Lý Phàm cũng nhận ra tình nghiêm trọng của vấn đề, nên tạm thời bỏ qua Lệ Quân, cứu Cố Họa Y trước mới là cần thiết, đồng thời anh quay sang nói với Lệ Quân: "Có phương thức liên lạc của hắn không?"
"Tôi có" "Bây giờ anh liên lạc với hắn xong hỏi hắn đang ở đâu" Lý Phàm nói với ngữ điệu ra lệnh.
Advertisement
Lệ Quân bị khí thế của Lý Phàm dọa sợ, anh ta rất sợ nếu mình không làm theo lời Lý Phàm nói thì đợi mình sẽ là kết cục thảm hại khôn lường.
"Tôi gọi cho anh ta liền đây. Lúc này Lệ Quân mới gấp gáp lôi máy bộ đàm ra.
Sau đó, Lý Phàm biết được Mã Định hiện đang về tổ chức sát thủ, cung cấp vị trí cho Lý Phàm xong Lệ Quân thất tha thất thểu bỏ chạy mất tăm.
Lý Phàm bắt một chiếc taxi, lúc đang chuẩn bị xuống xe, tên tài xế đó cứ lúc lúc lại nghiêng đầu đánh giá Lý Phàm, dường như đang có ý đồ gì đó, bất chợt người nọ cho xe dừng ở bên đường.
"Ranh con, mau lấy hết tiền trên người mày mang ra đây cho tao" Lão tài xế đe dọa với sắc mặt hung ác.
Lý Phàm chính thức cạn lời, coi vẻ vận đen của người này chính là uống nước lạnh mà cũng bị giắt răng, trên thực tế xe taxi mà cũng bắt đầu có cướp rồi, anh bình tĩnh nói: "Tiền ở trên người tôi, ông tự đến lấy đi."
Tên tài xế mừng thầm trong lòng, cứ tưởng Lý Phàm đã bị mình dọa cho sợ hú vía, người nọ thoắt cái mở dây an toàn, đúng lúc hắn đang chuẩn bị mở cửa xe thì Lý Phàm bất thình lình đánh một quyền khiến
người nọ lảo đảo lùi sau mấy bước.
"Bây giờ đến lượt tôi cướp của ông" Lý Phàm đoạt lấy chìa khóa xe rồi nghênh ngang lái xe đi dưới cái nhìn ngơ ngác của tên tài xế.
"Tao f*" Sau khi hoàn hồn, tên tài xế theo bản năng đập một phát lên mặt mình, cứ ngỡ hoa mắt chóng mặt xong xuất hiện ảo giác.
Đây là tình huống gì vậy, hắn đi cướp của người ta, ai dè ngược lại là bị người ta cướp.
Lý Phàm không có tâm trạng để ý cảm nhận của đối phương, mà phóng thẳng đến chỗ của tổ chức sát thủ, nơi đó là một tòa cao ốc, cùng một loại như cao ốc của công ty, hoàn toàn không phải địa phương cũ rích tàn tạ.
Lý Phàm còn tưởng mấy tổ chức sát thủ thường sẽ chui rúc ở những tòa lầu cũ nát, không ngờ ngay cả hang ổ sát thủ cũng được chú trọng như vậy.
Mã Đinh đẩy Cổ Họa Y cùng Trần Hiểu Đồng về phía trước, trong lòng sung sướng vạn phần, lần này coi như anh ta nở mày nở mặt được rồi, nếu lão đại biết được thế nào cũng khen anh ta tấm tắc, anh ta không khỏi bắt đầu chìm vào mộng đẹp.
Khi Lý Phàm xông vào, mấy tên sát thủ mặc tây trang đứng canh gác ở ngoài cổng ngăn anh lại, chúng chỉ nhận người nhưng thấy Lý Phàm lạ mặt nên nhất thời đều lộ thần sắc phòng bị.
"Anh đến đây có việc gì" Hai tên sát thủ lạnh lùng hỏi. Lý Phàm cười nói: "Mấy người lại gần đây, tôi có đồ tốt cho này."
Hai tên sát thủ liếc mắt nhìn nhau, sau đó sáp lại gần, ngay lập tức Lý Phàm tặng cho mỗi người một quả đấm, hai tên bị đánh ngất ngay tại chỗ.
Đúng lúc Mã Đinh đang chuẩn bị đến văn phòng của Sát Thần, chợt anh ta nghe thấy có tiếng bước chân nặng nề trên hành lang, không nhịn được quay đầu nhìn, không nhìn thì thôi, vừa nhìn một cái anh ta đã bị
dọa cho thót tim.
Anh ta không ngờ Lý Phàm vậy mà đuổi được đến tận đây, sắc mặt anh ta đại biến, vội vã gõ cửa văn phòng của lão đại trong sợ hãi.
Sát Thần đang hoạt động làm nóng người cùng thư kí, tự dưng lại bị làm phiền, tâm tình trở nên khó chịu, ì ạch bước ra ngoài nhưng ngay sau đó tầm mắt của anh ta đã bị Cố Họa Y và Trần Hiểu Đồng thu hút.
Có thể nói dáng người của cả Cổ Họa Y và Trần Hiểu Đồng phải nói là cực kì hoàn mỹ, đánh chết hắn cũng đâu ngờ Cố Họa Y cùng Trần Hiểu Đồng lại xinh đẹp như vậy, khiến anh ta không kiềm chế được rớt cả nước miếng.
"Ông chủ, ngày hãy trấn định lại một chút, thằng oắt đó đuổi đến đây rồi." Mã Đinh nhận thấy lực chú ý của lão đại hình như để sai chỗ rồi, không nhịn được ho khan một tiếng.
Sát Thần nghe thấy vậy thì cau có mặt mày, anh ta nhìn về phía Lý Phàm đang rảo bước đi đến, trên mặt gợn lên ý cười khinh miệt, nói: "Đấy á?"