Tuy rằng Lý Phàm và Cố Họa Y đã rời khỏi quán bar, nhưng Bưu vẫn không quên tiếp tục trừng phạt Tông Tuấn Viễn, nếu không phải anh ta nhìn bóng dáng Lý Phàm thấy quen thuộc thì có khi anh ta thật sự đạp trúng cái sọt rồi.
"Họa Y, chờ tôi" Trương Linh chạy chậm lại, cô ta ăn mặc rất lộ liễu, một cái áo sơ mi ngắn, lại thêm một cái quần bò rách, hơn nữa khi cô ta chạy, hai quả núi trước ngực lắc qua lắc lại, làm cho người xem nhìn không rời mắt.
Lý Phàm lại không bị hấp dẫn, còn không tốt bằng Cố Họa Y đâu. Cố Họa Y hơi nhíu mày, cô rất phản cảm cái này, từ khi biết mình bị bạn thân hãm hại, cô hoàn toàn thất vọng về Trương
Advertisement
Linh.
"Họa Y, tôi xin lỗi vì những gì đã xảy ra trước đây” Trương Linh giả dối nói xong bèn cúi đầu chín mươi độ.
Cố Họa Y nhìn thấy tính cách bên ngoài một vẻ bên trong một vẻ của đối phương, cô chỉ nói a một tiếng. "Họa Y, lâu rồi chúng ta không gặp nhau, hay là tìm một quán bar uống chén rượu đi." Nói xong, Trương Linh còn làm như vô tình nhích tới gần Lý Phàm, cũng quyến rũ Lý Phàm.
Lý Phàm phiền chán nhìn thoáng qua, đồng thời thay đổi vị trí.
Sắc mặt Trương Linh vô cùng xấu hổ, cô ta thấy Lý Phàm có quan hệ tốt với ngài Thiên thì kết luận thân phận của đối phương không đơn giản, lúc này mới muốn nịnh bợ Lý Phàm.
Cô ta không ngờ dáng người khiến cô ta kiêu ngạo lại không quyến rũ được Lý Phàm.
Cố Họa Y nhìn thấy Trương Linh mặt nóng dán mông lạnh thì thầm cười trộm trong lòng, lúc trước Trần Hiểu Đồng dùng đủ cách cũng không được, càng đừng nói cô ta, hiện tượng như vậy cũng là rất bình thường.
"Xin lỗi, tôi cần về ngủ, không muốn uống rượu."
Cố Họa Y nhìn ra Trương Linh muốn quyến rũ Lý Phàm, tuy rằng cô biết Lý Phàm sẽ không dao động nhưng ít nhiều trong lòng cô vẫn không thoải mái.
Trương Linh hơi mất mát, cô ta cố ý đưa danh thiếp cho Lý Phàm, nói: "Họa Y có số di động của tôi, tôi cho anh danh thiếp của tôi, sau này có thể liên hệ với tôi."
Sau khi nhận danh thiếp, Lý Phàm không nói gì mà xé rách luôn trước mặt Trương Linh, vốn dĩ Cổ Họa Y có tức giận, nhưng sau khi nhìn thấy cảnh này, tức giận lập tức tiêu tan, trái lại trong lòng còn cực kỳ vui sướng.
Trương Linh tức giận giậm chân, nói: "Anh!" "Cô vẫn nên đi cùng cậu Tông kia của cô đi" Lý Phàm thản nhiên nói.
Trương Linh vừa tức vừa giận, chỉ có thể nhìn Lý Phàm và Cố Họa Y đi xa, cô ta bắt đầu hối hận, sao cô ta lại không nhìn ra Lý Phàm là món cổ phiếu có tiềm năng chứ.
Sau một đêm nghỉ ngơi, Lý Phàm tỉnh dậy từ sớm, cũng làm xong bữa sáng.
Hôm nay Cổ Họa , ăn mặc cực kỳ nghiêm chỉnh, tuy rằng là quần áo công sở nhưng khi mặc trên người Cổ Họa Y cũng phát huy được ưu thể một cách hoàn mỹ, dáng người ba vòng rõ ràng, có thể nói gần như làm cho người ta tâm động không thôi.
Lý Phàm cười hỏi Cổ Họa Y: "Hôm nay là ngày gì mà em lại mặc trang trọng thế! "Hôm nay là cuộc họp hàng quý của công ty" Cố Họa Y nói.
Lúc này Lý Phàm mới nhớ ra công ty bình thường có rất nhiều ngày họp mặt như vậy, ví dụ như họp thường niên, họp quý vân vân.
Cuộc họp hàng quý tương đương với một cuộc họp hàng năm nhỏ, mỗi lần thành đoàn trên cơ bản đều là đi chơi ngoại thành hoặc là du lịch, như vậy có thể gia tăng tình cảm của nhân viên của công ty đối với công việc, lại có thể làm cho quan hệ giữa nhân viên và ông chủ hòa hợp hơn phần nào.
"Cuộc họp hàng quý? Nghe khá thú vị, tôi cũng muốn đi" Trần Hiểu Đồng hét lên, giọng điệu làm nũng đáng yêu khiến người khó có thể từ chối. Vốn chỉ có công nhân mới có thể tham gia buổi tụ hội của công ty, nhưng hôm nay Cố Họa Y cố ý phá lệ cho Trần Hiểu Đồng.
"Được, cô cũng có thể đi" Cố Họa Y cười nói.
Trần Hiểu Đồng vui vẻ ôm lấy Cổ Họa Y, Lý Phàm không khỏi hâm mộ khi nhìn thấy dáng người của hai cô khi ôm nhau, trong lúc nhất thời anh cũng không biết hâm mộ ai.
Lý Phàm đưa Cố Họa Y đến công ty, lại thấy thuốc lá không đủ nên đành phải đi ra ngoài mua thêm hộp thuốc lá, anh nhìn thấy Cố Bội Sâm khi lúc đi qua một cửa hàng nhỏ. Có một người thanh niên đang đứng bên cạnh Cố Bội Sam, nhìn dáng vẻ người thanh niên kia thì có thể đoán thân phận người này không đơn giản, cả người đều là hàng hiệu, Lý Phàm nhìn thấy Cố Bội Sam bị phú nhị đại kia kéo đến cửa khách san.
Nhìn biểu cảm trên mặt Cố Bội Sam, có vẻ Cố Bội Sam rõ ràng không quá tình nguyện.
"Cậu Lâm, anh không nên ép tôi, trong lòng tôi đã có người khác." Cố Bội Sam cầu xin tha thứ.