"Cậu Lý, cậu đừng chọc vui tôi nữa. Tôi không phải là đối thủ của cậu đâu" Bạch quân sự cười khan.
Lý Phàm híp mắt nói: "Bây giờ tôi đã đổi ý rồi, anh không thể đi."
Advertisement
Bạch quân sự hơi giật mình, linh cảm chẳng lành. Chẳng lẽ đối phương sẽ ra tay với anh ta thật sao?
Anh ta không dám tưởng tượng mình sẽ bị đánh thành hình dạng gì?
Lý Phàm lạnh lùng thốt: "Đây là lần cảnh cáo cuối cùng, nếu còn có lần sau, tôi cam đoan anh sẽ chết không có chỗ chôn"
Bạch quân sự nghe vậy hai chân không ngừng run rẩy, cuối cùng ngồi phịch xuống đất. Anh ta không ngốc, đương nhiên biết Lý Phàm không phải đang đe dọa anh ta. Anh ta vô cùng bất ngờ vì việc này.
Nếu không tận mắt chứng kiến, anh ta cũng không tin đó là sự thật, anh ta ngồi ngây ra không biết nên làm gì.
Lúc này Lý Phàm mới khoát tay ra hiệu cho đối phương rời đi.
Lý Phàm biết nếu không cảnh cáo Bạch quân sự như vậy, chắc chắn anh ta sẽ vẫn còn làm việc cho Long Hậu.
Trên đường trở về, lòng Bạch quân sự rối như tơ vò. Anh ta đang suy ngẫm có nên phản bội lại Long Hậu không? Nếu không phản bội, với tính tình của Lý Phàm, chắc chắn sẽ lấy mạng của anh ta.
Anh ta không dám nghĩ đến kết cục này. Anh ta rùng mình, nghĩ cả buổi cũng không biết nên làm thế nào cho ổn thỏa. Cuối cùng anh ta quyết định từ bỏ đi theo Long Hậu, lập tập tức mua vé đi đến thành phố khác, cao chạy xa bay.
Đương nhiên Long Hậu biết rõ hành tung của Bạch quân sự như lòng bàn tay. Bạch quân sự nghĩ anh ta rời đi như vậy sẽ chẳng ai hay biết. Nhưng anh ta vừa tới sân bay đã chết trong sân bay. Tin tức này chẳng mấy chốc đã được đưa lên bản tin.
Lý Phàm lắc đầu nhìn thi thể trong tin tức trên ti vi, anh biết thi thể đó chính là Bạch quân sự!
Tuy nhiên anh cũng chẳng mảy may thương xót, khi đối thủ quyết định cùng hội cùng thuyền với Long Hậu thì cũng nên nghĩ tới hậu quả. Bây giờ đổi phương đã chết, việc này cũng chẳng có gì là lạ.
Người đẹp cao gầy vẫn đau đầu vì chuyện của công ty. Nếu không có sự hỗ trợ của thể lực có thể sánh ngang với thể lực của Long Môn thì công ty của cô ta nhất định sẽ phá sản.
Đương nhiên Lý Phàm cũng không muốn nhìn thấy kết quả như vậy. Dù sao việc này cũng coi như anh gián tiếp gây ra.
Lý Phàm để tập đoàn Họa Vân Y hỗ trợ đối phương, đồng thời còn gọi điện cho cậu cả nhà họ Đế ở Võ Thành.
Khi cậu cả nhà họ Đế nghe nói muốn đối phó Long Môn, trong lòng vốn muốn từ chối nhưng anh ta lại nghĩ tới hậu quả khi mình từ chối. Lỡ như đối phương đến Võ Thành lần nữa thì sao?
Để tránh Lý Phàm gây phiền phức cho mình, cuối cùng anh ta chỉ đành thỏa hiệp, đồng ý giúp việc này.
Sau khi biết cậu cả nhà họ Để đồng ý giúp đỡ, Lý Phàm hài lòng gật đầu. Ít nhất đối phương cũng biết điều. Nếu đối phương không thức thời anh sẽ có cách khiến đối phương đẹp mặt.
Khi người đẹp cao gầy đột nhiên phát hiện công ty của mình được vực dậy thì không khói sững sờ.
Càng bất ngờ hơn là nhà họ Đế cũng gia nhập vào.
Cô ta hoàn toàn không có quan hệ gì với nhà họ Đế, tại sao bọn họ lại giúp đỡ cô ta?