Khi những lời này của gia chủ nhà họ Lâm rơi xuống, tất cả mọi người sợ ngây người, có thể làm cho ông cụ Lâm thiếu ân huệ, cũng không phải người bình thường có thể làm được.
Cố Thiệu Dũng còn tưởng rằng quan hệ của Lý Phàm cùng Ông cụ Lâm rất tốt, khi ông ta nghe đến đây, băn khoăn trong lòng mới biến mất.
Dù sao gia chủ nhà họ Lâm sẽ trả ân huệ một lần, không thể luôn giúp Lý Phàm, trước đó ông ta còn lo lắng có gia chủ nhà họ Lâm trợ giúp, ông ta muốn đối phó Cố Họa Y, nhất định sẽ khó lại càng khó hơn.
Advertisement
"Cảm ơn." Lý Phàm cũng là dựa theo ý đối phương, nói.
Cậu Lâm thấy ba nhìn chằm chằm, sau khi anh ta ngẩn mấy giây mới phản ứng lại, lúc này mới bước vào đề tài chính: "Trước kia đều là tôi qua loa, tôi không cần bồi thường, hợp đồng này tôi đã đưa tới."
Trong lòng đám người Cổ Thiệu Dũng mừng rỡ, đồng thời cũng vì thế cảm thấy khiếp sợ, bọn họ biết cậu Lâm chỉ bị một trừng mắt cũng phải trả, ai nghĩ được, lần này cậu Lâm không những không cần bồi thường, còn chủ động mang theo hợp đồng.
Hòn đá trong lòng ông Cố cuối cùng cũng rơi xuống, trước đó ông ta còn lo lắng cậu Lâm sẽ đến nhà họ Cố gây phiền toái, đến lúc đó nhà họ Cổ khẳng định chết chắc.
CD2
Bây giờ ông ta thấy thái độ cậu Lâm, ông ta cũng biết nguy nan của nhà họ Cố đã giải trừ.
Nhưng các thân thích nhà họ Cố ở đây không những không cảm ơn Lý Phàm, ngược lại cho rằng là chuyện đương nhiên, vốn là chuyện này chủ yếu là Lý Phàm đưa tới, bây giờ Lý Phàm chặn lại lỗ hổng, cũng rất bình thường.
Cố Bội Sam cũng không ngu, từ vừa rồi Lý Phàm đồng ý, cô ta cũng biết Lý Phàm không phải nói đùa, cộng thêm chuyện xảy ra hôm nay, trong lòng cô ta hối hận không thôi.
Cô ta không nghĩ tới mạng giao thiệp của Lý Phàm lại rộng như vậy, ngay cả gia chủ nhà họ Lâm cũng quen biết, cô ta hối hận tại sao trước đó phải đối nghịch với Lý Phàm, nếu như ban đầu đối tốt với Lý Phàm, cũng sẽ không rơi vào cảnh như vậy.
Cổ Thiệu Dũng chà xát tay, kích động chuẩn bị đưa tay ra nhận lấy hợp đồng, nói: "Vậy quá khách khí, cần gì phải tự mình đưa tới, chúng tôi đi lấy không được sao"
Vừa lúc đó, cậu Lâm lại thu hồi hợp đồng, cau mày nói: "Hợp đồng này hẳn là ngài Lý nhận lấy mới đúng." "Anh ta? Anh ta chẳng qua là tới ở rể nhà họ Cố chúng tôi mà thôi, cho anh ta có ích lợi gì, không bằng cho chúng ta cho rồi." Mặt Cố Thiệu Dũng đầy khinh bỉ nhìn Lý Phàm, liếm mặt nói.
Sau khi cậu Lâm thấy Cố Thiệu Dũng vô lý với Lý Phàm như vậy, trong lòng ít nhiều khó chịu, hừ nói: "Trừ ngài Lý ra, ai cũng không có tư cách ký hợp đồng"
Lần này sắc mặt Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong đều khó coi, đây là ý gì? Chẳng lẽ nói bọn họ còn không bằng một người ở rể?
Đối phương tình nguyện giao hợp đồng cho một người ở rể, cũng không cho bọn họ, điều này làm cho bọn họ rất căm tức,
cảm giác mình bị vũ nhục vậy.
