Cô gái với mái tóc vàng, ăn mặc theo phong cách phương Tây xuống xe và bước vào một căn biệt thự sáng đèn đang không ngừng nhấp nhánh. Người không biết còn tưởng họ đi nhầm vào vũ trường hay quán bar sang trọng nào đó. Nhìn thấy người đàn ông trẻ với mái tóc đỏ rượu đang nhấp ly rượu trên ghế sô pha, cô gái lại gần cúi người như để chào rồi tự nhiên ngồi xuống. Người đàn ông khi nhìn thấy cô gái đó thì lộ ra nét ngạc nhiên sau đó nhanh chóng trở lại như bình thường, cậu nở một nụ cười ma mị.
- Khương Ngọc Dao, cô đã được tha rồi sao mà về đây?
- Lấy công chuộc tội.
Khương Ngọc Dao bình tĩnh trả lời. Cô tự nhiên cởi chiếc áo choàng bên ngoài ra, chiếc váy hai dây màu đen ôm sát cơ thể tạo nên một đường cong quyến rũ. Người đàn ông đưa mắt nhìn Khương Ngọc Dao nở nụ cười nhạt.
- Cô đừng nói nhiệm vụ của cô khi về đây là quyến rũ tôi để cha tôi nhanh có cháu bồng đấy nhé?
Trước câu hỏi đùa đó Khương Ngọc Dao cười nhẹ. Nhìn trong nét cười của cô còn có nét buồn.
- Cậu chủ Tề đã nghĩ nhiều quá rồi. Với một người như cậu thì sẽ không bao giờ động vào người như tôi.
- Cũng đúng. Dù sao với cô Khương đây thì tên họ Viên đó dù chết cô cũng vẫn khắc trong tim. Hahaha..
Trước nụ cười của Tề Phi thì Khương Ngọc Dao chỉ cười nhạt.
- Ở đây cậu chủ Tề nói sao cũng được nhưng ra ngoài đừng như vậy nhé. Tôi sợ gặp phải vợ con anh ta rồi bị đánh oan lắm.
Câu nói của Khương Ngọc Dao có bao nhiêu nhẹ nhàng thì trong đó có bao nhiêu thống khổ. Phải, cô và anh đã kết thúc từ ngày hôm đó rồi. Bây giờ anh cũng có cuộc sống mới có vợ có con còn cô.... Ha, cô vẫn một mình, vẫn nhớ anh như ngày nào. Đúng như Tề Phi nói, nếu một ngày nào đó anh chết thì cô vẫn để tên anh khắc trong tim.
Khương Ngọc Dao quá tập trung vào suy nghĩ của mình mà không để ý đến nét mặt hơi cứng lại của Tề Phi.
Tề Phi ngờ ngợ trong lòng rồi nhanh chóng lên tiếng thăm dò.
- Vơ con ai?
- Cậu chủ Tề cứ hỏi đùa. Dù sao tôi đến với anh ta cũng chỉ là để thực hiện nhiệm vụ, bây giờ anh ta cũng có gia đình nhỏ rồi, nhiệm vụ lần này về đây cũng không phải là hoàn thành nhiệm vụ của mấy năm về trước.
- Viên Lạc Phàm có vợ con sao?
- Cậu chủ Tề ở đây cũng phải nửa năm rồi vậy mà lại không biết.
Khương Ngọc Dao luôn hiểu Viên Lạc Phàm sẽ hận cô nhiều thế nào. Còn cô cũng biết bản thân yêu Viên Lạc Phàm nhiều bao nhiêu. Nhưng yêu nhiều thì sao, người ta cũng là hận cô, người ta cũng đã lấy vợ sinh con. Tình yêu này vẫn là giữ lại trong tim, không để ai biết là tốt nhất.
Vậy nên trước mặt mọi người một câu nói yêu Viên Lạc Phàm Khương Ngọc Dao cũng không nói, cũng không thể hiện. Hơn nữa còn vì lời hứa của cô với ông chủ cô càng phải chôn chặt tình yêu không nên có này ở trong tim.
Tề Phi trước những câu nói của Khương Ngọc Dao thì sửng sốt trong lòng.
Khương Ngọc Dao không biết năm đó chính cô ta đã giết chết Viên Lạc Phàm sao? Khương Ngọc Dao không biết Viên Lạc Phàm đã chết rồi?
Sau một hồi suy nghĩ Tề Phi bỗng cười lớn. Cha cậu, ông thật là một thiên tài. Để tiếp
tục giữ Khương Ngọc Dao an phận ở bên cạnh làm việc cho ông mà ông không ngại đổi trắng thay đen sự việc.
Sự việc năm đó Tề Phi cũng nắm được. Năm đó nhiệm vụ của Khương Ngọc Dao là tiếp cận ba người Vương Kì Hạo, Lý Nhạc Lăng và Viên Lạc Phàm và xử lý gọn gàng bọn họ. Tiếp cận Vương Kì Hạo là một điều không thể, anh ta lạnh lùng, thông minh, tinh ý lại nổi tiếng không gần phụ nữ. Lý Nhạc Lăng lại tùy không thông minh bằng Vương Kì Hạo cũng không phải người hay để ý nhưng lại hơi nhiều bóng hồng, cũng không đảm bảo được Khương Ngọc Dao sẽ ở cạnh cậu ta được bao lâu. Người duy nhất Khương Ngọc Dao dễ dàng tiếp cận được chỉ có Viên Lạc Phàm. Viên Lạc Phàm cũng thông minh là mẫu người đàn ông của bao nhiêu phụ nữ, ấm áp biết quan tâm. Khương Ngọc Dao đã dễ dàng lấy được trái tim của Viên Lạc Phàm, nhưng cũng vì dễ dàng nắm được trái tim mà kế hoạch nhanh chóng bị Vương Kì Hạo và Viên Lạc Phàm nhận ra. Khương Ngọc Dao phải hành động nhanh trước kế hoạch đã dự định. Đáng tiếc người cần nên chết nhất lại không chết còn người có thể dễ dàng giết chết lại chết trong kế hoạch hoàn hảo của bọn họ. Ngay sau khi Khương Ngọc Dao bắn một phát đạn vào Viên Lạc Phàm với ý định gì thì chỉ mình cô ta biết. Với phát đạn đó không thể giết chết Viên Lạc Phàm được nhưng ngay sau bắn phát đạn đó cô ta đã ngay lập tức bị bắt trở về Anh quốc. Đáng tiếc ngay sau đó là cái chết tan xác của Viên Lạc Phàm lại không để Khương Ngọc Dao nhìn được.
Tề Phi ra điều tiếc nuối trong lòng. Đó sẽ là một màn hay, đáng tiếc lại không được xem. Khương Ngọc Dao sau khi bị đưa về Anh quốc thì chịu phạt vì để kế hoạch bị lộ. Tề Phi cứ nghĩ với tính cách của cha mình thì ông đã giết Khương Ngọc Dao rồi. Nhưng thật bất ngờ khi Khương Ngọc Dao chỉ bị phạt giam lỏng vài năm. Hoá ra cha cậu chính là vẫn không từ bỏ cơ hội nào để giết bằng được Vương Kì Hạo. Đổi trắng mọi việc để ép Khương Ngọc Dao tiếp tục làm việc cho ông. Nhưng điều này Tề Phi có thể hiểu vì năng lực làm việc của Khương Ngọc Dao quả thật không thể xem thường.
- Nói tôi nghe xem nhiệm vụ lần này của cô là gì? Tiếp cận trực tiếp Vương Kì Hạo?
- Không. Mục tiêu lần này của tôi rất đơn giản. Chỉ là giết một con tép không đáng một chút năng lực.
- Ai?
- Đồng Âu Hân. Con gái nuôi của Hạ gia, vợ mới cưới trên danh nghĩa của Vương Kì Hạo.