Tô Tịch Nhã như thế nào nguyện ý đi quân kỹ doanh,thét lớn nói không muốn rồi khóc lóc ầm ĩ, bị Lục Sính một tay đánh vào gáy làm hôn mê.
Lý phó quan kéo Tô Tịch Nhã ra ngoài, nhịn không được mở miệng:
"Thiếu soái, thật sự đem Tô tiểu thư đưa đi quân kỹ doanh sao?"
Lục Sính gật đầu:
"Không chỉ mình cô ta, đem luôn Tam di, tứ di thái gì đó cùng nhau đưa qua đến đó đi."
Lý phó quan cảm thấy như này có điểm tàn nhẫn, muốn vì các cô ấy cầu tình, nhưng thấy Lục Sính trừng hai mắt, hắn lập tức liền im lặng.
Ba người bị trói gô lại nhét vải vào miệng lôi đi, chờ đợi các cô ấy chính là vô cùng vô tận địa ngục sinh hoạt.
Tô Tịch Nhan biết được việc này cũng không thấy có gì tự trách mình, chỉ cảm thấy hắn thật tàn nhẫn.
Nha đầu này mạch não thật sự cùng người bình thường cấu tạo khác nhau.
Lục Sính cười khẽ:
"Nhìn xem bởi vì em tạo nghiệt, mà ba cô ấy chính là bởi vì em mới biến thành như vậy, em sau khi chết nói cái gì cũng bị đày đến mười tám tầng địa ngục."
Tô Tịch Nhan cúi đầu không nói, ý nghĩ trong lòng là: Ta nếu là hạ mười tám tầng địa ngục, ngươi hẳn phải hạ 28 tầng địa ngục đi!
"Em cúi đầu ở đó suy nghĩ cái gì thế?"
Tô Tịch Nhan vội vàng lắc đầu.
"Hảo hảo quỳ!"
Lục Sính đi tới giường, nhìn cô vài lần liền tắt đèn.
Tô Tịch Nhan quỳ gối dưới giường thầm nguyền rủa Lục Sính
Trời đã sáng, Tô Tịch Nhan quỳ một đêm thoạt nhìn có chút thảm hề hề.
Ủy ủy khuất khuất nhìn Lục Sính.
"Em cái cẩu đồ vật, chính là tìm đánh, còn không qua đây."
Tô Tịch Nhan run run rẩy rẩy đỡ mép giường đứng lên, quỳ thời gian quá dài, đứng lên có chút trụ không vững được.
Lục Sính không quản cô, Tô Tịch Nhan đỡ mép giường đi tới trước mặt hắn.
"Lên giường."
Tô Tịch Nhan làm theo, Lục Sính lại mệnh lệnh cô cởi quần áo.
"Lần này em còn không nhớ thật lâu, lại có lần tiếp theo, anh liền đánh gãy chân chó của em."
Tô Tịch Nhan không hé răng, Lục Sính đem cô kéo lại.
"Dùng miệng đem cự vật liếm ngạnh đi."
Tô Tịch Nhan thay đổi thân thể, Lục Sính nhìn một cái muốn tiểu thí thí của cô hướng về phía mình.
Hé miệng hút lấy quy đầu, cảm giác ấm áp sảng khiến hắn kêu rên ra tiếng.
Hắn dùng tay bẻ tiểu huyệt ra.
Ngón tay ở tiểu huyệt khẩu cọ xát, đùa bỡn một hồi ngón tay liền cắm đi vào.
Cắm lộng mười mấy cái tiểu huyệt liền nước chảy, Lục Sính bị liếm ngạnh liền muốn thao bức.
Đè tiểu thí thí của cô rồi xoay người ngồi dậy, đem dương v*t hung hăng cắm đi vào.
"A!!"
Tiểu huyệt thật chặt, dương v*t cắm đi vào trong nháy mắt làm cô có chút không khoẻ.
Lục Sính không có lập tức động, hoãn hơn ba mươi giây mới động lên.
Tiểu thí thí bị va chạm một đụng rồi lại đụng, đại dương v*t như cái chày giống nhau ở tiểu huyệt ra ra vào vào.
Thao lộng mấy trăm cái đi xuống, Tô Tịch Nhan quỳ đều quỳ không xong.
Lục Sính đem cô đẩy đến ghé vào trên giường, dương v*t lại lần nữa cắm vào tiểu huyệt.
"A!! Ân, a, a a!!"
Thân thể bị va chạm nhắm thẳng trước tiến vào, Lục Sính nhìn cái ót của cô không rên một tiếng.
"Em chịu không nổi em thực sự không được."
Hắn nghe thế cũng không có ngừng thao lộng lên?
Tô Tịch Nhan thật sự chịu không nổi, nghẹn ngào mở miệng.
Lục Sính đen mặt đem cô kéo lên.
Tô Tịch Nhan vừa mới thở phào một hơi, Lục Sính lại đỡ cô ngồi trên dương v*t thượng.
Tư thế này đỉnh quá sâu, cô khó chịu hướng lên trên nhảy.
Lục Sính đôi tay ôm cô eo lại, cúi đầu hút lấy núm vú.
Tô Tịch Nhan bị hút liếm đến phun, dương v*t theo sau động lên.
Tiểu huyệt bị làm mượt mà, theo sau tới chính là mưa rền gió dữ.
Vì sao nói như vậy đâu? Bởi vì Lục Sính thao cô gần hai giờ đồng hồ.
Thời điểm xong rồi Tô Tịch Nhan vẫn nằm im không nhúc nhích, eo đau lợi hại, tiểu huyệt cũng đau lợi hại, hai cái đùi đều cảm giác không phải của chính mình.
Thân mình nhiễm phấn hồng không nhịn được run rẩy, tiểu huyệt trào ra một lượng lớn tinh dịch trắng đục.
Lục Sính lúc này thao sảng, nhìn bộ dáng cô bĩu môi.
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~ nhấn ⭐ ⭐ ⭐ ⭐ để ủng hộ mình