Tịch Giản Cận đẩy cửa ra, thấy Bạc Sủng Nhi một mình phồng má ngồi ở chỗ đó, bộ dáng tức giận rất là khả ái, Tịch Giản Cận nhìn không nhịn được cong môi, bật cười.
Bạc Sủng Nhi đã sớm biết Tịch Giản Cận trở lại.
Cô cố ý nghiêng đầu sang chỗ khác, không để ý tới Tịch Giản Cận.
Tịch Giản Cận liền cọ đến bên người Bạc Sủng Nhi, ngồi xuống, vươn tay muốn ôm bả vai Bạc Sủng Nhi, Bạc Sủng Nhi lại uốn éo, né ra.
Thật đúng là tức giận?
Tịch Giản Cận nhíu nhíu mày, lại một lần nữa giơ tay lên, không nói lời gì ôm lấy cô, sau đó đầu cọ trên cổ của cô, chậm rãi hít một hơi, nghe thấy được mùi thơm của cô vẫn liêu nhân như vậy, anh không nhịn được nuốt nuốt nước bọt, mới mở miệng: "Tức giận? Hả?"
Anh âm nghe điệu cực kỳ thật.
Hơi thở cực nóng toàn bộ phun lên vành tai của cô, khiến cho cô không giải thích được toàn thân theo đó cũng có chút nóng rang, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng không tự chủ được đỏ lên.
Những thứ tức giận kia, cũng theo đó chậm rãi tản ra.
Nhưng là cô vẫn còn phồng má như cũ, căn bản không để ý tới Tịch Giản Cận, thậm chí một cái ánh mắt cũng không có vứt cho Tịch Giản Cận.
Tịch Giản Cận tiếp tục mềm giọng dỗ: "Không tức giận nữa, Ccó được hay không?"
Sau khi nói xong, còn giơ tay lên, ngắt vành tai của cô, thuận thế đem mái tóc dài của cô vén sau tai, đụng lên trước, chậm rãi hôn hít một ngụm.
Tịch Giản Cận chậm rãi hôn, liếm, đem Bạc Sủng Nhi khiến cho toàn thân tô tô ngứa, cô lập tức khẽ mấp máy môi, thân thể không tự chủ được mềm nhũn ra, Tịch Giản Cận thuận thế ôm lấy thân thể mềm mại của cô, mang theo cô, chậm rãi ngã xuống giường trên.
Anh khẽ đứng dậy, đem cô đè dưới thân thể tại hạ.
Nhìn dung nhan cô kiều mỵ, anh nuốt nuốt nước bọt, cũng nhịn không được nữa cúi đầu, ở trên mặt của cô chậm rãi cắn hai cái, thuận thế vươn tay, ở trên người của cô xoa tới xoa đi, chỉ chốc lát liền đem cô xoa đến toàn thân mềm nhũn, không nhịn được rầm rì lên tiếng gọi một tiếng: "Tịch..."
Tịch Giản Cận "Ừ " một tiếng, cảm giác thân thể mình hình như hăng hái hơn, liền vươn tay, không thành thật ở trên nút thắt quần áo của cô nhích tới nhích lui, hai ba cái, liền đem quần áo của cô khiến cho tản ra, chỉ chốc lát da thịt tuyết trắng liền rơi vào đáy mắt của anh.