CHƯƠNG 329: ĐỀU LÀ NGƯỜI MỘT NHÀ
Dù ngoài miệng vâng dạ, nhưng trong lòng Cố Thiệu Dũng vẫn có chút hồ nghi.
Vốn tưởng rằng Lý Phàm chắc cắn sẽ ăn thua đủ, nên Cố Thiệu Dũng thậm chí không tiếc mời ông cụ Cố ra trấn thủ, nhưng không ngờ Lý Phàm lại cứ như vậy tước vũ khí đầu hàng, điều này khiến Cố Thiệu Dũng cảm thấy có chút khó tin.
Thế nhưng nhân viên pháp chế đã xem hợp đồng, xác định hợp đồng không có vấn đề, hơn nữa bản thân Cố Thiệu Dũng xem hợp đồng cũng cảm thấy không có vấn đề.
Cạm bẫy hợp đồng mà luật sư cao cấp bố trí đều hết sức bí ẩn, nếu trình độ nhân viên pháp chế không cao đến mức nhất định thì căn bản không nhìn ra mờ ám trong đó.
Advertisement
Mà nhân viên pháp chế nhà họ Cố thuê chỉ là nhân viên pháp chế bình thường nhất, tất nhiên nhìn không ra chút đầu mối nào.
Cố Thiệu Dũng đặt hợp đồng xuống, ánh mắt đảo từ trên mặt Lý Phàm đến Cố Họa Y, cuối ngừng lại trên mặt Cố Thiệu Huy.
Có lẽ ngọn nguồn của tất cả bất ngờ đều vì Cố Thiệu Huy chăng?
Cố Thiệu Dũng vừa suy tư, vừa cười nói: “Thiệu Huy, lần này anh đã làm chuyện tốt, hôm qua con rể anh còn đối cứng với tôi, không muốn giao miếng đất cho người nhà dùng, có phải anh đã làm công tác tư tưởng cho nó hay không?”
Cố Thiệu Huy có chút đắc ý cười cười, cảm thấy khiến Lý Phàm giao ra miếng đất cho người nhà dùng, là một chuyện rất vẻ vang, thế là việc nhân đức không nhường ai thừa nhận luôn.
“Dù Lý Phàm thỉnh thoảng làm việc có chút không ra làm sao, nhưng chỉ cần bàn bạc tử tế với nó, nó có thể hiểu được, tôi đã nói với nó chút đạo lý, nó đã hiểu ngay.”
Chút hoài nghi cuối cùng trong lòng Cố Thiệu Dũng hoàn toàn tan biến, mỉm cười cầm bút lên bắt đầu ký tên: “Tốt, phải như vậy nhà họ Cố chúng ta mới có thể thịnh vượng phát đạt.”
“Anh Hai nói đúng lắm, sau này tôi chắc chắn sẽ dạy dỗ chúng nó tử tế, chỉ có mọi người giàu mạnh thì gia đình nhỏ chúng tôi mới có thể càng ngày càng tốt.”
Dứt lời, Cố Thiệu Huy nhìn về phía ông cụ Cố, nhìn thấy khóe miệng ông cụ Cố lộ ra ý cười, trong lòng lập tức vô cùng vui sướng.
Hợp đồng nhanh chóng ký xong, Lý Phàm thu hợp đồng lại, ra hiệu Cố Họa Y lấy giấy tờ của miếng đất ra, giao cho Cố Thiệu Dũng.
Cố Họa Y lấy ra một chồng tài liệu, đưa cho Cố Thiệu Dũng.
Cố Thiệu Dũng vui vẻ nhận tài liệu nhìn một chút, vui mừng vỗ tay hai cái: “Thật tốt, lần này nhà họ Cố chúng ta sẽ phát triển tốc hành, Họa Y, tại bữa tiệc tối nay, cháu hãy liên hệ ngài Kruff, mời bọn họ kế hoạch xây dựng khu sản xuất bên đó.”
“Mặc dù cháu là người được chỉ định phụ trách hợp tác với ngài Kruff, nhưng một mình cháu phụ trách nhiều chuyện như vậy, khẳng định là bận tối mắt tối mũi, bác quyết định để Tuấn Hào làm trợ thủ cho cháu, công việc bình thường cháu cứ giao cho Tuấn Hào đi làm là được rồi.”
Cố Thiệu Dũng sắp xếp một hồi, dù Cố Tuấn Hào có chút không tình nguyện làm trợ thủ cho Cố Họa Y, nhưng hiện tại địa thế còn mạnh hơn người, Cố Tuấn Hào chỉ có thể nhắm mắt chấp nhận.
Quan trọng là Cố Tuấn Hào hiểu rõ ý đồ của ba mình, là muốn mình hiểu rõ ngọn nguồn dự án xây dựng mới, sau này chỉ cần Cố Họa Y xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Cố Tuấn Hào có thể hoàn toàn tiếp quản công việc.
Nếu không làm trợ thủ này, sau này nếu thật tạm thời tiếp quản dự án, không hiểu rõ tình hình sẽ luống cuống tay chân xảy ra sai sót, vậy Cố Tuấn Hào sẽ trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Cố Tuấn Hào cố gắng nặn ra vẻ tươi cười nói: “Họa Y, có chuyện em cứ giao cho anh, anh chắc chắn dốc hết sức phối hợp với em làm tốt mỗi công việc.”
