Thiếu Gia Ác Ma Yêu Tôi

Chương 6:



Bây giờ là khoảng 6 giờ sáng, tôi đang gặp phải 1 tình huống rất trớ trêu. Tôi tỉnh dậy thì thấy Dạ Lạc Thần ở kế bên mình , cả hai đang trên cùng 1 chiếc giường. Chuyện gì vừa xảy ra? Đã có gì xảy ra tối qua ?

Theo phản ứng của các cô gái thì họ sẽ khóc, nhưng tôi lại làm ầm lên. Thế là 2 chúng tôi cãi nhau, chủ yếu người chửi vẫn là tôi, còn Lạc Thần chỉ nhíu mày, cùng lắm là cãi lí vài câu. Suy nghĩ một lúc thì tôi mới là người sai vì đây là phòng của anh ta. Nhưng tính tôi hơi bướng nên nhất quyết không nhận sai. Lạc Thần nãy giờ im im, còn tôi cứ chứi không tiếc lời. Anh ta chịu không nổi sự ầm ĩ của tôi, liền quát lên:

\- Im ngay!
\- Rồi.... Tôi ko im thì tính làm gì tôi. Đánh tôi hả?? Nè, đánh đi, tôi thách anh đó!

\- Cô lắm mồm quá rồi đấy!
\- Anh tính làm gì, hả? Ưm...

Lạc Thần dữ chặt tay tôi rồi hôn nhẹ lên môi tôi. Anh ta bịt mồm tôi bằng cách này đó hả trời \(!?!\) Lạc Thần nhẹ nhàng để môi của hẳn ra khỏi môi tôi.

\- Xú lưu manh! Tôi phải giết chết anh!
\- Cô không im được thì để tôi lm phát nữa

Tôi giật mình, vội rụt tay về rồi đi vào phòng mình thay đồ. Vừa thay tôi vừa nghĩ lại về chuyện vừa nãy. Chết tiệt! Anh ta cướp nụ hôn đầu của mình rồi!!! Tôi chưa thay xong đồ mà ngồi suy nghĩ trong bộ dạng khoe thân thế này thì...... Bất ngờ Lạc Thần mở cửa, kêu:

\- Có đi học...hừm...điện nước đầy đủ nhỉ?
\- Tên đại biến thái kiaaaaaaaaaa.....

Hôm qua đắc tội với ông trời nên hôm nay ổng trả thù hả ta\(?\) Mới sáng sớm mà đã thế này thì hôm nay không mấy may mắn đó!!!

Tôi bước vào cổng trường, ai ai cũng nhìn tôi rồi thì thầm to nhỏ. Thấy lạ à nha! Đang thắc mắc họ thì thầm cái gì thì Tiểu Lệ chạy tới. Cô ấy thở dốc như chạy rất gấp

\- Không hay rồi... Hy, bảng tin trường ..... Đang treo đầy những tin xấu về cậu.....

Tôi giật mình, chạy tới bảng tin trường. Chỗ đó chật kín người, khổ lắm mới chui vài được. Trên bảng tin dán đầy hình tôi bị gạch chéo bởi sơn, những bức hình tôi vs Lạc Thần lúc ở cạch nhau, và 1 tờ giấy. Tờ giấy ấy ghi rằng:

" Hà Ngọc Hy, cô ta là con nhà nghèo, không được giáo dục đoàng hoàng, cha mẹ bị tật. Vì ham tiền nên quấn lấy Dạ Thiếu, giả vờ ngây thơ trong sáng để quyến rũ thiếu gia. "

Tôi giựt tờ giấy xuống, vò nát nó rồi vứt đi. Đám người xung quanh tôi ném đá vào tôi kêu tôi tránh xa Lạc Thần và cút khỏi đây.

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_

P/s: Truyện có gì ko được hay nên nhờ mọi người góp ý ạ ?



TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv