Chào mừng đến với Sứ Đồ, vật thí nghiệm số 2005.
Một người đàn ông trung niên với hai chân được thay thế bằng đuôi rắn trồi lên từ mặt đất, mỉm cười nhìn hai người. Hắn liền là người đã theo dõi Hạ Liên lúc trước.
Nghe lời hắn liền có thể hiểu, Sứ Đồ liền là tên tổ chức của hắn.
Mà điểm chú ý của Hạ Liên cùng Mộc Hoa Tiên lại không hề nằm ở đây, mà là nửa câu sau.
“Vật thí nghiệm số 2005”. Không cần nghĩ nhiều, đây tuyệt đối là thứ tự bị mang đi làm thí nghiệm của Hạ Liên.
Nói cách khác, trước Hạ Liên, đã có 2004 người bị bọn chúng xem như chuột bạch! Hơn nữa, số liệu này đã là từ một năm trước!
Một năm, bọn hắn có thể bắt bao nhiêu người để làm thí nghiệm? 100? 500? 1000? Hay là hơn cả thế?
Hạ Liên hai mắt vằn vện tia máu, nhìn chằm chằm tên kia. Mặc dù hiện tại hắn chỉ hận không thể lập tức chém đối phương thành ngàn mảnh, nhưng mà nhìn sang bầy Yểm Thú sau lưng đối phương xong, hắn liền thành công lấy lại lý trí.
Hiện tại bọn hắn lao lên liền là chịu chết.
Hạ Liên cố gắng bình phục tâm tình, ra hiệu cho Mộc Hoa Tiên không nên vọng động, sau đó nói.
- Cho nên, đây là cái bẫy được đặt ra để giết ta?
- Không không không! Theo kế hoạch thì bọn tôi sẽ mời chào cậu gia nhập trước, nếu cậu từ chối thì mới bắt giữ.
Hạ Liên nhíu mày.
Nói cách khác, hắn tạm thời không có nguy hiểm tính mạng, nhưng còn Mộc Hoa Tiên…
Nghĩ tới đây, Hạ Liên liền dùng bảo thạch truyền tin cho nàng.
“Chạy đi, Tiên. Cậu nghe thấy đấy, mình sẽ không có nguy hiểm tính mạng.”
“Không được! Mình sẽ không bỏ cậu lại đâu!”
“Đi mau!”
“Không đi!”
- À đúng rồi, đừng nghĩ tới việc chạy. Cái kia là kết giới do cấp trên phân phát, hai người không phá được đâu. Còn về phần dùng chiêu di chuyển trong lòng đất kia… Thì tôi khuyên hai người nên suy nghĩ lại.
Vừa nói, hắn vừa búng tay một cái. Lập tức, từng cây cột đá trồi lên từ mặt đất. Nhìn thấy sắc mặt của Mộc Hoa Tiên trở nên tái xanh, hắn mới hài lòng gật đầu, chắp hai tay sau lưng, nói tiếp.
- Như hai người thấy, ta có thể điều khiển đất đá. Không muốn bị đè bẹp dưới lòng đất thì đừng có nghĩ tới chạy.
Hạ Liên cùng Mộc Hoa Tiên: …
Được rồi, giờ có muốn cũng không chạy được.
Hạ Liên bước lên trước một bước, nhìn chằm chằm người đàn ông kia, hỏi.
- Nếu tôi đồng ý gia nhập, vậy Tiểu Mộc sẽ thế nào? Mấy người sẽ thả nàng đi sao?
Hắn vừa hỏi ra câu này xong liền nhìn thấy người đàn ông kia dùng ánh mắt nhìn đồ đần để nhìn hắn, đáp.
- Cậu nghĩ tổ chức có thể thả một thiếu nữ phép thuật đã biết đến sự tồn tại của mình rời đi sao?
Hạ Liên nghe vậy liền hít sâu một hơi, sau đó…
Lôi Thiểm!
Hắn bộc phát ra tốc độ kinh hoàng, phá đất mà ra, lao đến chỗ của người đàn ông kia, dự định bắt giặc trước bắt vua, một đòn đâm chết đối phương.
Nhưng mà, khiến cho Hạ Liên không thể tưởng tượng được là, đòn công kích này vậy mà bị một cây cột đá đột ngột mọc lên chặn lại.
Phải biết tốc độ của Lôi Thiểm đã gần như sánh ngang với tốc độ âm thanh a!
Tên kia nhìn thấy Hạ Liên tập kích mình lại là hoàn toàn không hoảng hốt, mà là dường như sớm đã đoán được kết quả này vậy. Hắn dùng ngữ khí bình thản nói:
- Vậy là đàm phán bất thành nhỉ? Lên đi, đám thất bại. Tới lượt tụi mày làm việc rồi!
