Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 810: Vậy thì đừng trách tôi



Lý Phàm ngược lại không nghĩ rằng đối phương vẫn có chút lương tâm, chẳng qua nhìn dáng vẻ của đối

phương như vậy chắc không phải là nói dối, anh cũng không so đo với đối phương.

"Hiện tại anh để cho người của anh bắt lấy Sát Thần" Lý Phàm thản nhiên nói. "Được." Mã Định chần chờ vài giây, cuối cùng cũng đáp ứng, hiện tại Sát Thần đã ngã xuống, anh ta không cần phải nghe theo lời Sát Thần nữa.

Advertisement

Anh ta không dám cự tuyệt mệnh lệnh của Lý Phàm, muốn tự chứng tỏ bản thân.

Lý Phàm còn có rất nhiều chuyện muốn hỏi Sát Thần, anh và Sát Thần không thì không oán, đối phương không có khả năng tới tìm anh gây phiền toái, anh muốn hỏi rõ ràng là ai sai khiến anh ta.

Anh bảo Cổ Họa Y và Trần Hiểu Đồng trở về trước, lúc này mới đuổi theo tuyến đường chạy trốn của Sát Thần.

Đám người Mã Định đuổi tới cửa sau, lập tức im lặng, ai cũng không dám thở dốc, bọn họ ngây ngốc như gà gỗ, đứng sững sờ tại chỗ, ngây ngốc nhìn thi thể của Sát Thần.

Giờ phút này Sát Thần đang nằm trong vũng máu, xem ra đã chết rất lâu rồi, khóe miệng Mã Đinh hơi co giật, chuyện như vậy hoàn toàn lật đổ tam quan của anh ta.

Ám sát lão đại của một tổ chức sát thủ, rốt cuộc là ai lại có lá gan lớn như vậy.

Lý Phàm khẽ nhíu mày, xem ra có người dùng súng giảm thanh giết chết Sát Thần, kết quả như vậy, khiến cho anh cực kỳ bất ngờ, hiển nhiên là Sát Thần đã bị người ta theo dõi từ lâu.

Lý Phàm mò mẫm trên người Sát Thần một hồi, không phát hiện ra cái gì cả, anh không khỏi đau đầu, một chút manh mối cũng không có, chẳng qua trước mắt, anh đã có thể phán đoán có mấy nhân vật chủ

yếu, Long hậu, cùng với Đại Long Vương vân vân.

Nhất là Long hậu và Đại Long Vương có thù hận lớn nhất với anh, về phần những người khác, trái lại uy hiếp nhỏ hơn một chút.

Lý Phàm xoay người rời đi, coi như chưa từng tới nơi này.

Mấy người Mã Định đành phải xử lý thi thể, bọn họ nể tình Sát Thần từng là lão đại của bọn họ, tổ chức cho đối phương một tang lễ đơn giản.

Trên đỉnh sân thượng, từ đây có thể nhìn thấy cảnh sắc phồn hoa của Hán Thành, dưới màn đêm Hán Thành đèn màu rực rỡ, trên sân thượng Long Hậu ngồi trên ghế dài giống như ở bãi biển.

Trương Đức Võ vừa xoa bóp cho Long Hậu, vừa nịnh nọt nói: "Long hậu, kỹ thuật massage như tôi như thế nào?

"Cũng tạm được." Long Hậu thờ ơ đánh giá một câu.

"Hiện tại chìa khóa bí mật vẫn không có tin tức, Trương Đức Võ, ông thật sự làm cho tôi càng ngày càng thất vọng"

"Long hậu, ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ lấy được chìa khóa bí mật, nếu lần này không thành công, tôi lập tức sẽ bắt con khốn Trần Hiểu Đồng kia" Trương Đức Võ biến sắc, cam đoan nói.

Long Hậu lạnh lùng nói: "Được, kiên nhẫn của tôi cũng không có nhiều đâu.”

Trương Đức Võ lau mồ hôi lạnh, trong lòng khỏi phải nói là có bao nhiêu khẩn trương, ông ta lại gọi điện thoại cho Trần Hiểu Đồng.

Lý Phàm trở về tìm Trần Hiểu Đồng và Cố Họa Y, Trần Hiểu Đồng thấy điện thoại vang lên, cũng không nghe máy, mà đưa điện thoại cho Lý Phàm nhìn một cái.

Sau khi Lý Phàm nhìn thấy người gọi là Trương Đức Võ, anh lập tức hiểu được điều gì đó, anh ra hiệu cho Trần Hiểu Đồng nghe điện thoại.

"Về chuyện chìa khóa bí mật, cô có tin tức gì không? Lần này không thể phạm sai lầm nữa.”

Trần Hiểu Đồng nghe vậy, theo bản năng nhìn về phía Lý Phàm, Lý Phàm không nói gì, nếu không Trương Đức Võ nhất định sẽ nhận ra cái gì đó.

"Vẫn không có tin tức gì cả, ông cho tôi thêm thời gian vài ngày đi."

Trần Hiểu Đồng cố gắng kéo dài thời gian một chút, cô ta vẫn không đặt tâm tư lên chìa khóa bí mật, hiện tại Trương Đức Võ đột nhiên hỏi như vậy, trong giây lát cô ta không biết nên tìm cớ gì cho có lệ.

"Cho cô thêm vài ngày nữa? Ai sẽ cho tôi thêm vài ngày?” Trương Đức Võ cũng tức giận, tức giận quát lớn một câu. "Ông cho tôi thêm vài ngày, tôi cam đoan sẽ cho ông một tin tức." Sau khi Trần Hiểu Đồng chần chờ vài giây, lúc này mới nói ra. "Được, tôi cho cô thêm thời gian ba ngày, nếu như vẫn không có kết quả, vậy thì đừng trách tôi."




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv