Cô nghe thế thì hỏi lại:
"Đã xảy ra chuyện gì à?"
Hắn muốn cô rời đi là vì ngày ấy chuyện cô gọi hắn lại ở cửa Tô Giới, đã bị Hình Tuệ Phương biết được, cô ta vẫn luôn truy vấn hắn rốt con hai mẹ con đó là ai.
Hắn liền nói dối đó là biểu muôi phương xa của mình chạy nạn đến đây, nhưng Hình Tuệ Phương không tin mà nhất quyết một hai phải gặp tận mặt mới được.
"Chỉ là một chút chuyện thôi, bất quá vấn đề không lớn lắm, em ngoan ngoãn nghe anh an bài là được rồi."
Cô lại nga một tiếng, tay nhỏ ở trên người hắn sờ loạn.
Lục Sính lúc này tâm sự quá nhiều nên gỡ tay cô ra mà nói:
"Em đàng hoàng lại nghe anh nói chuyện tử tế đi."
Cô nhìn hắn một rồi nói:
"Thì anh cứ nói tiếp đi, em đang nghe mà!"
Lục Sính không biết vì sao lại thở dài:
"Mặc kệ bất luận kẻ nào tới hỏi quan hệ của em và anh, thì cứ việc nói em là biểu muội phương xa của anh nha!"
Cô nghe hắn nói, loáng thoáng cảm thấy sự tình này đã vượt qua những tưởng tượng của mình rồi .
"Lục Sính, anh thẳng thắn nói đi, có phải anh đang có chuyện gì gạt em hay không?"
Lục Sính hôn hôn cô một ngụm mới trả lời:
"Đúng là có, nhưng anh sẽ nói hết cho em biết, bất quá không phải hiện tại."
Cô chớp chớp mắt, không nói gì nữa.
Lục Sính giống như rất bận mà vội vàng nói:
"Anh phải trở về quân bộ, em đi nghỉ ngơi sớm một chút đi!"
Cô ừ một tiếng, Lục Sính hôn môi cô rồi mới rời đi.
Chờ hắn đi khoảng một hai phút, cô liền lén lút đi theo ra ngoài.
Lục Sính không có lái xe mà là đi bộ tới, lúc rời đi cũng rất cẩn thận, lâu lâu còn quay đầu lại nhìn ngó phía sau.
Ra khỏi ngõ nhỏ rồi đi một khoảng rất xa, lúc này mới thấy xe của Lục Sính đậu ven đường, hắn lên xe không đến một hồi liền đổi một bộ quần áo khác mà bước xuống.
Cô ngửi ngửi trên người mình thì thấy có chút mùi nước hoa thoang thoảng, liền minh bạch vì sao hắn làm thế.
Sau khi xuống xe thì Lục Sính gọi một chiếc xe kéo, cô cũng vội vàng gọi một chiếc rồi ngồi lên, đi theo ở phía sau.
Thấy hắn dừng ở phía trước một rạp chiếu phim, cô liền cho xe dừng lại nấp vào con ngõ nhỏ gần đó.
Tránh ở đầu ngõ mà nhìn chằm chằm xem Lục Sính muốn làm gì, không lâu sau thấy có một chiếc xe dừng lại bên người hắn, từ trên xe bước xuống là một cô gái có vẻ ngọt ngào, đáng yêu, hào sảng.
Cô đoán đây chắc là Hình tiểu thư Hình Tuệ Phương.
Vừa xuống xe cô ấy liền choàng lấy cánh tay Lục Sính, hai người một đường nói nói cười cười mà đi vào rạp chiếu phim.
Cô nhìn đến đây thì không khỏi híp mắt lại, từ đầu hẻm đi ra, ngẫm ngẫm liền hóa trang bản thân một chút rồi đi theo vào rạp, vừa vào liền tìm kiếm xem bóng dáng của Lục Sính ở đâu.
Thấy hắn đang ngồi ở hàng ghế thứ ba, cô liền sờ soạng tìm một chỗ gần đó mà có thể quan sát rõ tình huống của họ mà ngồi xuống.
"A Sính, em nghe nói bộ điện ảnh này rất hay đó."
Lúc này tiếng nói trầm thấp của Lục Sính vang lên:
"Anh cũng nghe nói thế."
"A Sính, xem xong điện ảnh chúng ta đi khiêu vũ nha?"
Lục Sính như là có chút không kiên nhẫn nói:
"Hôm nào đi, ngày mai quân bộ còn có chuyện, anh rất bận."
Cô gái như có chút không cao hứng, đôi tay liền ôm lấy tay Lục Sính lay lay mà làm nũng.
"Anh không đi không được sao, cùng lắm thì em sẽ nói với daddy một tiếng là được mà, anh bồi em nhaaaaaaaaaaa( chữ a kéo dài), có được không..!"
Lục Sính không trả lời, cô ấy liền tiếp tục làm nũng, cô ở một bên nhìn mà toàn thân đều nổi da gà.
"Được không anh?"
Lục Sính lúc này đành thỏa hiệp:
"Hảo."
Nghe hắn trả lời cô ấy liền nhìn chằm chằm sườn mặt Lục Sính, dẩu cái miệng nhỏ muốn hôn lên.
Xoạch một tiếng vang lên.
Lục Sính đẩy cô ấy ra mà nói:
"Chú ý trường hợp chút đi."
Cô gái kia như không chút để ý mà nói:
"Ở nước ngoài thì chuyện như này không tính là cái gì mà."
"Em cũng nói là ở nước ngoài mà, nơi này đang là quốc nội đó."
Một màn này rơi vào mắt thì cô không khỏi bĩu môi, nếu không phải quá hiểu biết hắn, biết rõ hắn là loại người nào, không chừng cô sẽ nghĩ hắn làm người thật đứng đắn nha!
Cô gái kia không nói gì nữa mà đầu dựa vào vai hắn bắt đầu xem phim.
Nhìn một màn này cô không khỏi cảm thấy bọn họ rất xứng đôi với nhau, hiện giờ trong đầu cô là đang nghĩ đến chuyện chính mình phải như thế nào để nhường lại vị trí phu nhân này cho cô ấy thật tốt đây!
Biết rõ những chuyện mình muốn biết rồi, cô liền lén lút từ rạp chiếu phim chuồn ra ngoài, ngồi lên xe kéo quay trở về nhà.
Một đêm này cô hoàn toàn không ngủ là vì đang cân nhắc phải làm thế nào mới có thể quang minh chính đại cùng Lục Sính tách ra.
Cô có cảm giác Hình Tuệ Phương là cái ván cầu, nhưng không biết cái ván cầu này có kiên cố hay không nữa.
Nếu là dẫm một cái liền bị đứt, kia thật không thú vị gì cả.
Cô lúc này không dám có bất kì hành động thiếu suy nghĩ nào cả, mà là ở một bên quan sát thế cục trước đã. Vì vài lần giáo huấn trước nói cho cô biết, ở những chuyện chưa thấy rõ phía trước, chính mình không được hấp tấp, bằng không chỉ có thể lại là ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo a.