Vừa nói, hắn còn vừa phất tay một cái. Đạt được chỉ thị của hắn, đám Yểm Thú liền bắt đầu xông về phía của Hạ Liên cùng Mộc Hoa Tiên. Bản thân tên đó thì lại nhàn nhã lùi về phía sau xem kịch vui.
Trải qua một thời gian quan sát, hắn đã xác định được là hai người căn bản không thể chiến thắng được một đàn Yểm Thú đông như vậy, cho nên hắn liền không cần phải xuất thủ.
Hạ Liên cùng Mộc Hoa Tiên nhìn đám Yểm Thú trước mắt, đều biết đã đến lúc liều mạng rồi, cho nên không còn tiết kiệm ma lực nữa.
Mộc Hoa Tiên chắp hai tay lại, vẽ ra ba cái ma pháp trận khổng lồ trên mặt đất. Từ trong pháp trận, bức tượng gỗ hình người cao hơn năm mét từ từ trồi lên. Sau khi pháp trận biến mất, ba bức tượng kia liền bắt đầu cử động, che lại trước mặt Mộc Hoa Tiên.
Hạ Liên thì không chút do dự, trực tiếp đổi sang một hình thái khác, một hình thái hắn nhận được từ Băng Linh. Ánh sáng chói loà phát ra từ thân thể hắn làm cho hầu hết Yểm Thú đều theo bản năng dừng bước lại.
Đợi đến khi ánh sáng tan biến, những phần màu vàng nhạt trên bộ giáp trước đó đều đã biến thành màu băng lam, nhìn như thể chúng đã biến thành băng. Thanh katana trên tay cũng được thay thế bằng một thanh trường kiếm cùng màu với những hoạ tiết màu bạch ngân, dài tới hơn 1,4 mét.
- Completed. Model: Frozen.
Cái này, liền là thứ mà Hạ Liên nhận được. So với ba hình thái còn lại, đây chính là hình thái có khả năng gây sát thương diện rộng tốt nhất.
Sau khi chuyển đổi hình thái hoàn tất, Hạ Liên không chút chậm trễ, trực tiếp cắm thanh kiếm xuống đất. Lập tức, bắt đầu từ chỗ thanh kiếm cắm xuống, mặt đất bắt đầu đóng băng. Sau đó lớp băng kia nhanh chóng lan ra theo hình nón, bao phủ lấy toàn bộ mặt đất dưới chân và xung quanh đàn Yểm Thú.
Không chỉ như vậy. Sau khi mặt đất bị đóng băng, lớp băng kia còn thuận thế leo lên chân của đám Yểm Thú, làm cho chúng tạm thời bị cầm chân lại.
Kỷ Băng Hà!
Sau khi cầm chân toàn bộ đám Yểm Thú, Hạ Liên liền rút kiếm ra khỏi mặt đất, chuẩn bị tốc chiến tốc thắng, xử lý toàn bộ Yểm Thú trong một đòn.
Mặc dù hắn biết toàn bộ đám Yểm Thú này đều giống như hắn, bị tổ chức kia bắt về làm thí nghiệm. Nhưng mà hắn hiện tại nếu như không xử lý bọn họ, Mộc Hoa Tiên sẽ chết, bản thân hắn cũng sẽ không có kết cục tốt gì.
Một bên là những người vô tội có lẽ có thể cứu, còn một bên là mạng sống của ân nhân kiêm chiến hữu…
Hạ Liên tự nhận mình chưa bao giờ là một người tốt, cho nên hắn lựa chọn Mộc Hoa Tiên.
Từng luồng ma lực màu băng lam được truyền vào thanh trường kiếm trên tay. Từng sợi hàn khí toát ra từ thân kiếm đều đang nói rõ uy lực của chiêu tiếp theo này.
Tên có hai chân hoá thành đuôi rắn kia lúc này cũng có chút hứng thú nhìn Hạ Liên. Hắn còn chưa thấy hình thái này của Hạ Liên bao giờ, cho nên có chút chờ mong kỹ năng tiếp đó của hắn.
Không đợi tên đó đợi lâu, Hạ Liên đã hoàn thành tụ lực. Cùng lúc đó, đám Yểm Thú kia cũng đã thoát khỏi đống băng cầm chân chúng, bắt đầu tiếp tục lao đến tấn công Hạ Liên cùng Mộc Hoa Tiên. Nhưng mà đối với cái này, Hạ Liên chỉ là thì thào vài tiếng.
- Lẫm Đông… Nhất Kích.
Sau đó, chém ra một kiếm.