Những người khác đều nhìn Lý Phàm như nhìn một kẻ ngốc, vẻ mặt người nào cũng đầy khinh thường, bọn họ đều coi thường anh.
Ban đầu, Lý Phàm không muốn ra tay, nhưng nhân viên an ninh lại từng bước ép sát, bất đắc dĩ anh mới chủ động ra tay.
Advertisement
Nhân viên an ninh còn chưa kịp lấy lại tinh thần, đã phát giác được tốc độ tay của Lý Phàm rất nhanh, giống như tàn ảnh, khiến không ai có thể bắt giữ.
Nhân viên an ninh đột ngột bay ngược ra ngoài, mọi người có mặt đều há hốc miệng, gần như có thể nhét vào một quả trứng gà.
Lý Phàm thản nhiên nói: “Tôi vốn không muốn ra tay, nhưng là các người ép tôi, tôi cũng không có cách nào.”
Chuyện này cũng kinh động đến không ít người, đội trưởng đội an ninh đi ra, khi nhìn thấy Lý Phàm, anh ta bắt đầu đánh giá Lý Phàm một lượt, thấy Lý Phàm ăn mặc bình thường thì lập tức coi thường.
Anh ta còn tưởng Lý Phàm lợi hại đến mức nào, kết quả là một người bình thường.
“Hừ, cái loại chó mèo gì cũng dám tới đây quấy rối, cậu biết đây là nơi nào không? Đây chính là buổi đấu giá lớn nhất Hán Thành, là nơi chỉ có con cháu nhà giàu có, lãnh đạo công ty Hán Thành mới có thể tới, cậu là cái thá gì, có thể cho cậu đi vào đã là không tệ rồi, đuổi cậu ta ra ngoài cho tôi!” Đội trưởng đội an ninh coi thường nói.
Đám thương nhân con cháu nhà giàu thấy thế, không hề cảm thấy thông cảm với Lý Phàm, mà cười khẩy nhìn Lý Phàm như đang xem trò cười.
Lúc này, một nam thanh niên giọng điệu kỳ quái nói với Lý Phàm: “Chà, tôi còn tưởng là ai chứ, đây không phải người ở rể nhà họ Cố sao?”
“Người ở rể nhà họ Cố à? Sao anh ta lại ở đây?”
“Tên này đúng là có phúc, lại có thể cưới được người đẹp Hán Thành, Cố Họa Y.”
“Chà, mọi người đừng thấy anh ta thân phận thấp, dù là ở rể, nhưng anh ta đúng là đã cưới được một đại mỹ nhân.”
“…”
Mọi người có mặt đều dùng giọng điệu quái gở châm chọc Lý Phàm, Cố Họa Y có thể nói là nữ thần trong mộng của bọn họ, thế nhưng Lý Phàm lại cưới được cô.
Điều này khiến bọn họ mất bình tĩnh, nên lúc này mới hùa vào giễu cợt Lý Phàm thậm tệ.
Nghe thấy mọi người giễu cợt mình, Lý Phàm cũng chẳng quan tâm, anh xem như không thấy gì cả.
Nam thanh niên lại tiếp tục bật cười lạnh: "Con rể nhà họ Cố, đây cũng không phải
nơi người có thân phận như anh có thể tới, anh nên cút ra ngoài đi.”
Những người có mặt đều gật mạnh đầu. sau khi biết Lý Phàm là người ở rễ nhà họ Cố, bọn họ nhìn Lý Phàm như nhìn thấy một tên ăn mày, VÔ cùng ghét bỏ.
Ông chủ buổi đấu giá đi ra, ông ta chờ lúc lâu mà chẳng thấy người khách nào
đi vào, cộng thêm bên ngoài ầm ĩ như thế, nên ông ta chủ động ra xem.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Ông chủ buổi đấu giá trực tiếp chất vấn đội trưởng đội an ninh, yêu cầu anh ta cho mình lời giải thích hợp lý.
Nghe vậy, đội trưởng đội an ninh không khỏi kinh ngạc, anh ta xua tay nói: "Ông chủ, không phải lỗi của tôi, tất cả là do người ở rể nhà họ Cố giở trò quỷ."
"Người ở rễ nhà họ Cố? Người như vậy
sao cậu lại cho tiến vào chứ?" Ông chủ buổi đấu giá sâm mặt lại, cau mày nói: "Nơi này chính là nơi tất cả người có máu mặt của Hán Thành sẽ tới, cậu muốn chết đúng không.
“Ông chủ, cậu ta cứ dây dưa không chịu đi, tôi làm gì có cách nào, hơn nữa người ở rể nhà họ Cố này rất giỏi đánh nhau.” Đội trưởng đội an ninh nhớ đến thực lực mà Lý Phàm vừa phô bày, không khỏi giật mình một cái.