Cố Họa Y khẽ gật đầu: “Cùng làm tốt dự án xây dựng mới là được.”
Ông cụ Cố cười nói ra: “Cái này đúng rồi, mọi người cùng nhau chung sức hợp tác, nhà họ Cố chúng ta chắc chắn sẽ thịnh vượng phát đạt, chuyện ngụ ngôn về bó đũa tôi không nhắc lại nữa, đạo lý mọi người đều hiểu, lần này cả nhà Thiệu Huy làm gương, mọi người đều phải cẩn thận học tập một chút.”
Nghe thấy ông cụ Cố khen ngợi, Cố Thiệu Huy vui mừng miệng sắp cười ngoác đến trời rồi.
Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong ước ao ghen tị, nhưng nghĩ đến cảnh sau này sẽ đá cả nhà Cố Thiệu Huy đi thì lại cảm thấy Cố Thiệu Huy được chút lợi chót lưỡi đầu môi chả là gì, quan trọng nhất là miếng đất đã vào tay rồi.
Sau khi nở nụ cười thể hiện tình anh em một hồi, Cố Thiệu Dũng và Cố Thiệu Phong ra hiệu đưa ông cụ Cố rời đi, Cố Thiệu Huy cũng rởi đi theo.
Cố Bội Sam không vui nói: “Mau dẫn ông xã nghèo túng của cô đi hóa trang đi thôi, buổi tối tốt nhất hãy thuê một cái xe sang trọng, đừng mẹ nó quá mất mặt.”
Trong lòng tràn ngập mất mát và không cam lòng, rốt cuộc Cố Bội Sam đã chờ được cơ hội phát tiết, châm chọc khiêu khích Cố Họa Y và Lý Phàm.
Cố Tuấn Hào thấy thế lắc đầu, cảm thấy vì nghĩ cho tiền đồ sau này của mình, hiện tại không thể chọc vào Cố Họa Y, ít nhất phải ẩn núp đến khi Cố Họa Y tiếp nhận mới được.
“Bội Sam, em bớt tranh cãi đi, Họa Y và Lý Phàm đã hy sinh cho cả nhà nhiều như vậy, ít nhất cũng phải kính trọng bọn họ một chút.” Cố Tuấn Hào ba phải nói.
“Ha ha, một đồ đê tiện giả vờ ngây thơ, một kẻ nghèo túng khiếp nhược, có thể có gì đáng để tôn trọng, kính trọng bọn họ còn không bằng em đi cho chó hoang ăn.”
Dứt lời, Cố Bội Sam thở phì phò rời đi, Cố Tuấn Hào lúng túng cười nói: “Mọi người đừng để ý, để anh đi nói chuyện cẩn thận với nó một chút.”
Cố Tuấn Hào tìm cái cớ rời đi, trong phòng họp lớn như vậy chỉ còn lại hai người Lý Phàm và Cố Họa Y.
Cố Họa Y đưa thiệp mời cho Lý Phàm, có chút lo lắng nói: “Sao em cứ cảm thấy có chút không đúng nhỉ, tại sao Kruff chỉ mời hai chúng ta, mà không mời mấy người bác Hai? Điều này như cố tình gây chia rẽ giữa chúng ta và mấy người bác Hai vậy.”
Mặc dù không hiểu thấu dụng ý của Kruff, nhưng Cố Họa Y vẫn nhận ra có chỗ không đúng, cách gây mâu thuẫn này thật không nên quá rõ ràng.
Lý Phàm cầm thiệp mời cẩn thận xem xét, cười nói: “Đúng là muốn chia rẽ chúng ta, nếu có xung đột mâu thuẫn anh ta sẽ ủng hộ chúng ta, hơn nữa nếu anh đoán không sai, chúng ta đi bữa tiệc nhất định sẽ bị đám con nhà giàu tỉnh thành chèn ép.”
“Chắc không phải vậy chứ, con nhà giàu tỉnh thành không biết chúng ta, sao lại chèn ép chúng ta?”
Cố Họa Y có chút không tin nói.
Thường ngày nhân vật nổi tiếng và con nhà giàu tỉnh thành rất xa lạ với Cố Họa Y, nên cô căn bản không tưởng tượng nổi tại sao những người kia lại muốn chèn ép mình và Lý Phàm.
Cố Họa Y ánh mắt khó hiểu nhìn Lý Phàm, chờ đợi đáp án của anh.
“Bởi vì chỉ có như thế, anh ta mới có thể nhanh nhất lấy được tín nhiệm của chúng ta, Kruff làm nhiều chuyện như vậy, chính là vì lấy lòng tin của chúng ta.”
Cố Họa Y càng nghe càng hồ đồ: “Chúng ta có cái gì tốt mà phải lấy lòng tin, miếng đất đáng giá nhất trong tay cũng đã giao cho người nhà rồi, nếu anh ta muốn lừa gạt chúng ta, thì cũng lừa gạt được cái gì.”
Lý Phàm nở nụ cười thần bí, sau đó khẽ lắc đầu.
“Anh ta có thể lừa gạt nhiều hơn, nói không chừng anh ta là một tên lừa đảo quốc tế, chuẩn bị thiết lập cục diện lừa nhà họ Cố đấy, tóm lại anh ta muốn mở ra một lỗ hổng nhỏ trước.”
“Anh toàn nói gì thế, sau này đừng xem những thuyết âm mưu vớ vẩn đó nữa.”