Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 455:



CHƯƠNG 455: RA GIÁ BA TRĂM TRIỆU!

Lý Phàm vừa rời khỏi được nửa phút, điện thoại trên bàn của Cố Họa Y đổ chuông.

Nghe máy nói chuyện nửa phút, Cố Họa Y vội vàng rời khỏi văn phòng, dặn dò Trần Hiểu Đồng đợi trong văn phòng đừng chạy lung tung, cô phải tới công trường một chuyến.

Đợi khi Cố Họa Y rời đi, Trần Hiểu Đồng cũng lén lút đi theo ra khỏi văn phòng, chuồn ra tòa nhà lớn của công ty đi tới bên đường.

Lúc này đừng nói bóng người của Lý Phàm, ngay cả bóng người của Cố Họa Y cũng không nhìn thấy.

Mím môi tức tối giậm chân, trong lòng Trần Hiểu Đồng rất mất mát, cảm thấy cô ta có hơi quá thất bại rồi, cơ hội tốt như vậy ấy vậy không có nắm được, giương mắt nhìn Lý Phàm rời đi, bây giờ muốn đuổi theo Lý Phàm cũng không biết nên đi hướng nào.

Chiếc xe Mercedes-Benz từ từ dừng ở bên cạnh Trần Hiểu Đồng, cửa kính xe ở ghế lái phụ mở ra, Khang Văn Hân nghiêng đầu nói: “Cô Trần, cô đây là muốn đi đâu? Tôi có thể giúp cô.”

Advertisement

“Anh đây là muốn trêu ghẹo sư nương?”

Trần Hiểu Đồng không khách khí nói.

“Hở? Sư, sư nương… sư nương của tôi không phải là Cố Họa Y sao, cô là sư phụ tôi nhặt…”

Khang Văn Hân càng nói giọng càng nhỏ, cuối cùng dứt khoát im miệng, bởi vì ánh mắt giận dữ của Trần Hiểu Đồng có thể giết người.

Lúc này Khang Văn Hân cảm thấy tình trường của mình thật sự là có hơi thấp, em gái xinh đẹp dễ thương như này, nếu không phải là mê luyến thân thể của sư phụ, sao có thể sẽ bị nhặt được chứ.”

Cái gọi là nhặt được đều chỉ là một lời lấp liếm che đậy mà thôi, người này chắc chắn có quan hệ không dễ miêu tả với sư phụ Lý Phàm.

“Ờm, tiểu sư nương mời cô lên xe, cô có phải là muốn đi tìm sư phụ của tôi không, tôi thấy sư phụ gọi xe đi về phía đông, nếu tốc độ của chúng ta nhanh, vẫn có thể đuổi kịp.”

Khang Văn Hân ngược lại rất tự tin, cảm thấy dựa vào kỹ thuật lái xe của mình đuổi theo một chiếc taxi là chuyện dễ dàng.

Trần Hiểu Đồng do dự một lát, mở cửa xe ngồi vào ghế lái phụ của chiếc Mercedes.

“Tôi cảnh cáo anh, anh nếu như động tay động chân với tôi thì đừng trách tôi ở trước mặt sự phụ anh nói xấu về anh.”

Trần Hiểu Đồng giả vờ dữ dằn nói.

Khang Văn Hân cười rồi nói: “Chắc chắn sẽ không, tiểu sư nương cô yên tâm đi, tôi càng thích xe hơn.”

Trần Hiểu Đồng không nhịn được mắng Khang Văn Hân có bệnh, đàn ông đối diện với đại mỹ nữ đều không động lòng, hoặc là giả bộ, hoặc nhất định có bệnh.

Khang Văn Hân đạp ga chiếc xe lao đi, chạy nhanh về phía Lý Phàm gọi xe rời đi.

Sau một hồi chạy theo, mắt của Khang Văn Hân sáng lên, chỉ vào chiếc taxi không xa phía trước, nói: “Sư phụ ngồi chính là chiếc xe đó.”

“Cậu bám sát một chút, đừng để lạc mất, nếu như ảnh hưởng tới chuyện lớn của tôi, tôi sẽ không khách sáo với anh.”

“Yên tâm đi, kỹ thuật lái xe của tôi thuộc top đầu, cũng chỉ là kém hơn sư phụ, kỹ thuật lái xe của sư phụ thật sự là thiên hạ vô song, tôi nghi ngờ thần xe Schumacher đều không phải là đối thủ của sư phụ.”

Trong lòng Trần Hiểu Đồng khẽ động, hỏi Khang Văn Hân làm sao quen được Lý Phàm, tại sao cứ phải bái Lý Phàm làm thầy để học kỹ thuật lái xe.

Khang Văn Hân cay cú kể lại chuyện hôm qua, nhất là đoạn kể Lý Phàm lái chiếc Mercedes-Benz G65 thắng được chiếc Bugatti mà mình lái, và chuyện cậu ba Lâm chết ở trong tay Lý Phàm.

Trần Hiểu Đồng nghe mà ánh mắt trở nên say mê, cảm thấy vô cùng kích thích, trong lòng nghĩ hôm qua nếu như mình đi theo Lý Phàm thì có thể cùng trải qua chuyện kích thích như vậy rồi.

Nhìn Trần Hiểu Đồng như đang yên lặng nhưng trong lòng lại chứa một con thú con hoang dã.

