"Đừng......" Bạc Sủng Nhi một mực trầm mặc dọa người đột nhiên mở miệng: "Để cho anh ấy tiến vào......"
Một đoàn người nhất thời bắn về phía Bạc Sủng Nhi ánh mắt không đồng ý.
Hiển nhiên tất cả mọi người không muốn Sủng Nhi đi gặp Tịch Giản Cận.
"Gặp cậu ta làm cái gì? Không muốn mạng của nó đã tốt rồi! Chẳng lẽ con còn muốn cùng với nó?"
Trong con ngươi Bạc Tình lóe ra nồng đậm sát khí, gọn gàng dứt khoát nhìn chằm chằm Bạc Sủng Nhi hỏi.
Bạc Sủng Nhi không có lên tiếng, rất yên tĩnh.
Cẩm Úc đứng ở một bên giật giật tay áo Bạc Tình, Bạc Tình chung quy là đau con gái, bất đắc dĩ thở dài một hơi, dẫn đầu quay người rời đi.
Những người khác nhìn thấy Bạc Tình rời đi, cũng đi theo ra khỏi phòng bệnh.
Tịch Giản Cận đứng ở ngoài cửa nhìn thấy bọn họ đi ra, bất ngờ muốn mở miệng hỏi một chút Bạc Sủng Nhi đến cùng làm sao vậy, lại phát hiện sắc mặt mỗi người đối với mình cực kỳ bất hữu, thậm chí còn ẩn chứa mấy phần sát khí, giống như là muốn đem chính mình thiên đao vạn quả.
Cũng khó trách có thể như vậy, cô là tiểu công chúa thiên sủng vạn sủng nâng trong lòng bàn tay tập đoàn Bạc Đế, bị anh lập tức đẩy té bị thương, có thể mọi người không tức hay sao?
Chẳng qua, phải nói xin lỗi những người này, nhưng không phải hiện tại, hiện tại anh cần gặp người bên trong căn phòng.
Tịch Giản Cận nhìn bọn họ đi ra, lúc này mới đi vào phòng bệnh.
Trong phòng bệnh rất yên tĩnh.
Bạc Sủng Nhi ngồi ở trên giường bệnh, nghe được tiếng bước chân, cô không có quay đầu, mở mắt ra nhìn người tới một chút sắc mặt cực kỳ tái nhợt, ánh mắt đều hờ hững.
Tịch Giản Cận chỉ coi là Bạc Sủng Nhi tức giận, chậm rãi cất bước đi tới trước mặt của cô, hơi cúi thấp đầu, nhẹ nhàng cười, vươn tay, liền nắm lấy tay cô.
Ai ngờ Bạc Sủng Nhi phản ứng cực kỳ kịch liệt hất tay của anh, một ánh mắt lạnh lùng bắn về phía anh.
Tịch Giản Cận biết tính khí Bạc Sủng Nhi từ trước đến nay không tốt, chính mình cũng biết cô là đang giận, cho nên liền mềm cuống họng, tính tình nhẫn nại, tiếp tục ôn tồn dỗ dành: "Sủng Nhi...... Khi đó anh không phải cố ý muốn làm vậy với em...... Anh chỉ là sợ Hàn Như Y tổn thương em!"
Bạc Sủng Nhi không có nhìn anh, thậm chí biểu lộ đều không có thay đổi quá lớn, cũng ngồi yên không động