Điều mà đại sư Thái Cực quyền đợi chính là câu nói này của Cuồng Ma Chung Cực, nếu như Cuồng Ma Chung Cực không lên tiếng, ông tuyệt đối không tự tìm lấy rắc rối như vậy.
Advertisement
Dù sao thì đại sư Thái Cực quyền cũng rất tự tin với Thái Cực quyền của mình, vừa lúc nãy đại sư Bát Cực quyền thua Cuồng Ma Chung Cực, ông chứng kiến mà cũng ít nhiều có phần tự tin.
Ông nghĩ rằng sở dĩ đại sư Bát Cực quyền thua Cuồng Ma Chung Cực, đó là vì sức lực của đại sư Bát Cực quyền không bằng Cuồng Ma Chung Cực.
Nhưng ông lại tự tin bản thân mình, Thái Cực quyền vốn dĩ là lấy nhu thắng cương, ông rất tin tưởng Thái Cực quyền của mình, chắc chắn có thể thắng Cuồng Ma Chung Cực.
Đại sư Thái Cực quyền cười cười nói: “Vậy chúng ta so tài chút vậy, nếu tôi không phải là đối thủ của ông, vậy thì tự mình ông đi thực thi nhiệm vụ này.”
Cuồng Ma Chung Cực không những không sợ, ngược lại ông còn khá hài lòng với kết quả như vậy, ông ghét nhất là thực thi nhiệm vụ với người khác, hơn nữa nhiệm vụ lần này một mình ông đã có thể xử lý thành công.
Cho dù là kêu thêm những người khác, đối với ông mà nói thì điều đó chỉ khiến cho ông cảm thấy như bị sỉ nhục mà thôi.
Cao thủ lợi hại như ông mà còn cần phải người đến trợ giúp, đó không phải là chuyện nực cười lắm hay sao? Vì vậy nên đối với vấn đề này, trong lòng ông cảm thấy như bị khinh bỉ.
Đại sư Thái Cực quyền đã chuẩn bị sẵn tư thế sẵn sàng, lúc ông ra tay, Cuồng Ma Chung Cực cũng không đứng yên, ông nhanh chóng và dứt khoát phản kích.
Khi đòn phản kích của đối phương được tung ra, đại sư Thái Cực quyền khẽ nhếch mép, ông nghĩ rằng đối phương đã trúng chiêu của mình.
Nhưng mà khi đối phương tung cú đấm, ông lại có linh cảm không ổn, ông hoàn toàn không nghĩ rằng thực lực của đối phương lại lợi hại đến như vậy.
Đại sư Thái Cực quyền thoáng nhếch mép cười: “Cho dù thực lực của ông lợi hại hơn nữa, nhưng ông cũng chưa chắc là đối thủ của tôi, hôm nay tôi nói cho ông biết, ông đừng có tự chuốc lấy khổ.”
Nhưng khi ông đón nhận nắm đấm từ đối phương, ông bắt đầu cảm thấy bất lực, cú đấm đó của đối phương khiến cho ông cực kỳ khó chịu, ông chắc chắn trong cú đấm đó có vấn đề.
Đại sư Thái Cực quyền bất ngờ cảm nhận cú đấm đó của đối phương cơ bản là không cách nào hóa giải được, mặt ông biến sắc, trong lòng linh cảm càng ngày càng không ổn.
Kết quả này hoàn toàn khác xa với những gì ông tưởng tượng, nếu như không phải tận mắt chứng kiến, ông cũng không dám tin đó là thật.
Cuồng Ma Chung Cực cười hiểm, ông lần nữa bắt đầu dùng sức hơn.
Thái Cực quyền tuy rằng rất lợi hại, lấy nhu thắng cương quả thật không tồi, nhưng thực lực vẫn chưa đạt đến cấp độ cho phép, thực lực của đại sư Thái Cực quyền cơ bản là kém hẳn một cấp so với Cuồng Ma Chung Cực.
Đại sư Thái Cực quyền vô cùng tức giận, ông không ngờ rằng sự việc lại diễn biến như vậy, cuối cùng ông không cách nào bộc phát hết sức lực của mình ra ngoài, kết quả là bị đánh bay bật ra ngoài.
Quân sư Bạch sau khi nhìn thấy những gì diễn ra trước mặt, sắc mặt ông trở nên cực kỳ khó chịu, ông không ngờ hai cao thủ mà ông mời đến để hỗ trợ lại không phải là đối thủ của Cuồng Ma Chung Cực.
Lần này ông bắt đầu cảm thấy buồn bực và bất lực, giờ là như thế nào, sự việc diễn ra hoàn toàn khác với những gì ông tưởng tượng.
Nếu không tận mắt nhìn thấy, ông cũng không dám tin đó là thật.
Cuồng Ma Chung Cực lên tiếng với giọng khinh bỉ: “Ha ha, tôi còn tưởng các người lợi hại đến mức độ nào, kết quả thì đều chỉ là rác rưởi, theo tôi thì các người mau cút đi, đừng ở đây mà làm người khác chướng mắt.”