ này tuy đắt nhưng đã là gì so với cổ phần của Tần thị?
Y không muốn chỉ làm một tiểu tình nhân của Tần Tranh, ngửa tay xin hắn một chiếc xe hay một căn nhà, rồi chờ đợi hắn rủ lòng thương hại. Phải nắm cổ phần trong tay, trở thành phối ngẫu hợp pháp về mặt pháp luật của thiếu gia Tần thị, sau này mới không cần lo cơm ăn áo mặc.
Mạnh Hàn Y sinh ra trong một gia đình bình thường, không giàu cũng không nghèo. Ba mẹ y mở cửa hàng bánh mì nhỏ ở mặt đường của một con phố bình dân. Bánh mì giá bình dân, mùi vị bình dân, cũng đủ sống qua ngày và tích góp được một khoản tiết kiệm nhỏ.
Mạnh Hàn Y từ bé đã có khuôn mặt đáng yêu, đôi mắt to, trong sáng. Lên năm, Mạnh Hàn Y đã nhận ra khi tỏ vẻ ngoan ngoãn, đáng yêu sẽ được các chị lớn cho kẹo. Lớn lên, y phát hiện khuôn mặt đáng yêu mang lại cho y rất nhiều lợi ích: sự yêu mến của người khác, và tiền.
Sau này, cha mẹ y mất vì tai nạn giao thông, y sống cùng ông nội. Vào học cấp ba, Mạnh Hàn Y một thân sơ mi trắng quần Âu, mái tóc đen, cùng một đôi mắt long lanh, thuận lợi "kết bạn"được với không ít thiếu gia nhà giàu.
Thế giới ăn chơi lập tức mở cửa chào đón y. Thế nhưng thứ gì không thuộc về mình thì khó lòng nắm giữ. Lũ nhà giàu cả thèm chóng chán, mà vai duy nhất Mạnh Hàn Y diễn được là "thanh thuần". Bọn choai choai phú nhị đại bản chất là thích rượu thịt, "trà" chỉ là món bọn chúng giải ngấy, chẳng mấy mà y cũng bị quăng đi. Y tương đối thức thời, bị quăng thì tìm mối khác.
Đến một ngày, y vô tình gặp Tần Tranh. Lập tức, Tần Tranh trở thành "con mồi" của y. Điều làm y bất ngờ là Tần Tranh không giống các thiếu gia, công tử khác, hắn thực sự yêu y, nhưng rất tiếc, y yêu tiền hơn Tần Tranh.
Ba của Tần Tranh và Sở Du cùng ép y phải chia tay với hắn. Mạnh Hàn Y vốn chỉ cần tiền, ở bên Tần Tranh mà không được chia cổ phần, cũng không biết khi nào hắn chán cái sự thiên chân của mình, thì thôi đi, thà cầm tiền trong tay vẫn ăn chắc mặc bền hơn.
Mạnh Hàn Y là kẻ không làm được đại sự. Sau vài ngày cân nhắc, y liền lấy tiền rời đi, để lại trong lòng Tần thiếu một nỗi nhớ khôn nguôi.
Cầm tiền, Mạnh Hàn Y nướng vào những cuộc chơi thâu đêm suốt sáng, những thứ đắt đỏ và cần sa. Chẳng mấy chốc con số trong tài khoản nhảy về không, y ngựa quen đường cũ, câu kéo những kẻ có tiền.
Thời gian trôi đi, thói ăn chơi trác táng để lại những hậu quả rõ rệt trên người y. Ho khan kéo dài, thân thể yếu đuối, không thể theo những cuộc chơi, những cuộc tình xuyên đêm thác loạn. Vì thế, y bị thế giới hào nhoáng mà y say mê đào thải nhanh chóng.
Y lâm vào khốn cùng, sống trong một khu nhà rách nát, nghèo khổ, bệnh tật, may mắn được nhận vào làm phục vụ ở một cửa hàng 4 sao. Cũng chính tại nơi đó, y nhìn thấy Tần Tranh.
Một ý tưởng lóe lên trong đầu y. Nếu Tần Tranh vẫn chưa quên y thì sao? Hồi xưa, khi rời đi, hẳn trong lòng Tần Tranh vẫn tin y tốt đẹp. Đằng nào cũng khốn cùng, thử một chút cũng không mất gì.
Như kẻ nghèo vơ quàng, y cố tình đổ rượu lên người lão khách béo đang nói liên miên, lập tức lão ta tức giận, quát ầm lên. Khi thấy Tần Tranh nhìn về phía này, y cúi người cố ra vẻ xin lỗi để che đi khóe môi đang nở nụ cười chiến thắng. Ván cược này y đã nắm chắc trong tay một bộ tứ quý.
Sau đó là chiêu lạt mềm buộc chặt, Tần Tranh vẫn nhàm chán như ngày nào, thích những thiếu niên e lệ, yếu ớt. Và y đạt được một "thùng phá sảnh"* khi Tần Tranh đưa y về nhà. Y nở nụ cười cao ngạo, chiến thắng đã ở ngay tầm mắt.
[*Trong bài Poker, xì tố hoặc binh xập xám, thùng phá sảnh được xem là bộ bài 5 cây đồng chất có sức mạnh cao nhất trong các quân bài.]
Không bất ngờ, cố nhân đều lần lượt xuất hiện. Y cũng gặp lại Sở Du.
Hừm, thằng đáng ghét. Sở Du, sạch sẽ, giàu có, tài năng, kẻ luôn luôn đứng ở đỉnh cao nhân sinh nhìn xuống những kẻ ở đáy xã hội như y. Trong mắt nó, y chỉ là cây dại ven đường, nhỏ bé, bẩn thỉu, dựa vào cơ thể mà sa hoa trụy lạc. Nhưng điều khiến y phẫn uất hơn cả chính là ánh mắt Tần Tranh nhìn Sở Du đã ngoài dự kiến xuất hiện sự lưu luyến sâu đậm mà xưa kia chưa hề có. "Thùng phá sảnh" sắp thành "mậu thầu"* rồi, y quyết định phải ra đòn hiểm hơn. Y quyết định rời đi. Y tính toán bản thân càng đáng thương thì càng dành được nhiều tình cảm từ Tần Tranh. Đúng như dự đoán, Tần Tranh tới tìm y, đưa y đến căn hộ cao cấp này, mấy ngày qua hai người sống rất hài hòa. Không ngờ lúc nãy, Tần Tranh bảo hắn yêu Sở Du, hắn xin lỗi y rất nhiều, nhưng quá khứ và thời gian đã trôi, nước đổ khó hốt, lòng người đã biến đổi, hắn không còn là Tần Tranh của nhiều năm trước. Hắn để lại cho y căn nhà, và đã tìm giúp y một công việc ổn định, mong rằng sẽ giúp y có cuộc sống tốt hơn.
[*Mậu thần: Ngược lại với sự may mắn khi có bộ bài "thùng phá sảnh", đây là bộ bài không có liên kết về số hay về chất.]
Mạnh Hàn Y xem lại đoạn video y vừa cắt ghép. Các căn hộ cao cấp luôn được lắp đặt camera có cả hệ thống thu thanh. Toàn bộ cuộc nói chuyện của Tần Tranh và y lúc nãy đều được thu lại, rõ ràng, rành mạch bao gồm cả đoạn Tần Tranh nói về kế hoạch lợi dụng tình cảm của Sở Du để lấy lại ba mươi phần trăm cổ phần. Đoạn sau Tần Tranh đã giải thích cái kế hoạch kia hắn đã từ bỏ từ lâu, nhưng y cắt bỏ đoạn đấy, giữ lại đoạn Tần Tranh nói về dự tính của hắn. Video này nhất định sẽ được xuất hiện trước mặt Sở Du.
Không biết từ bao giờ, trong đầu Mạnh Hàn Y xuất hiện ý nghĩ phải hủy hoại Sở Du. Y ngày càng ngứa mắt những kẻ sinh ra đã ở vạch đích, hưởng thụ mọi ưu ái của cuộc đời như Sở Du.
"Hừ! Sở Du, mày nhất định sẽ không sống yên ổn." Ác ý bao trùm đôi mắt của Mạnh Hàn Y, y ngoan độc nói.