Lý Phàm lấy được số điện thoại và giao tấm thẻ cho Cao Ninh xong, chào tạm biệt với bọn họ, rồi lập tức bắt tay vào giải quyết chuyện của Trương Tiểu Hồng, cũng biết được, cả nhà Trương Văn thật sự là bởi vì Long Môn mà rời khỏi Hán Thành!
Quả nhiên, Long Hậu muốn nhúng tay vào giới đồ cổ Hán Thành, muốn đối nghịch với Lý Phàm. Nhưng mà Lý Phàm cũng không lo lắng, binh đến tướng chặn, nước đến đất ngắn. Vì để hòa nhập hơn vào ngành đồ cổ ngọc thạch, để hiểu rõ một số manh mối về huyết ngọc. Lý Phàm đi đến một khu nguyên liệu ngọc thạch thô ở Hán Thành. Anh muốn thử xem có thể lấy được manh mối ở nơi này hay không.
Tất nhiên cắt nguyên liệu thô ở trước mặt mọi người mới kích thích, mấy viên đầu không được may mắn lắm, nhưng Lý Phàm vẫn không bảo dừng lại.
Lúc này thợ cắt đá cũng hơi không xuống tay được rồi, nhưng vẫn đợi ý kiến cuối cùng của Lý Phàm.
Lúc này Lý Phàm cũng không vội vã cắt tiếp nữa, dĩ nhiên bây giờ phải giả vờ một chút, ra vẻ mình đang rất bối rối khó nghĩ.
Một lát sau, Lý Phàm hít sâu một hơi, nói: “Cắt!” Vừa nói vậy xong, thợ cắt đá lại tiếp tục cầm dao cắt thêm mấy viên, mãi đến cuối cùng còn lại ba viên. Chắc chắn ba viên đá cuối cùng này sẽ cắt ra nguyên liệu, Lý Phàm chính là đang chờ thời khắc này.
Advertisement
Nhưng mà bây giờ đã có không ít người rời đi rồi, rất nhiều người trước đó còn cảm thấy là có hi vọng đều lục đục rời đi, bọn họ đã không còn nhìn thấy bất kỳ hi vọng gì rồi.
Cũng chỉ còn một số ít người ở lại, đều là mang theo suy nghĩ ở lại quan sát mà thôi, bọn họ đã rất quen thuộc với chuyện như vậy rồi, lần nào cũng đều xem đến cùng. Những người ở lại bây giờ đều là muốn nhìn xem kết quả cuối cùng là gì, lúc này trong lòng bọn họ cũng có một chút mong đợi.
Kết quả cuối cùng sẽ là như thế nào, bây giờ ai cũng không biết rõ.
Nhưng mà cũng không khác biệt là mấy, vừa rồi cắt nhiều như vậy, nhưng đều là phế thạch, bọn họ cũng không cảm thấy những viên còn lại có thể cắt ra được nguyên liệu tốt gì. Có thể cắt ra được thì cũng sẽ không giống như bây giờ, đều là quan sát mà không nó chuyện.
“Từ từ đã!”
Nhưng ngay khi thợ cắt đá chuẩn bị cắt xuống, cuối cùng Lý Phàm ở bên cạnh cũng lên tiếng ngăn lại. “Chờ một chút!” Lần này Lý Phàm hít sâu một hơi, cuối cùng nói ra câu này.
Lúc này tất cả mọi người ở đây đều cảm thấy có thể Lý Phàm sẽ từ bỏ, nhưng dù từ bỏ cũng tốt hơn là ném hết tất cả tiền vào.
“Người anh em, làm như chúng tôi nói đi, anh từ bỏ là đúng đắn nhất!” “Đúng vậy, đừng để thua đến quần cũng không còn!” “Từ bỏ, có lẽ anh cũng không thua lỗ nhiều như vậy!”
Một người rồi lại một người xung quanh lên tiếng nói, trên thực tế lời nói của những người này cũng khá là thân thiện.
Lý Phàm không nói gì, không ai biết bây giờ anh đang suy nghĩ cái gì. Lúc này, đột nhiên bên ngoài vang lên tiếng nói rõ ràng: “Em nghĩ tốt nhất vẫn nên tiếp tục. Em ủng hộ anh!” Mọi người đều quay đầu nhìn về nơi phát ra âm thanh, có lẽ là bởi vì bọn họ cảm thấy tiếng nói này rất êm tai.
Nhưng vừa nhìn đến, rất nhiều người đều ngạc nhiên trợn to mắt. Bọn họ nhìn thấy cái gì? Là một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp! “Honey, em tin tưởng ánh mắt của anh không bao giờ sai!”
Người đến chính là kiểu người có bề ngoài xinh đẹp mềm mại tựa không xương, dáng người cao gầy, tựa như hoa sen chớm nở, nhưng cả người lại tỏa ra hơi lạnh khiến người ta không dám đến gần. Người xung quanh đều chỉ thoáng nhìn qua, cảm giác đầu tiên của bọn họ chính là người như này không dễ ở chung, đừng khinh nhờn. . Nhưng mà, không cách nào thay đổi chính là, vẫn có một số người dùng ánh mắt không chút kiêng kỵ nhìn cô. Đối với bọn họ mà nói, đây là một cơ hội tốt để bọn họ mở mang tầm nhìn, đương nhiên sẽ không bỏ qua.
“Sao em gái này lại nói như vậy, nếu cứ tiếp tục thì cuối cùng sẽ chỉ là thua lỗ hết tiền mà thôi!” “Đúng vậy, làm như vậy cuối cùng sẽ không còn gì cả, nên từ bỏ!” “Tôi cũng cảm thấy từ bỏ là cách làm đảm bảo nhất.” Lúc này những người đó vẫn lên tiếng khuyên bảo y như lúc trước.
Dù sao những người này nói như vậy cũng là xuất phát từ lòng tốt, đôi mắt đẹp khẽ ngước lên, giọng điệu không nặng không nhẹ: “Số tiền này, mất thì mất thôi, tôi nhiều tiền, hơn nữa số tiền chồng tôi bỏ ra cũng chỉ là một con số
nhỏ!”
Ngay lập tức, những người đàn ông đó còn định nói gì nữa lập tức im lặng không nói chuyện.
Nhà người ta có nhiều tiền, nếu bây giờ còn lên tiếng khuyên nhủ thì chính là bọn họ xen vào việc của người khác rồi, kết quả cuối cùng chính là mọi người đều im lặng không nói chuyện.
“Sao em lại đến đây?”
Lý Phàm sợ ngây người.
Anh không ngờ Cổ Họa Y sẽ tìm được nơi này. Không phải cô ghét đụng phải những thứ này, cũng ghét đi đến nơi ồn ào như thế này sao?
Cố Họa Y đi đến nắm lấy tay anh. Cô gái ra vẻ vô tội tựa đầu lên người anh, nói: “Vì sao em không thể đến? Em là vợ của anh!”
Rất nhanh Lý Phàm đã biết, chắc chắn tất cả những chuyện này có liên quan đến Trương Tiểu Thất, nhất định là tên kia báo tin rồi.
Sau khi giải quyết xong chuyện này, anh nhất định phải nghĩ cách trừng phạt anh ta.
Hôm nay cô vừa rời đi, trò chơi chỉ vừa mới bắt đầu, sau này sẽ còn tiếp nữa, Cố Họa Y lại nhìn ba viên đá trên mặt bàn, nói: “Gần đây gia tộc bắt đầu tiếp xúc với ngành ngọc thạch này. Rất có thể sau này chúng ta cũng phải tìm hiểu
kỹ hơn, vì vậy em muốn đến nơi này tìm hiểu thêm chút!”
Người xung quanh đều hâm mộ nhìn Lý Phàm, có thể thấy rõ, Cố Họa Y là một người phụ nữ vừa xinh đẹp vừa có tiền.
Mặc dù Cổ Họa Y rất nổi tiếng, nhưng cũng chỉ trong giới thượng lưu mà thôi, vẫn có rất nhiều người không biết cô là một người phụ nữ tài giỏi trong giới kinh doanh.
Cố Họa Y hôm nay không nổi tiếng như vậy.
Nếu như mọi người biết Cố Họa Y là một người phụ nữ tài giỏi trong ngành thương mại của Hán Thành, không biết lúc này sẽ có cảm giác gì.
Cũng có một số người ghen tỵ, nói không ghen tỵ thì là không thể nào rồi. Bọn họ đều khát khao đi lên thay thế vị trí của Lý Phàm.
“Bảo thợ cắt đá cắt đi!”
Trên thực tế, Cố Họa Y cũng hiểu rất rõ về đổ thạch. Nguyên nhân cô đến nơi này chỉ là muốn biết Lý Phàm có bí mật gì.
Trước kia cô luôn bận rộn công việc của mình, chưa từng chú ý đến Lý Phàm, đối với nhà họ Trương, dường như anh đều tỏ thái độ có cũng được mà không có cũng không sao. Bây giờ điều đó lại dẫn đến sự hứng thú của cô.
Rất muốn biết bí mật của Lý Phàm là gì. Thợ cắt đá chỉ liếc mắt nhìn Lý Phàm, đây là chủ nhân thật sự của viên đá này, đó cũng là đạo đức nghề nghiệp của ông ta.
Cắt ba centimet vỏ ngoài!”
Lý Phàm đặt một tay lên lưng Cố Họa Y, cười nói: “Em đến rất đúng lúc, anh muốn tặng em một niềm vui bất ngờ!” Cố Họa Y ngẫm nghĩ, không biết vì sao lại nói như vậy.
Thợ cắt đá đã bắt đầu dùng dao của ông ta cắt rìa bên cạnh, vỏ đá bắn tung tóe ra ngoài. Đột nhiên, người xung quanh hô to một tiếng: “Trúng rồi, là chủng pha lê, còn là chủng pha lê bằng tinh hiếm thấy?”
Người xung quanh đều kích động không thôi. Giờ phút này, bọn họ có loại xúc động không kiềm lòng được muốn đi lên chiếm làm của riêng.
Trúng rồi, cũng tượng trưng rằng viên đá này có thể cắt ra đồ vật mà mình nhìn thấy, cũng chứng minh rằng viên đá này không phải phế thạch, nó có giá trị.
Cố Họa Y do dự không chắc nhìn Lý Phàm. Vừa rồi anh nói lời kia, chẳng lẽ đây là tiên tri những điều không xác định trước sao?
Tuy nhiên, Lý Phàm cũng nhận ra lời nói vừa rồi của anh để lộ bản thân, vì vậy cũng vờ như kinh ngạc.
Anh cười nói: “Anh đoán đúng rồi, chắc chắn viên đá này sẽ trúng mà!”
Dương Quyền bên cạnh lòng đang rỉ máu, cũng không thể tưởng tượng nổi nhìn tinh thạch xuất hiện trên bề mặt đá kia.