Thời Thiên trở về, thấy nến trong viện vẫn chưa tắt. Y đi vào, Nan Nan lập tức chạy đến đón y
- A Thi, ta lo chết mất, sao giờ này mới về vậy ?
- Làm tiểu chủ nhân lo lắng, thuộc hạ có tội
- Được rồi được rồi bỏ cái kiểu câu nệ đấy đi. Thế nào rồi?
Thời Thiên thuật lại toàn bộ quá trình cho Nan Nan nghe, Nan Nan nổi cả da gà. Trời đất phù hộ, ai ngờ cô lại nhặt được một thủ hạ tuyệt vời ông mặt trời như vậy, thông minh, nhanh nhẹn, võ công đỉnh. Trời đất còn gì bằng nữa. Cô chỉ nói cho y cách làm, cả quá trình đều là y tự mình hết. Nan Nan thực sự càng ngày càng thích nàng ta rồi
- Tốt lắm tốt lắm. Từ giờ cô không cần đi theo ta nữa đâu, ở trong cung ta có thể tự chống đỡ được
- Vâng . Nhưng tiểu chủ nhân...
- Cô cứ yên tâm, cái người cải trang cô rất an toàn, không có gì đáng ngại hết
Thời Thiên yên tâm vâng lời. Hai chủ tớ phải chia tay ở đây rồi, ôm chầm lấy Nan Nan, Thời Thiên lấy đồ rồi lại lén rời khỏi. Cả hai..đều đơn độc cả, cũng là lần đầu tách nhau ra
Sáng hôm sau, hội thi lần hai tiếp tục tổ chức. Nhưng hội thi chỉ là bức bình phong, chủ yếu là triệu tập nhiều người để chào đón một nhân vật rất quan trọng. Đại công chúa Bạch Linh- Y Lan Ly
- Công chúa- Nan Nan ghé sát tai Lộ Khiết, Bạch Linh với Tạ Húc bên nào lớn hơn vậy
- Ngươi phải Thái tử phi không vậy? Đến cái này cũng không nhớ, đương nhiên là Tạ Húc lớn hơn rồi
Trong tất cả các nước chư hầu, có lẽ chỉ có Bạch Linh là có công chúa đang đủ tuổi thành thân, mượn cớ gia tăng thương thông, đẩy mạnh thân thiết, Y Lan Ly lại đích thân đi cùng Sứ giả Bạch Linh tới đây để tặng quà chúc mừng Đại triều năm nay bội phát. Ai nhìn vào cũng biết ý định của Bạch Linh vương là gì
Lộ Khiết thở dài, chán nản nhìn nữ nhân đại ngốc chả có tí lý tưởng nào ngồi cạnh mình
- Này?- Lộ Khiết vừa hỏi vừa hất cằm chỉ về phía Y Lan Ly- Hiểu không?
- Hả? - Nan Nan chơm chớp mắt nhìn Lộ Khiết- Hiểu gì cơ?
- Không hiểu thì thôi, tự biết sau này tự chừa đi
Nan Nan đang khó hiểu trước hành động của Lộ Khiết thì bỗng Y Lan Ly đến trước mặt, hành lễ với Nan Nan
- Thái tử phi vạn an. Trưởng công chúa vạn an. Thái tử phi nghe danh đã lâu, hôm nay gặp, đúng là danh bất hư truyền a
Nan Nan cũng đã học được kha khá kinh nghiệm xã giao của thời đại này rồi, cô đứng dậy cúi đầu, nở một nụ cười thân thiện
- Công chúa đi đường vất vả rồi
Cẩn Vũ Duệ nhìn Y Lan Ly, tuy trước đó phía Linh Vân các từng thử mua chuộc Bạch Linh vương về phía mình, nhưng ông ta hiện tại vẫn chưa có phản hồi gì, nhưng không thể nói là chưa dao động. Nếu có thể khiến Y Lan Ly động tâm với Phong Triệu Nhiên thì đúng là nhất tiễn song điêu
Lộ Khiết đang tán dóc cùng với Nan Nan và Y Lan Ly, nhưng cũng không quên nhìn Cẩn Vũ Duệ. Nàng biết rất rõ ý đồ của Vũ Duệ, nhưng có một vấn đề, cho dù là hướng nào cũng là gây bất lợi cho Lăng Y. Nếu Y Lan Ly lấy Phong Triệu Nhiên, thế lực của Hoàng hậu sẽ được tăng thêm , nhưng nếu lấy Thái tử, thì Y Lan Ly sẽ lấy thế lực chống lưng của mình chèn ép Nan Nan, một Lạc Tịnh Hy chả lẽ lại chưa đủ sao. Lăng Y đồ ngốc này, bao giờ ngươi mới thông minh hơn một chút để bổn công chúa đỡ khỏi lo lắng cho ngưoi đây.
Y Lan Ly rời khỏi, Nan Nan mới để ý khuôn mặt khó coi của Lộ Khiết. Cô cười vỗ vai y
- Sao thế. Ai lại to gan dám làm công chúa giận vậy?
- Còn không phải ngươi sao
- Ta?- Nan Nan chỉ tay vào mình- Làm gì có?
Lộ Khiết lập tức chuyển chủ đề, còn hơn là tranh cãi chuyện tình lý với nàng ả ngốc này. Dĩ hòa vi quý là trên hết
Giờ Mùi hai khắc trôi đi
- Á!!! - Nan Nan giật mình hét lên
- Nàng đi chơi còn không biết đường về ?!!
- Thái tử ... - Lộ Khiết định ra mặt giúp Nan Nan nhưng Phong Nghiêm ngắt lời
- Thái tử phi đến lúc phải về rồi, hai muội hẹn nhau hôm khác đi
Lộ Khiết cũng không nói gì được, bèn đồng ý ,thở dài mặc sự cầu cứu của Nan Nan
Nan Nan bị kéo đi, khó chịu giật mạnh tay của Phong Nghiêm
- Được rồi ta tự đi được
- Rốt cuộc nàng đã làm gì?
- Hả..?? Làm...làm gì cơ- Nan Nan giật mình
- Nàng đã làm gì, hội thi năm nay nàng làm thế nào mà thắng?
- Cái gì cơ?????- Nan Nan không khỏi bàng hoàng, chuyện quái gì đã xảy ra vậy
- Không nói nhiều nữa. Đến gặp Thánh thượng tạ ơn đi
Có gì đó rất điêu, Nan Nan chỉ đơn giản thắng Lộ Hinh có một ván cờ, chỉ là một ván cờ đó thì có thể nói được gì chứ? Chắc chắn là hai mẹ con Cẩn Vũ Duệ kia mõm rồi. Phiền phức, quá là phiền phức
Đến điện của Thánh thượng, có mỗi y ở đó làm Nan Nan cảm thấy bủn rủn tay chân
- Thái tử phi thắng được trong hội thi lần này, đúng là giúp Thái tử, Giang gia nở mày nở mặt. Nhưng trẫm không mong tương lai ngươi lại ham chơi như thế đâu
Nan Nan giật bắn mình, té ra vừa rồi y cho người đi tìm cô. Chết mịa, lỡ như bỗng dưng quyền cai quản hậu viện lại về tay cô thì sấp luôn cái mặt lợn á
- Thôi hôm nay ngày vui, trẫm không trách ngươi nữa. Như đã nói, người thắng được yêu cầu bất cứ thứ gì từ trẫm, nói đi, ngươi muốn gì?
Nan Nan chầm chậm đưa mắt nhìn y, y hiểu ý, giơ tay ra hiệu tất cả lui ra, kể cả Phong Nghiêm
Phong Nghiêm chờ ở bên ngoài điện, hắn mong nàng ả ngốc này không nói gì làm Thánh thượng giận. Nan Nan mở cửa, ra ngoài với gương mặt vui vẻ
- Thấy sự lợi hại của ta chưa?- Nan Nan cười đắc ý
- Nàng đã yêu cầu gì vậy?
- Bí mật. Không nói cho ngài biết
Phong Nghiêm cũng không hỏi nữa, hắn cũng không để tâm cho lắm. Hai người cùng ra về, khi nghe Nan Nan nói lại, hắn lại không làm vẻ gì ngạc nhiên, vì trước khi mất trí nhớ, hắn cũng đã từng biết về kỳ nghệ của Giang Lăng Y, chỉ là khi tham gia hội thi y chưa bao giờ thắng
Lục Hy Tâm thăm mẫu thân xong, liền đi tìm Lý Minh
- Thế nào rồi, sáng nay đi đón Hạ cô nương rồi chứ?
- Thuộc hạ đã đón rồi thưa chủ nhân. Nếu chủ nhân muốn thì thuộc hạ sẽ dẫn chủ nhân đến phòng y
- Đi thôi
Lục Hy Tâm đi đến phòng của Thời Thiên nhưng nàng ta lại không ở đây. Đi tìm khắp nơi thì mới thấy nàng ta đang làm việc cùng trù thẩm thẩm
- Hạ cô nương? Cô nương là khách, sao lại làm những việc này
- A, Lục cô nương, ta từ giờ sẽ sống ở đây, thực sự không thể cứ ăn không rồi ngồi được. Ta giờ không thể học võ, cũng chỉ có thể làm phụ một số việc thôi
- Chuyện này...
Thấy khuôn mặt kiên quyết của Thời Thiên, Hy Tâm cũng không phản đối nữa, dù gì cũng công bằng đối với mọi người trong bang
- Đừng gọi là Lục cô nương nữa, cứ gọi là Hy Tâm đi
- Được thôi, vậy người cứ gọi ta là Thời Thiên
Thời Thiên mới đến rất thân thiện, rất được lòng mọi người, cơ mà đi loanh quanh đấy mãi, tại sao vẫn chưa thấy vị hôn phu và tỷ tỷ của Lục Hy Tâm
Phong Triệu Nhiên đang vừa đi vừa nói chuyện với Y Lan Ly, hắn là đang cố gắng lấy lòng nàng ta theo lời dặn của Cẩn Vũ Duệ, cơ mà cái nàng Y Lan Ly này rất cao ngạo, kiêu kỳ, dường như không để tâm đến hắn, hắn vẫn đang cố nhẫn nhịn làm vừa lòng y
Đang đi đường thì hai người đụng mặt Nan Nan và Phong Triệu Nghiêm. Phong Nghiêm và Phong Nhiên đầy thâm sâu nhìn nhau, Nan Nan không để ý nhiều, nàng Y Lan Ly đấy tuy xinh đẹp, tuy cô thích những cô gái xinh đẹp, nhưng thực sự nàng ả này khiến Nan Nan cảm thấy rất khó gần
- Thái tử ca- Y Lan Ly lập tức dùng một giọng ngọt ngào thanh dịu gọi Phong Nghiêm
Cả Phong Triệu Nhiên và Nan Nan đều lố mắt nhìn , họ không nghe nhầm chứ. Thái tử "ca"??????
Nan Nan ngơ ngác nhìn Phong Triệu Nghiêm, hắn nhìn Y Lan Ly với đôi mắt khó chịu
- Công chúa. Ta đã nói rồi, đừng gọi ta như vậy
Chuyện gì đã xảy ra? Hai người này đã quen nhau trước đó??
- Không chịu. Thái tử ca, huynh đã đồng ý sẽ đưa ta đi chơi mà
Phong Triệu Nghiêm không nói gì, lập tức quay lưng bỏ đi , Nan Nan do dự không biết là phải đi theo hay ở lại. Cô sững lại khi thấy ánh mắt của Phong Triệu Nhiên nhìn cô, hắn đang ra hiệu bảo cô ở lại
Y Lan Ly bám theo Phong Nghiêm. Nan Nan thấy Phong Triệu Nhiên khuôn mặt bất động nhìn theo, trông khá hòa đồng, có vẻ không đáng sợ như những người kia
- Hai người kia...- Nan Nan nhìn Phong Nhiên hỏi
- Ta cũng không rõ, lúc đón nàng ta, ta và Thái tử cũng là lần đầu gặp. Không hiểu sau nàng ta sao lại nhìn trúng Thái tử nữa
- Ờ- Nan Nan cười lạnh- Rõ ngươi không đẹp bằng Thái tử rồi
- Vậy người nói xem Thái tử phi điện hạ, nữ nhân thích gì?
- Ta sao biết được, còn xem ngài đủ bao nhiêu chân thành đã- Nan Nan điềm nhiên nói
Hắn không nói gì, cười mỉm nhìn Nan Nan rồi rời đi, rõ ràng là ra hiệu để Nan Nan giúp đỡ
Cơ mà giúp hay không là tùy ở cô rồi