Đúng là công ty gia đình kinh doanh không tốt, nhưng mà cái đó cũng không phải là chuyện sai lầm của Cố Thiệu Dũng con đâu chứ.
Kể từ lúc ông cụ Cố kinh doanh thì công ty đã càng ngày càng tệ rồi, Cố Thiệu Dũng đã hao tâm lao lực kinh doanh, cho dù không có công lao thì cũng có khổ lao.
Không chịu nhìn cái tốt của mình, cũng không thể kêu mình đi xin lỗi Lý Phàm.
Trong lòng của Cố Thiệu Dũng óan thầm một trận, cứng cổ nói: “Dựa vào cái gì mà kêu con xin lỗi chứ, con không có sai gì hết, con sẽ không xin lỗi đâu.”
“Thằng con bất hiếu này, lời của ba mà con còn không chịu nghe nữa hả!”
Advertisement
“Ba ơi, ba nói đúng thì còn nghe theo, ba nói không đúng con cần gì phải nghe cơ chứ, con đã sớm không phải con nít nữa rồi, vở kịch nhất gia chi chủ uy nghiêm con đã chơi hơn hai mươi năm rồi, ba không cần phải dùng cái chiêu này với con đâu.”
Ông cụ Cố thấy ngày hôm nay không phải là ngày hoàng đạo, cho dù mình bị khinh bỉ như thế nào, mặc kệ Lý Phàm hay là Cố Thiệu Dũng, đứa nào cũng muốn làm mình tức chết đi được.
Cố Thiệu Huy âm thầm mừng rỡ trong lòng, không ngờ tới chuyện lại đảo ngược đến bước này, có thể nhìn thấy Cố Thiệu Dũng kích động cũng vô cùng tốt, bị tức nhiều năm như vậy, cuối cùng cũng đã có thể thở ra được một ngụm.
Lý Phàm cười lạnh nhìn Cố Thiệu Dũng, thản nhiên nói: “Bác cả không cần phải nói xin lỗi với tôi đâu, tôi không chịu được lời hối lỗi của bác cả.”
“Cậu bớt nói chuyện âm dương quái khí ở chỗ này đi! Đừng có tưởng rằng cậu có thể leo lên được Tiền Phúc thì có thể phách lối, sẽ có một ngày cậu không may mắn, đến lúc đó tôi xem xem cậu sẽ phách lối như thế nào.”
Cố Thiệu Dũng vô cùng tức giận.
Ông cụ Cố nhẹ nhàng thở ra một hơi, có chút bất lực mà nói: “Được rồi, không muốn xin lỗi thì cũng được, bây giờ ông già này có ra mặt nói chuyện thì cũng không có tác dụng, mọi người thích làm như thế nào thì cứ làm như thế đó.”
“Thiệu Dũng, ba cứ nói như vậy đó, ngày hôm nay con đến đây tìm ba để xử lý chuyện này, bây giờ con lại không nghe lời ba, vậy thì sau này có chuyện gì con đừng đến tìm ba, ba không giúp được con cái gì hết.”
Trong lòng của ông cụ Cố vô cùng bất mãn đối với Cố Thiệu Dũng, lúc nãy Cố Thiệu Dũng rõ ràng chống đối ông cụ Cố, hoàn toàn không để lại mặt mũi cho ông cụ Cố.
Mặc dù trong lòng ông cụ Cố không đành lòng xử lý Cố Thiệu Dũng, nhưng mà cũng không thể không thu hồi lại chút mặt mũi của mình.
Lại cộng thêm sự trợ giúp của Cố Thiệu Phong, ông cụ Cố dứt khoát bộc lộ hết tư thái của mình, sau đó hòa hoãn mối quan hệ với gia đình Cố Thiệu Huy, lại chầm chậm lên kế hoạch để Cố Họa Y có thể cho gia đình lợi ích.
Lúc này, ông cụ Cố cảm thấy trái tim của mình vô cùng mệt mỏi, vì một gia tộc to như thế mà phải chịu nhục, không có đứa con cháu nào có thể để cho mình bớt lo.
Nhất là con trai cả Cố Thiệu Dũng, chẳng biết gì mà lại còn bảo thủ, căn bản cũng không phải là một nhân tài có thể dẫn dắt gia tộc phát triển tốt hơn.
Trong lòng của Cố Thiệu Dũng lạnh lẽo, nghe thấy lời nói tàn nhẫn từ trong miệng của ông cụ Cố, lúc này mới giật mình nhớ lời lúc nãy của mình có hơi quá đáng, lúc này ông cụ Cố rõ ràng có hành động muốn vứt bỏ mình.
Bờ môi nhẹ nhàng chuyển động hai lần, Cố Thiệu Dũng muốn nói hai câu làm dịu nhưng mà lời đến cổ họng lại không nói được.
Do dự lại do dự, Cố Thiệu Dũng cảm thấy mình đã thất bại hoàn toàn rồi, không có mặt mũi tiếp tục ở lại đây.
Hung hăng cắn chặt răng, Cố Thiệu Dũng không nói tiếng nào mà xoay người nhanh chóng rời khỏi cửa nhà.
Ông cụ Cố nhìn bóng lưng đi khỏi của Cố Thiệu Dũng, trong lòng cảm thấy chua xót, nhưng mà nhanh chóng đè ép cảm giác chua xót xuống.
“Thiệu Dũng ấy à, thật ra ba cũng thấy quen rồi, thật sự không có mặt mũi gì hết, nên để nó nếm chút khổ sở đi, chuyện công ty gia đình không cần ai phải nhúng tay vào, cứ để nó chịu đựng khó khăn.”