Hoặc nói trong lòng của các cô gái đều có ham muốn đối với chuyện kích thích, cho nên rất nhiều cô gái đều sẽ tiến tới rồi lao vào vòng tay của bọn trai đểu.

Thấy chiếc taxi dừng ở lối vào của nhà thi đấu Bác Kích, Khang Văn Hân từ từ giảm tốc độ.

“Sư phụ vào nhà thi đấu Bác Kích rồi, chúng ta có cần theo không?”

“Đương nhiên phải theo vào rồi.”

Trần Hiểu Đồng nhìn chằm chằm bóng dáng của Lý Phàm, suy nghĩ xem Lý Phàm tới đây làm gì, lẽ nào muốn đánh nhau với người khác?

Chiếc Mercede-Benz lái tới cửa nhà thi đấu thì bị người đàn ông vạm vỡ mặc đồ bảo vệ cản lại.

Khang Văn Hân hạ cửa sổ xe xuống: “Bên trong không thể đỗ xe sao?”

“Có thể đỗ thì có thể dỗ, nhưng phải có thiệp mời mới có thể đỗ, cậu có thiệp không? Không có thiệp thì không thể đi vào.”

Bảo vệ nói chuyện ngược lại cũng xem như khách sáo.

“Thiệp mời gì, tôi vào chơi có được không?”

Khang Văn Hân giả ngốc hỏi.

“Ha ha, hôm nay có cuộc thi đấu quan trọng, không có thiệp thì không thể vào trong, cậu vẫn là đi nơi khác chơi đi.”

“Vậy thiệp mời làm như nào, cho tôi một cái, tiền không thành vấn đề.”

Bảo vệ do dự một lát, ra dấu tay cho Khang Văn Hân, ý bảo Khang Văn Hân đỗ xe ở cửa phòng bảo vệ.

“Tiểu sư nương, cô ngồi ở trên xe, tôi qua đó xem thử như nào.”

Khang Văn Hân sau khi đỗ xe xong thì xuống xe đi theo người bảo vệ vào phòng bảo vệ.

Bảo vệ lấy một tấm thiệp mời của cuộc thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, nói: “Người anh em, đây là một tấm tôi không dễ gì mới có được, vốn dĩ là giữ cho nhân vật lớn, có điều đối phương cho tôi leo cây rồi, tôi nhịn đau nhường cho cậu, không đòi nhiều, chỉ lấy của cậu 300 triệu.”

“300 triệu?”

Khang Văn Hân trợn tròn mắt rồi, có hơi nghĩ không thông đây là cái thứ đồ chơi gì, sao có thể đáng giá 300 triệu.

“He, xem ra cậu là thật sự không biết hôm nay ở đây muốn làm gì rồi, bên trong sắp diễn ra cuộc thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, trận đấu được chú ý nhất, vừa rồi người đi vào kia chính là tay đấm đại diện Hán Thành tham gia thi đấu, công phu vô cùng cao.”

“Hơn nữa có tấm thiệp mời này, có thể xem hết tất cả các trận thi đấu quyền anh ở đây từ đầu tới cuối, không chỉ là xem một trận, hôm nay là đấu giao hữu, ngày mai là đấu chính thức, ngày mốt là trận chung kết.”

“Thi đấu càng về sau càng kịch tính, xem tuyệt đối sẽ cậu thú huyết sôi sục, người mà bị vợ quản gắt xem rồi có dũng khí về nhà đánh vợ, xem xong mà làm chuyện ấy một đêm có thể làm tới bảy lần, có thể đánh thức dã thú nhỏ trong cơ thể của cậu, khiến cậu trở thành người đàn ông bất phàm.”

Người bảo vệ càng nói càng không đáng tin, đều sắp biến thành lang băm bán thuốc rồi.

Khang Văn Hân nghe mà sau lưng lạnh toát, tuy không chú ý tới cuộc thi đấu quyền anh bất hợp pháp quốc tế, nhưng một số câu chuyện truyền thuyết liên quan vẫn từng nghe nói.

Nhất là nghe người bảo vệ nói Lý Phàm là tay đấm tới tham gia, máu trên người Khang Văn Hân đều lạnh toát.

Người sư phụ không dễ gì mới bái được này, hy vọng sư phụ đừng bị người ta đánh chết trên sàn đấu, nếu không anh ta tức chết luôn mất.

“300 triệu tôi lấy, cái đó, người vừa rồi đi taxi tới, nhìn cũng không lợi hại gì, sao có thể là tay đấm chứ”

“Ha ha, cậu thật là không có mắt nhìn, đó là Lý Phàm cậu Lý! Lão đại của chúng tôi Thiên gia gặp Lý Phàm đều giống như cháu ngoan, trước đó ở Tỉnh Thành có cao nhân tới khiêu chiến, bày ra cuộc thi đấu, Thiên gia chính là đã mời cậu Lý tới đánh giúp.”

“Trận đó tôi không xem, nhưng nghe người khác nói, cậu Lý lên sân đã nhổ một bãi nước bọt, bãi nước bọt đó giống như ám khí, vèo vèo vèo đánh chết cao thủ của Tỉnh Thành ở trên lôi đài.”

Người bảo vệ khoa tay múa chân kể một hồi, Khang Văn Hân nghe mà nửa tin nửa ngờ, dù sao tối qua anh ta đã nhìn thấy người nằm hôn mê trong cái sân đó, Khang Văn Hân đoán chắc đó đều là người bị Lý Phàm đánh ngất.






TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv