"Vả lại, con hiện tại gả cho anh ấy, không tổ chức hôn lễ, không có người biết rõ là con kết hôn, con cũng được tự do, có thể tùy tiện về nhà ở, cũng sẽ không có người nói xấu!"
Bạc Tình nghe vậy, không nhịn được gật đầu, rất có ý đồng ý.
Bạc Sủng Nhi biết Bạc Tình thỏa hiệp, liền rèn sắt khi còn nóng nói: "Huống chi, con gả cho anh ấy, không chừng thật có thể có con, khi đó, có lẽ con cũng không cần diễn kịch sảy thai, phải biết sinh non có thể là phải đổ máu...... Không chừng con còn phải đâm thương chính mình......"
Bạc Tình nhất thời nhíu mày, lắc đầu nói ra: "Không được, không được, con làm sao có thể tổn thương chính mình? Chuyện sinh non ta sẽ an bài cho con, con không cần nghĩ nhiều như vậy! Chỉ cần có ta, lừa bịp đám người Tịch gia không khó? Con tuyệt đối đừng tổn thương chính mình, biết không?"
Bạc Sủng Nhi bày ra dáng vẻ cực kỳ dịu dàng gật đầu.
Lúc này Bạc Tình mới hơi ổn định một chút.
Bạc Sủng Nhi thận trọng hỏi: "Vậy có phải cha không tức giận nữa rồi không?"
"Ừm, không tức giận!" Bạc Tình hào phóng phất phất tay, nhất thời vui vẻ, sau đó nhìn Bạc Sủng Nhi nói ra: "Bởi vì ta phát hiện, cái tên nhóc đó, không bằng ta!"
Bạc Sủng Nhi kinh ngạc một giây đồng hồ.
Bạc Tình mới lên tiếng: "Cậu ta nhiều nhất cũng là để con mang thai, chỉ có ngần ấy tác dụng,không có cách nào so sánh với ta, huống chi, ở trong mắt của ta, kỳ thật nó cũng đóng vai một kho chứa tinh!"
Bạc Sủng Nhi phụ họa Bạc Tình cười nói: "Đúng vậy, Tiểu Tịch là "Kho chứa tinh", làm sao có thể so với cha chứ!"
Bạc Tình nhất thời vui vẻ ôm Bạc Sủng Nhi vào trong ngực liều mạng xoa, Cẩm Úc ngồi ở một bên không nhịn được mà bật cười.
Thật sự là không nghĩ tới, đường đường Bạc công tử có một ngày thế mà lại tranh tình cảm với con rể, lại còn ngây thơ gièm pha con rể sống sờ vủa mình là "Kho chứa tinh", còn cao hứng đến bộ dáng này!
Ai không biết cha con hai người đem Tịch Giản Cận chê bai là "Kho chứa tinh", mà "Kho chứa tinh" lại ở Tịch gia bị ông nội mắng!