Cố Thiệu Huy và Cố Thiệu Phong đều trầm mặc không nói lời nào, hai người bọn họ vốn dĩ cũng không có năng lực nhúng tay vào chuyện công ty, hiện tại trong công ty nhà họ Cố đều là do Cố Thiệu Dũng toàn quyền quyết định.
Ông cụ Cố nhìn Lý Phàm thật lâu, rũ xuống tầm mắt rồi nói: “Ba hơi mệt rồi, bọn con trở về hết đi, có đều chuyện Họa Y lên làm tổng giám đốc tập đoàn Họa Vân Y đúng là một chuyện rất đáng mừng, thằng hai, đây là một chuyện đáng để con kiêu ngạo ăn mừng.”
Cố Thiệu Huy thấy chuyện này trôi qua như sóng êm biển lặng, ông cụ Cố có tâm ý muốn quay lại, sự căng thẳng và thấp thỏm trong lòng trong nháy mắt tan biến không còn nữa.
“Ba ơi, con đang chuẩn bị, hồi trước Lý Phàm mua biệt thự cho gia đình chúng con, chính là căn biệt thự có phong thủy tốt nhất trên đỉnh núi ở Hán Thành, qua mấy ngày nữa bọn con sẽ chuyển đến đó, tiệc ăn mừng Họa Y nhậm chức cùng với tiệc tân gia sẽ được tổ chức cùng nhau, mời bạn bè và người thân đến tham dự, đến lúc đó bọn con đón ba qua đó ở vài ngày.”
Cố Thiệu Huy nói xong lại đắc ý cười cười, cảm thấy ngày hôm nay mình đã nở mày nở mặt, đều là bởi vì có Lý Phàm! Không ngờ tới là đứa con rể phế vật lại là một bảo vật.
Ông cụ Cố và Cố Thiệu Phong đều ngây ngẩn cả người, ánh mắt kinh ngạc nhìn Cố Thiệu Huy và Lý Phàm.
Căn biệt thự có phong thủy tốt nhất trên đỉnh núi, hai người bọn họ đều đã từng nghe thấy, đây chính là căn biệt thự có bao nhiêu người giàu có ở Hán Thành muốn mua được, nhưng mà nhà đầu tư lại không chịu bán.
Trong truyền thuyết đã từng có một người giàu ra cái giá một trăm chín mươi tám phẩy tám tỷ, nhưng mà vẫn bị từ chối như cũ, biệt thự không bán như thế này sao có thể bị Lý Phàm mua được vậy?
Cho dù có mối quan hệ với Tiền Phúc, sợ là cũng sẽ không mua được căn biệt thự trên đỉnh núi.
Hơn nữa, cho dù Lý Phàm thật sự mua tới tay, vậy thì phải xài bao nhiêu tiền?
Nhà đầu tư bỏ ra hơn một trăm tám mươi tỷ mà cũng không bán, vậy chẳng phải là Lý Phàm phải mua với cái giá hai trăm bốn mươi tỷ, thậm chí là ba nghìn tỷ.”
Nhưng mà, Lý Phàm có nhiều tiền như vậy hả!
“Thằng hai, con không có nói đùa đó chứ, căn biệt thự đó có giá trị không nhỏ.”
Trong giọng nói của ông cụ Cố tràn đầy kinh ngạc.
“Con nghe nói là căn biệt thự đó do nhà họ Khang khai phát, nhà họ Khang là ông trùm trong giới bất động sản, biệt thự người ta không muốn bán, chỉ sợ là Tiền Phúc có ra mặt đi nữa cũng không giải quyết được cái gì.”
Cố Thiệu Phong nói theo.
Cố Thiệu Huy đắc ý ngẩng cao đầu: “Ha ha, trên thực tế cũng không tốn bao nhiêu tiền đâu, Lý Phàm là sư phụ của cậu cả nhà họ Khang, cậu cả nhà họ Khang cho Lý Phàm một cái giá vốn, chỉ có mấy tỷ mà thôi, lần này xem như bọn con chiếm được tiện nghi lớn.”
Thiếu chút nữa là hai mắt của ông cụ Cố và Cố Thiệu Phong đã rơi ra.
Dùng vài tỷ để mua được căn biệt thự đó, đó là chiếm tiện nghi tới cỡ nào, quả thật chiếm tiện nghi của tiện nghi.
Chỉ cần xoay tay bán đi một cái, ít nhất cũng phải bán được với một giá trị khoảng hai trăm bốn mươi tỷ, tương đương với lợi nhuận nhiều năm của công ty nhà họ Cố.
Trong nháy mắt tâm trạng của Cố Thiệu Phong vô cùng chua xót, giống như là có một con chanh tinh đang nhổ nước chua vào trong lòng của ông ta.
Đôi môi của Cố Thiệu Phong run nhè nhẹ, hung hăng nuốt một ngụm nước bọt rồi mới nói: “Ở bên kia còn có biệt thự không vậy, với giá trị mấy tỷ một căn, cũng cho tôi mua hai căn... à không, chỉ cần mua một căn là được rồi.”
Đừng nói là mấy tỷ, cho dù ba mươi tỷ để có thể mua được biệt thự ở nơi đó, bán ra ngoài có thể kiếm được chín mươi tỷ cũng là chuyện dễ dàng, so với việc vô cùng khổ cực kinh doanh công ty gia tộc còn nhanh hơn nhiều.
“Lý Phàm, cậu là sư phụ của cậu cả nhà họ Khang, chắc chắn mặt mũi cũng đủ lớn, cho tôi cái giá vốn với. Không không, so với giá vốn cao hơn một chút cũng được, bán cho tôi một căn biệt thự đi có được không?”