“Ăn rất ngon, mẹ, từ hôm nay về sau, con muốn ăn thức ăn mẹ nấu mỗi ngày.”
Trần Đông vừa cười vừa nói.
“Được, mỗi ngày mẹ đều sẽ nấu cho con ăn..”
Cơm nước xong xuôi, Trần Đông gấp không kịp trở về phòng, chuẩn bị sẵn sàng tất cả liền ngồi xếp bằng xuống giường, trong tay nằm chặt miếng ngọc bội lấy từ chỗ của Tô Khuynh Thành.
“Linh ngọc...”
Ánh mắt Trần Đông trong bóng đêm yên lặng trở nên nóng bỏng, nắm linh ngọc trong tay, lập tức cảm nhận được một luồng linh lực tỉnh khiết, chỉ cần tinh thần của hăng khế chuyển động thì liền có thể đưa luồng linh lực này thâm nhập vào cơ thể.
“Không biết có thể đột phá hay không nữa”
Tay cầm linh ngọc, Trần Đông lẩm bẩm một mình, tại khoảnh khắc anh tiếp nhận truyền thừa của Dương Thanh tiền bối cũng nhận được một tia linh lực, đó chính là linh lực của Dương Thanh tiền bối.
Cũng chính bởi vì có thêm một tia linh lực này anh mới có thể đột phát Vạn Tượng Đạo Pháp tầng thứ nhất, khoảng cách đến tầng thứ hai cũng không còn bao nhiêu, nếu có thêm linh lực từ linh ngọc tiếp thêm, có lẽ thật sự có thể đột phát đến tầng thứ hai.
“Vạn Tượng Đạo Pháp được chia làm năm tầng, mỗi một tầng đều có đặc tính ưu việt riêng, hiện tại mình chỉ mới ở. tầng thứ nhất, cũng đã khiến cho những người bình thường không cách nào chống đối được, nếu có thể đạt đến tầng thứ hai, không biết sẽ như thế nào”
Trần Đông tự lẩm bẩm, đáy mắt lướt qua một tia nôn nóng, anh không chần chờ thêm một chút nào nữa, trực tiếp bắt đầu tu luyện, chìm vào tinh thần lực, bắt đầu khởi động đại chu thiên, hấp thu linh lực trong linh ngọc.
Trong chốc lát, Trần Đông cảm giác được một luồng linh lực thuần khiết tràn vào cơ thể, anh giật nảy mình run rẩy, trong nháy mắt dường như ba vạn sáu ngàn lỗ chân lông trên cơ thể đều mở ra, sáng khoái vô cùng, trong thân thể mơ hồ có một luồng luồng lực lượng nào đó được sinh ra.
“Quả nhiên, thứ này rất có ích đối với Vạn Tượng Đạo. Pháp”
Trần Đông hít sâu một hơi, trong con ngươi đen nhánh hiện lên một tia sáng, chỉ vừa mới hấp thu một tia linh lực đã có thể cho anh cảm giác toàn thân sảng khoái, cảm giác Vạn Tượng Đạo Pháp tiến bộ không ít.
Không chần chờ thêm nữa, Trần Đông một lần nữa bät đầu hấp thụ, mà lần này hấp thụ là kéo dài cả đêm...
Cho đến tận sáng ngày thứ hai, ánh nắng mặt trời như những con tỉnh linh nghịch ngợm nhảy múa xuyên qua khe cửa lẻn vào phòng, tràn ra sàn nhà rồi rơi vào trên người Trần Đông.
Lúc này, Trần Đông giống như một vị lão tăng xuất thần, suốt một đêm ngồi yên không nhúc nhích, ánh sáng của ngọc bội anh nắm trong tay đã mất đi ánh sáng ban đầu, dường như những tinh hoa ở trong nó đã bị rút cạn đi.
Rắc rắc...
Khi tia tỉnh lực cuối cùng được rút ra, thì từ ngọc bội cũng truyền ra âm thanh nứt vỡ rất khẽ, đồng thời, cơ thể Trần Đông cũng khẽ run lên, anh từ từ mở mắt ra, thở ra một hơi dài, trong con ngươi đen nhánh giống như có sấm sét hiện lên.
“Cuối cùng cũng đột phá...”
Trải qua một đêm tu luyện, cuối cùng anh cũng đã bước. vào tầng thứ hai của Vạn Tượng Đạo Pháp, giờ khắc này, anh cảm giác như trong đan điền của mình có một luồng khí lưu tuôn ra, cả người cũng nhẹ nhàng hơn rất nhiều, khế vung tay lên, liền xuất hiện một luồng sức mạnh chuyển động vô tận.
“Nếu như mình có thêm nhiều linh ngọc, mình có thể sớm bước vào những cảnh giới cao hơn.”
Trần Đông kích động nghĩ, hưng phấn liếm môi một cái, tốc độ thăng cấp quá nhanh, anh nhịn không được mong đợi, sức mạnh của tầng thứ hai mạnh như vậy, không biết những tầng sẽ sau sẽ đạt đến trình độ như thế nào.
“Nhưng mà... Thối quá.”
Ngay sau đó, Trần Đông liền ghét bỏ nhíu mày, có lẽ bởi vì nguyên nhân thực lực được đột phá, cho nên những tạp chất trong cơ thể cũng bị đẩy ra, cả người tản ra thứ mùi lạ.
Không thể chần chờ thêm, ngay lập tức Trần Đông chạy đến phòng tắm, tắm rửa trước, phải tắm rửa sạch sẽ Trần Đông mới hài lòng bước ra.
“Nhưng mà, thân hình của mình giống như thay đổi tốt hơn rồi...”
Tắm rửa xong, Trần Đông chợt phát hiện cơ thể càng ngày càng trở nên cường tráng hơn, không nhịn được bước nhanh đến trước gương săm soi hồi lâu.
“Chậc chậc, không ngờ sau khi đột phá lại có thể càng trở nên đẹp trai hơn.”
Trần Đông cợt nhã nói, lắc đầu đầy kiêu ngạo... Lạch cạch.
Nhưng đúng vào lúc này, cùng theo tiếng vang rất nhỏ này thì cửa phòng cũng đột nhiên bị đẩy mở ra, một bóng dáng xinh xắn cũng theo đó mà chui vào, gương mặt nhỏ nhăn đáng yêu tràn đầy nụ cười ngọt ngào, ôn nhu lên tiếng, “Trần Đông, anh còn đang ngủ nướng... à...”
Lời còn chưa nói xong thì đã đột ngột dừng lại.
Trần Đông cũng giật mình, đứng yên tại chỗ quay đầu lại nhìn, anh nhìn thấy bóng dáng quen thuộc của Nam Gia Hi đang bước vào, khuôn mặt trái xoan đầy kinh ngạc, đôi mắt tròn tròn nhìn chăm chăm vào hẳn...
Trong đầu Trần Đông nổ ầm một tiếng, khóe miệng giật giật dữ dội, trong lòng lại có cảm giác khó ở.
Tại sao cô ta lại xuất hiện ở chỗ này?