Ông cụ Cố lại không nghĩ tới cậu Lâm cố chấp như vậy, ông ta tức giận nhìn Cố Thiệu Huy, Cố Thiệu Huy cảm nhận được ánh mắt của ông cụ, từ nhỏ ông ta đã sợ ông cụ, rùng mình một cái.
Giờ phút này ông ta cũng lâm vào trong hai cái khó này, ít nhiều ông ta cũng có tư tâm, nếu hợp đồng này vào tay Lý Phàm, Lý Phàm chuyển tay cho con gái ông ta, cuối cùng chỗ tốt là của nhà bọn họ rồi.
Ngược lại, nếu như ông ta mở miệng, cơ hội tốt như vậy, há chẳng phải là tiện nghi anh cả và anh hai? Nhưng ý của ông cụ, ông ta không thể không nghe, nhất thời lâm vào trong hai cái khó này.
Lý Phàm nhận lấy hợp đồng, Cố Thiệu Dũng nhất thời nóng nảy, không nghĩ tới Lý Phàm lại còn thật dám nhận, giọng ông ta uy hiếp đưa tay ra nói: "Lý Phàm, mau đưa hợp đồng cho tôi."
"Bác cả bác hai, hình như các người quên đánh cược trước đó của chúng ta" Lý Phàm cười hỏi. Cổ Thiệu Dũng và Cổ Thiệu Phong nhìn nhau một cái, lúc này mới nhớ tới vừa rồi đánh cược với Lý Phàm, vừa mới xảy ra
nhiều chuyện ngoài dự liệu như vậy, bọn họ tạm thời quên mất, bây giờ bị Lý Phàm đột nhiên nói ra, sắc mặt bọn họ lập tức trắng bệch.
Chẳng lẽ thật sự để bọn họ thực hiện cam kết? Bọn họ xem trọng lợi ích công ty, nếu nhường toàn bộ cổ phần công ty nhà họ Cố cho Cố Họa Ý, vậy bọn họ chỉ có thể nhịn đói.
"Lý Phàm, anh bớt nói chuyện này, đây vốn chính là tai họa anh gây ra, anh hắn nên gánh vác" Cổ Thiệu Dũng rất cơ trí, lập tức trách cứ lại.
Lý Phàm nhàn nhạt nói: "Bác cả bác hai, xem ra, các người muốn hủy ước?"
Anh đã sớm biết Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong không giữ lời hứa, nhưng đối phó người không giữ lời hứa, anh vẫn có cách. Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Huy vì có thể không buông tha cổ phần ở công ty nhà họ Cố, bọn họ cũng không nghĩ nhiều như vậy, chợt không biết xấu hổ gật đầu một cái. Các thân thích nhà họ Cố ít nhiều cũng có không ít ý kiến với Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Huy, trong tâm khảm bọn họ, Cố Thiệu Dũng và Cổ Thiệu Huy đã bị liệt vào danh sách thất tín.
Sau khi Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Huy thấy ánh mắt giễu cợt của thân thích nhà họ Cố chung quanh, sắc mặt vô cùng khó coi.
"Vậy được, hợp đồng này cho ông" Lý Phàm giao hợp đồng cho Cố Thiệu Dũng, nói, đồng thời anh cho cậu Lâm một ánh mắt.
Cậu Lâm rất nhanh hiểu ý, quả quyết đoạt lấy hợp đồng.
Từ khi Lý Phàm trả hợp đồng cho ông ta, ánh mắt Cố Thiệu Dũng đều cơ hồ sáng lên, nhất thời trên mặt hiện lên nụ cười, ai biết một giây sau, lại có người cướp hợp đồng từ tay ông ta.
Bắp thịt trên mặt Cố Thiệu Dũng co rút, lập tức hiện lên lửa giận, khi ông ta thấy người cướp đi hợp đồng là cậu Lâm, nhất thời lửa giận bớt không ít, khóc không ra nước mắt nói: "Cậu Lâm, hợp đồng này không phải nói rõ, là muốn hợp tác cùng công ty nhà họ Cổ sao?"
"Mặc dù viết trên hợp đồng là hợp tác cùng công ty nhà họ Cố, nhưng tôi không nói hợp tác với ông" Cậu Lâm tức giận nhìn một cái, sau đó lại đưa hợp đồng cho Lý Phàm, cười nói: "Trừ ngài Lý ra, hợp đồng này không ai có thể động."