Tịch Giản Cận nhìn một chút, con mắt không nhịn được nổi lên một vòng đỏ sậm, phá lệ kinh diễm.
Anh cứ như vậy có kiên nhẫn nhìn cô ăn sạch sẽ kem.
Đợi đến tất cả đã xong, Bạc Sủng Nhi mới chậm rãi ngẩng đầu, cầm giấy ăn, ưu nhã hào phóng lau môi, lập tức, mới đưa ánh mắt, đối mặt với Tịch Giản Cận.
"Tịch, chúng ta nói một chút đi."
Ngữ điệu cô chậm.
Giống như nhẹ giọng nói nhỏ.
Tịch Giản Cận liền gật đầu, ánh mắt từ từ tụ lại, trở nên cực kỳ có ánh sáng, "Ừm."
Bạc Sủng Nhi cảm giác đến nhịp tim chính mình đập cực kỳ nhanh, cô khẩn trương mấp máy môi, cánh môi bời vì dùng sức, có chút trắng bệch, lập tức cô liền mở miệng nói ra: "Tịch, em mang thai, con của anh."
Tịch Giản Cận tiếp tục gật đầu, không nhẹ không nặng nhìn lấy Bạc Sủng Nhi.
Bạc Sủng Nhi coi là anh sẽ nói ra suy nghĩ của mình, thế nhưng hơn phân nửa ngày, Tịch Giản Cận đều không có mở miệng nói chuyện, đáy lòng Bạc Sủng Nhi lại càng ngày càng khẩn trương, cô nín thở, ngưng thần nhìn qua Tịch Giản Cận: "Làm xong phẫu thuật, thân thể em rất suy yếu, Bạc Tình cùng Thất Thất mang em đi châu Úc chơi một hồi, trước mấy ngày em vô ý ở té xỉu, về sau kiểm tra, mới biết chính mình có bầu, đã ba tháng rồi."
Tịch Giản Cận nghe những lời này, ánh mắt dần trôi bắt đầu trở nên hoảng hốt.
Bạc Sủng Nhi nuốt nước miếng một cái, tiếp tục nói: "Anh xem, em hiện tại có phải mập lên rất nhiều hay không? Em ban đầu còn thấy chính mình mỗi ngày ăn ngủ ngủ rồi ăn mới béo phì, không nghĩ tới là mang thai rồi."
Kỳ thật cô không mập.
Trước đó cô là hơi gầy, hiện tại chỉ nhìn có thịt một chút, vừa đúng dáng người, so trước đó hoàn mỹ nhiều, dễ nhìn khác lạ, căn bản cùng béo không đáp một bên.
Thế nhưng, hiện tại Tịch Giản Cận, lại vô ý quan sát cô béo cùng gầy, ánh mắt của anh dần dần có chút thâm đen.
Bạc Sủng Nhi một hồi không nói gì, chỉ là thận trọng đánh giá vẻ mặt Tịch Giản Cận, thế nhưng cuối cùng không có phát hiện bất kỳ dấu vết gì, cô cắn cắn môi dưới, nói ra: "Nếu như anh không thích đứa bé, như vậy em có thể một mình sinh ra...... Tập đoàn Bạc Đế có thể nuôi nổi nó."
"Nhưng em biết, em hẳn là nói cho anh, dù sao anh là cha của đứa bé trong bụng em, có nghĩa vụ biết đến."