“Tất nhiên rồi anh ba, anh có biết trong các anh em thì anh với em coi như có quan hệ khá tốt” Thanh Để tiếp tục châm ngòi thổi gió: “Nếu em không ủng hộ anh thì còn ủng hộ ai được chứ?”
“Sau khi Võ Để nghe vậy thì vô cùng vui mừng, thái độ cũng trở nên nhiệt tình hơn, nói: “Cậu tới đúng lúc lắm, ngồi xuống uống trà đi” “Anh ba, em không uống trà đâu, em đi trước đây.” Thanh Để khoát tay, sau đó đột nhiên thở dài. Tuy đang lầm bầm lầu bầu những lời nói ra vẫn đủ để người khác nghe thấy: “Vốn dĩ muốn nhờ vả anh ba một chút nhưng...”
Advertisement
“Cậu gặp rắc rối sao?” Đột nhiên Võ Đế hỏi.
Thanh Đế vội vàng xua tay nói: “Anh ba, anh yên tâm đi. Tuy em có chút rắc rối nhưng em không sao, không phải không phiền nhưng... Ai nha đầu lưỡi em líu cả lại rồi”
“Giữa anh em với nhau mà cậu còn giấu diếm gì chứ, có rắc rối gì thì cứ nói, anh giúp cậu giải quyết” Võ Đế vô cùng trường nghĩa nói.
Trong lòng Thanh Để mừng rỡ, đây chính là kết quả mà ông ta muốn. Hành động của ông ta khiến bản thân giống như một người bị hại.
Ý tưởng của Võ Để rất đơn thuần, ông ta không hề nhận ra bản thân đã bị đùa bỡn mà còn cho rằng Thanh Đế thật lòng ủng hộ cho bản thân. “Rốt cuộc cậu đã chịu nỗi tủi nhục gì? Cậu nói cho anh biết, anh giải quyết giúp cậu” Võ Để ngẩng đầu nhìn Thanh Đế, ông ta rất tôn trọng ý kiến của đối phương.
Nếu đối phương có thể mạnh mẽ ủng hộ bản thân thì ông ta cũng hiểu được điểm mấu chốt ở trong đó, nếu ông ta giúp đối phương thì nói không chừng đối phương sẽ cảm kích ông ta.
Sau khi nghĩ đến đây, Võ Đế vô cùng kích động.
Thanh Để nghe vậy thì trong lòng mừng rỡ, ông ta biết chắc chắn đối phương rất để bụng. Đối với kết quả như vậy thì ông ta rất hài lòng, thứ mà ông ta muốn chính là thái độ này của đối phương.
Lúc này Thanh Đế mới nói rõ chân tướng ra, sau khi Võ Đế nghe xong thì sắc mặt ông ta trở nên lạnh lẽo như băng. Ông ta không ngờ tới lại xuất hiện tình huống như vậy, điều này khiến ông ta vô cùng căm tức.
“Người kia là ai? Tôi muốn đánh chết gã ta” Võ Để bắt đầu bênh vực kẻ yếu.
Lúc này Thanh Để mới nói: “Tên đó là Lý Phàm, là người của Hán Thành, thực lực vô cùng lợi hại” “Người của Hán Thành à. Thoạt nhìn tên đó thật càn rỡ, thế mà dám đối nghịch với cậu. Cậu yên tâm đi, anh sẽ giúp cậu làm chủ” Võ Đế hào phóng nói.
Trong lòng Thanh Để mừng rỡ, ông ta cần thái độ như vậy. Nếu đối phương không giúp ông ta làm chủ thì ông ta thực sự không xong rồi, trong lòng ông ta vô cùng cảm động.
“Em thực sự rất cảm động, em nhất định sẽ không khiến anh ba phải thất vọng” Thanh Để kích động nói.
Võ Đế cười nói: “Haha, không có gì đâu, chỉ là một việc nhỏ mà thôi. Mọi việc cứ trông chờ vào anh, tên nhóc kia thì lợi hại cỡ nào được chứ, một mình anh tới ứng phó”
Thanh Đế cố ý kích tướng: “Anh ba, anh có thể không là đối thủ của tên nhóc kia đâu, tên nhóc đó vô cùng lợi hại" Sau khi Võ Đế nghe vậy thì xua tay nói: “Cậu không cần nói nhiều như vậy. Cậu cứ an tâm đi, anh sẽ không khiến cậu thất vọng đâu.” Thanh Đế vô cùng cảm động, thứ ông ta muốn chính là thái độ này của đối phương. Võ Đế vươn vai một cái, khởi động thân thể rồi cùng Thanh Đế đi đến biệt thự của ông Võ.
Ông Võ cảm giác như bản thân đang bị vây trong trạng thái nước sôi lửa bỏng vậy. Trạng thái này khiến ông ta vô cùng mơ màng, ông ta không biết bản thân đã làm đúng hay sai.
Dù sao thì Lý Phàm đang phải một mình đối mặt với cả nhà họ Đế, chỉ có một mình thực sự có ổn không? Ông ta không có chút lo lắng nhưng sau đó lại lâm vào trầm mặc.
Nhưng hiện giờ ông ta có lo lắng những thứ này cũng không có tác dụng gì, cứ như vậy thì không bằng cứ quên hết đi.
Tất nhiên Lý Phàm cũng nhìn ra dáng vẻ lo lắng của ông Võ, anh nhìn một cái là đoán được đại khái tình huống, chợt cười nói: “Được rồi, tôi biết ông đang nghĩ gì nhưng sau này tôi hy vọng ông có thể bình tĩnh một chút.”
Ông Võ thở dài, cười nói: “Cậu Lý, cậu không cần nghĩ nhiều, tôi không có ý đó đâu”
Lý Phàm nâng tay lên, ý bảo đối phương không cần nói tiếp, sau đó anh nói sang chuyện khác: “Tôi cảm nhận được một luồng sát khí rất cường đại, xem ra Thanh Để lại đi cầu xin sự giúp đỡ đến rồi.”
Khóe miệng ông Võ khẽ co giật, Thanh Để lại cầu xin sự giúp đỡ đến. Lúc này sẽ không phải là Võ Đế chứ? Lòng ông ta lại càng bất an nôn nóng. Nếu thực sự là Thanh Đế đến thì phiền phức to rồi.