Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 947: Hãy tha cho tôi một mạng đi mà



“Lão Đại, tên nhóc này hơi khó xơi.”

Thuộc hạ của người đàn ông mặt thẹo liên tục dụi mắt, họ không sao lần ra được Lý Phàm rốt cuộc đang ở đâu, bọn họ đã rất kinh ngạc về điều này và không thể không lên tiếng.

Advertisement

Người đàn ông mặt thẹo cũng hoa cả mắt, tốc độ của Lý Phàm hoàn toàn không thể nhìn thấy rõ ràng bằng mắt thường.

Người đàn ông cũng đang rất hoảng loạn, anh ta có một loại dự cảm chẳng lành, lỡ như để cho Lý Phàm sống sót thì đó không phải là chuyện tốt lành gì.

Không lâu sau, người của gã đàn ông mặt thẹo đều ngã xuống đất một cách khó hiểu, nếu không phải còn đó bóng đen không ngừng di chuyển của Lý Phàm thì bọn họ đã cho rằng mình bị không khí làm cho choáng váng.

Thuộc hạ của người đàn ông mặt thẹo đã bị Lý Phàm đánh cho chết đi sống lại, sau khi Lý Phàm dừng tay, bọn họ đã nuốt nước bọt vì thấy nụ cười hờ hững của Lý Phàm.

Thủ đoạn của đối phương đã triệt để dạy cho bọn họ một bài học.

Lý Phàm lúc này nhìn người đàn ông mặt thẹo và hiển nhiên là người đàn ông mặt thẹo cũng chú ý tới ánh mắt của Lý Phàm và lập tức tránh né theo bản năng.

Ánh mắt của Lý Phàm thật là đáng sợ, vì nó mà anh ta bị làm cho khiếp sợ.

“Mày đừng có lại đây, mày mà lại đây, tao sẽ không tha cho mày đâu.” Người đàn ông mặt thẹo vô cùng hoảng sợ nói.

Lý Phàm thản nhiên nói: “Sao thế, chẳng lẽ mày cũng có ngày biết sợ là gì sao?”

Người đàn ông mặt thẹo nuốt nước miếng, hình tượng cứng cỏi lúc trước đã bay biến đâu mất, khi nhìn thấy Lý Phàm tới gần, còn tưởng rằng đối phương đã thả lỏng cảnh giác nên bất ngờ ra tay.

Lý Phàm đã đề phòng từ trước, anh biết người đàn ông mặt thẹo sẽ không khinh địch cầu xin tha thứ như vậy, quả nhiên như anh đoán, đối phương đích thật là đang tìm cơ hội để ra tay.

Lý Phàm dễ dàng né tránh và đá vào người đàn ông mặt thẹo, người đàn ông mặt thẹo bay lộn ngược ra ngoài, anh ta nhìn Lý Phàm căm thù như muốn ăn tươi nuốt sống Lý Phàm.

Lý Phàm dẫm lên mình người đàn ông mặt thẹo khiến người đàn ông mặt thẹo đang định đứng dậy thì đau đến mức không còn chút sức lực nào, sát khí trong mắt dần biến mất, thay vào đó là sự sợ hãi.

Ánh mắt của Lý Phàm thật sự rất đáng sợ, nếu nói trong lòng anh ta không hoảng sợ thì nhất định là nói dối.

“Đàn anh, hãy tha cho tôi một mạng đi mà.” Người đàn ông mặt thẹo vội vàng nói.

Lý Phàm nói đùa: “Được.”

Người đàn ông mặt thẹo lúc này mới thu lại thái độ, cười gượng nói: “Hôm nay các người phải đưa tiền cho tôi nếu không tôi không cách nào quay về trả lời với người ta.”

Bởi vì có Lý Phàm ở đây nên anh ta không dám mạnh miệng nữa, chỉ có thể nói những lời uy hiếp bằng giọng điệu nhún nhường nhất.

Tuy rằng Hà Băng là cảnh sát Hán Thành, cô cũng biết người đàn ông mặt thẹo làm sai nhưng em trai mình đã nợ tiền người ta, em trai mình là người gây chuyện.

Về việc này, cô không hề đồng tình với em trai.

Người đàn ông trung niên vốn không muốn giúp, nhưng nghĩ lại thì chuyện này vẫn phải do ông ta đứng ra gánh nên tức giận trừng mắt với thằng con phá của.

Người phụ nữ đứng tuổi xinh đẹp bắt đầu than thở: “Lần này coi như xong rồi, nhiều tiền như vậy biết kiếm đâu ra.”

Người đàn ông trung niên kỳ thật cũng không chắc là mình có thể kiếm được số tiền đó, cho dù đi gom góp thì cũng không gom được nhiều như vậy, bởi vì nó quá nhiều, gần như là không đếm xuể.




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv