Bởi vậy, từ áo cưới, đến nhẫn kim cương, đến cái gọi là diễn tập hôn lễ, đều là sách lược.
Bạc Sủng Nhi cùng Tịch Giản Cận vốn cho rằng hôn lễ thật đơn giản thì tốt, thế nhưng ai biết, trận hôn lễ này, nháo đến sau cùng, lại khiến hai người mệt đến chết đi sống lại.
Riêng chụp ảnh cô dâu, liền có hơn một trăm bộ đồ.
Hơn một trăm bộ, đều là Tịch gia, Bạc Tình, Lý Niệm, Tần Thích, Tô Mạc, Dịch Thệ đặt trước, mà lại giống như ganh đua so sánh, mỗi cái đều tiêu tiền như nước từng bước muốn chế trụ đối phương.
Đến mức đến sau cùng, Bạc Sủng Nhi cùng Tịch Giản Cận thịnh tình không thể chối từ cái nào cũng không thể đắc tội, cũng chỉ có thể lần lượt mặc thử áo cưới.
Trọn vẹn chụp ảnh nửa tháng.
Mỗi ngày một loại tư thế, chụp loại vẻ mặt.
Đến sau cùng, Bạc Sủng Nhi cùng Tịch Giản Cận đều cảm thấy vẻ mặt biểu lộ cứng ngắc không chịu nổi.
Thật vất vả chịu qua những khó khăn này, cuối cùng nghênh đón hôn lễ.
Bạc Sủng Nhi cùng Tịch Giản Cận có chút khẩn trương, mà hôn lễ hào hoa thế kỷ, tổ chức trong giáo đường lớn nhất thành phố X.
Rất nhiều truyền thông đều đặc biệt chú ý.
Đứng ở trong giáo đường, Bạc Sủng Nhi thoáng như nằm mơ, đến Tịch Giản Cận đều cảm thấy không chân thực.
Cô dâu, là người phụ nữ anh vẫn muốn.
Đứng ở trước cha xứ, nhìn cô kéo tay Bạc Tình, Tiểu Bảo cùng Tiểu Hải Dương là hai hoa đồng vung hoa, chậm rãi đi tới gần anh.
Bạc Sủng Nhi cất bước, chăm chú nhìn chằm chằm Tịch Giản Cận, xuyên thấu qua lụa trắng, trong mắt của cô là người đàn ông tốt đẹp nhất.
Bạc Tình nắm tay Bạc Sủng Nhi, trịnh trọng mà kiên định giao cô cho Tịch Giản Cận.
Tịch Giản Cận đang nắm chắc bàn tay cô, cả người cảm thấy như là nằm m!
Hốc mắt Bạc Sủng Nhi, trong lúc đó liền biến đỏ, cô từ bên người Bạc Tình, đứng ở bên người Tịch Giản Cận.
Tịch Giản Cận vô thanh vô tức nắm thật chặt tay Bạc Sủng Nhi, đứng ở trước mặt cha xứ.
Cha xứ hữu lễ nói: "Xin hỏi tất cả mọi người ở đây có phản đối đôi tân nhân kết đối không?"