Thiếu Chủ Bí Mật

Chương 1056: Chuyện này không liên quan đến các người.



Đám bảo vệ thấy Lý Phàm thật sự không để ý tới mình thì nhốn nháo hết cả lên, bắt đầu tấn công Lý Phàm.

Lý Phàm vô thức bóp vai một tên trong đó, thờ ơ nói: “Không phải đối thủ của tôi đâu nên đừng tự làm mất thể diện. Thực tế chút đi.”

Advertisement

Mấy tên kia đau đến mức suýt chút nữa hét lên, không ngờ Lý Phàm lại ra tay mạnh như vậy. Nếu không phải bản thân trải qua, bọn họ không thể tin đó là sự thật.

Lý Phàm giễu cợt: “Vốn tưởng mấy người thế nào, nhưng hóa ra cũng chỉ có vậy.”

Cả đám gần như phát điên, đây là sỉ nhục lớn nhất đối với bọn họ. Cả đám người bắt đầu tấn công Lý Phàm: “Thằng nhãi, mày đừng có ngông cuồng!”

Những tên kia biết mình không phải là đối thủ của Lý Phàm, nhưng đều là một đám sĩ diện. Lý Phàm đối phó với bọn họ thế này là hoàn toàn không cho bọn họ chút mặt mũi nào.

Sắc mặt cả đám người trở nên lạnh lẽo, tất cả đều nhìn Lý Phàm bằng ánh mắt tức giận.

Lý Phàm thấy vậy nhưng vẫn coi như không. Đối với anh mà nói, cho dù những người này ra tay với mình, anh vẫn nắm chắc phần thắng.

“Hay là xông lên một lần đi.” Lý Phàm ngoắc ngoắc ngón tay nói.

Đột nhiên mấy tên đó không nói nên lời. Về phần này bọn họ hoàn toàn bị thuyết phục, vì ai cũng rõ thực lực của Lý Phàm.

Về điểm này, cả đám phải thừa nhận rằng mình không phải là đối thủ của Lý Phàm.

Sau khi Đông Hào nhìn thấy những kẻ đó không phải là đối thủ của Lý Phàm thì không khỏi nhíu mày, đối với anh ta mà nói, đây không phải là chuyện tốt.

Anh ta lạnh lùng nhìn Lý Phàm, như muốn ăn tươi nuốt sống.

Ở trong mắt anh ta, Lý Phàm quá khó đối phó.

“Hừm, tao biết thực lực mày mạnh, nhưng muốn ra tay với tao ư, còn phải xem mày có năng lực như thế nào.” Lúc này Đông Hào khinh thường nói.

Lý Phàm thấy vậy cũng bật cười. Anh biết mình và đối phương có quan hệ rất lớn.

Thuốc giải đó có hiệu quả với Cố Họa Y và những người khác, khi nhìn thấy Đông Hào, tất cả đều lộ ra vẻ kinh tởm. Cũng may mà đối phương không thực hiện được, nếu không bọn họ sẽ hối hận đến chết.

Lý Phàm bình tĩnh nói: “Chuyện này không liên quan đến các người.”

Đám bảo vệ nghe xong, sắc mặt sa sầm. Suy nghĩ kỹ càng, nếu phải đấu với nhau thì sẽ không có kết quả tốt đẹp gì, nghĩ tới nghĩ lui, cuối cùng cả đám đành từ bỏ.

Đối với bọn họ, bọn họ đều thừa nhận mình không phải đối thủ của Lý Phàm, nếu cứ tiếp tục như vậy, thật sự không có lợi ích gì cho tất cả, vậy nên cuối cùng bọn họ đành rút lui.

“Mau rút.” Đám người kia đều lo lắng, bọn họ đều biết Lý Phàm không phải người thường.

Lúc nhìn thấy Lý Phàm, ai cũng đều vội vàng chạy đi.

Đông Hào theo phản xạ nhìn về phía người phục vụ, đối người phục vụ nói: “Chuyện này giao cho anh xử lý. Nếu không xử lý tốt, đừng trách tôi không khách sáo.”

Người phục vụ nghe vậy, khóe miệng giật giật vài cái, chuyện này liên quan gì đến anh ta? Anh ta nghĩ tới chuyện mình đã lấy được tiền, quyết định giúp đối phương đến cùng.

“Anh có biết đây là địa bàn của ai không? Đây là địa bàn của ngài Thiên. Muốn gây rắc rối ở đây ư, cứ thử xem.” Lúc đe dọa người phục vụ nhắc tới ngài Thiên.

Lý Phàm cũng cười, nếu đây không phải là địa bàn của Sở Trung Thiên thì sẽ khó đối phó. Còn nếu đã là địa bàn của Sở Trung Thiên, thì chuyện lại càng dễ dàng hơn.




TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv