Sau khi đi vào đại điện, đám người Ngao Khải liền để cho Long Kình Thiên ngồi trên chủ tọa, mà hắn cùng với chúng trưởng lão lại ngồi bên phải, còn đám người Hoắc Cương, Thành Tiêu lại trái.
- Tiền bối, Ngao Như Bạo Lôi bộ lạc là tiểu thiếp của lục thiếu chủ Tiềm Long lĩnh phủ chủ, ta sợ đến lúc đó Tiềm Long lĩnh phủ chủ sẽ phái cường giả tới.
Sau khi ngồi xuống, Ngao Khải vẻ mặt lo lắng nói.
Long Kình Thiên khoát tay áo, không để ý nói.
- Ngươi không cần lo lắng về việc này, chúng ta sẽ dừng lại chỗ này mấy ngày, giúp ngươi triệt để giải quyết vấn đề này.
Đám người Ngao Khải nghe vậy, thần sắc liền vui vẻ.
- Chỉ là tiền bối, Tiềm Long lĩnh phủ chủ chính là Tiên Đế trung kỳ cường giả, hơn nữa kể cả hắn trong Tiềm Long lĩnh phủ chủ có tổng cộng bốn vị Tiên Đế!
Ngao Khải nhìn sắc mặt Long Kình Thiên mà cẩn thận nói ra.
Ngao Liệt cùng chúng trưởng lão Bạo Lôi bộ lạc bị Thành Tiêu một người đơn giản giết sạch, chứng tỏ rằng Thành Tiêu thực lực rất mạnh, thế nhưng mà hắn cũng chỉ cho Thành Tiêu chỉ là Tiên Quân cường giả, mà thực lực mấy người Long Kình Thiên hắn lại không rõ ràng lắm, mấy người Long Kình Thiên có hay không có thể chống lại Tiềm Long lĩnh phủ chủ? Đương nhiên, hắn cũng là vì mấy người Long Kình Thiên mà lo lắng.
Long Kình Thiên liếc nhìn Thiết Mộc bộ lạc tộc trưởng một cái, nói.
- Chúng ta biết rồi.
Nói đến đây, hắn dừng một chút rồi nói ra.
- Tốt rồi, ngươi bây giờ an bài cho chúng ta mấy cái điện viện.
Mấy người Ngao Khải thấy Long Kình Thiên nghe được Tiềm Long lĩnh phủ chủ có bốn vị Tiên Đế xong sắc mặt không chút thay đổi, trong nội tâm liền kinh hoàng, tiếp đó là đứng lên, cung kính nói với Long Kình Thiên.
- Vâng, tiền bối.
Long Kình Thiên biết rõ Tiềm Long lĩnh phủ chủ có bốn vị Tiên Đế cường giả thì vẫn không có để trong lòng, như vậy thực lực của mấy người Long Kình Thiên như thế nào? Nghĩ đến đây, Ngao Khải cùng chúng trưởng lão ngược lại hít sâu một ngụm lãnh khí.
Đối với tiểu thế lực như Bạo Lôi bộ lạc mà nói, Tiềm Long lĩnh phủ chủ chính là thứ tồn tại vĩ đại, Tiềm Long lĩnh phủ chủ chỉ tùy tiện giơ tay nhấc chân một cái cũng có thể dễ dàng đem Bạo Lôi bộ lạc gạt bỏ.
Mà bây giờ, Long Kình Thiên lại không có để Tiềm Long lĩnh phủ chủ vào mắt!
Ngao Khải tự biết mình mà tự dẫn mấy người Long Kình Thiên đi về điện viện đã được an bài, ngay lúc mấy người Long Kình Thiên ly khai đại điện, chúng trưởng lão Thiết Mộc bộ lạc toàn bộ đều cung kính quỳ sát, ánh mắt cực kỳ kính sợ.
Sau khi an bài tốt cho mấy người Long Kình Thiên xong, Ngao Khải thấp thỏm nói.
- Tiền bối, đây chính là điện viện có linh khí tốt nhất Thiết Mộc bộ lạc chúng ta rồi.
Long Kình Thiên lắc đầu nói.
- Không có sao.
Dứt lời, cùng với mấy người Hứa Vũ Quân đi vào điện viện.
Cùng với tửu quán trong Kinh Châu thành trước kia so sánh, điện viện này tuy kém không ít nhưng đối với Tiên phù nghịch thiên của Long Kình Thiên mà nói, nồng độ linh khí dày mỏng không quá trọng yếu, chỉ cần có chỗ tu luyện là được rồi.
Ngao Khải thấy Long Kình Thiên không có trách cứ thì lúc này mới thầm thở phào một hơi, sau đó cung kính nói. Truyện được copy tại Truyện FULL
- Các vị tiền bối, nếu như không có việc gì, Ngao Khải đi ra ngoài trước, các vị tiền bối cần cái gì cứ việc phân phó, Ngao Khải sẽ đi làm ổn thỏa!
Long Kình Thiên gật đầu.
Ngao Khải thi lễ một cái, lúc này mới ly khai.
Ngao Khải sau khi rời đi, Bàn Tiểu Nhị liền nói ra.
- Sư tôn, nếu không, đệ tử hiện tại đi liên hệ đại sư huynh một chút?
Long Kình Thiên nghĩ nghĩ, trầm ngâm một chút rồi nói.
- Cũng được.
Bàn Tiểu Nhị nghe vậy liền lấy ra một quả ngọc phù, đem Tiên Đế chi lực trong người vận chuyển, thúc dục cấm chế trên ngọc phù. Chỉ là một lúc lâu Bàn Tiểu Nhị lại nhướng mày nói ra.
- Kỳ quái, không liên lạc đại sư huynh được, đại sư huynh chẳng lẽ đang bế sinh tử quan!?
Bế sinh tử quan, không được phép nửa điểm quấy rầy, ngọc phù cấm chế cũng hoàn toàn phong kín, cũng chỉ có thể như vậy mới giải thích được nguyên nhân tại sao không thể liên lạc được.
- Nếu đã vậy, để liên lạc sau đi.
Long Kình Thiên nói ra.
- Vâng, sư tôn!
Hứa Vũ Quân, Mộ Dung Thiến mấy người biết rõ Long Kình Thiên tới Long giới là vì đại đệ tử của hắn đang ở tại Long giới, chỉ là không biết vị đại đệ tử kia là Kim Long nhất tộc lão tổ mà thôi. Long Kình Thiên không nói, các nàng cũng không dám nhiều lời.
Vì vậy, Long Kình Thiên liền đem Phật Long Kim đỉnh lấy ra, bắt đầu tiếp tục luyện hóa Phượng Hoàng Niết Bàn đan.
Ngay tại mấy người Long Kình Thiên tiến vào Phật Long Kim đỉnh tu luyện, tại phía xa xa mấy ức vạn dặm, một tòa thành trì sừng sừng cự đại, thành này so với Tiên giới Kinh Châu thành lúc trước còn muốn lớn hơn một chút.
Đây chính là trung tâm của Tiềm Long đại lục, Tiềm Long thành.
Tiềm Long lĩnh phủ chủ tọa lạc tại phía nam thành này.
- Ngao Như chết rồi hả?
Ngao Đông không thể tin được mà nhìn Thần hồn ngọc bài bị vỡ nát của đám Ngao Như cùng hộ vệ hộ tống.
Ngao Như là nữ nhân của hắn!
- Tại sao có thể như vậy!?
Ngao Đông bỗng nhiên quay đầu quát tên hộ vệ đứng trước mặt.
Tên hộ vệ kia thầm run lên trong lòng, đầu cúi thấp xuống.
- Lục thiếu chủ, chúng ta đã để cho Vân thành bên kia điều tra tin tức, rất nhanh sẽ có kết quả.
Một tên hộ vệ tên Kế Phí nói.
Tại Long giới, đại bộ phận đều mang họ Ngao, bất quá cũng không phải là toàn bộ. Tại Long giới, cũng không phải toàn bộ đều là Long tộc mà còn có chủng tộc khác, tựa như Tiên giới đại bộ phận là tu tiên giả, nhưng mà cũng không thiếu yêu thú tu tiên giả.
Vân thành là một tòa chủ thành ở gần Phi Long sơn mạch, chịu lĩnh phủ chủ quản lý.
Vị Kế Phí hộ vệ kia vừa dứt lời liền bị Ngao Đông một chưởng đánh lên ngực, bay ngược ra ngoài.
- Lĩnh phủ chủ nuôi đám phế vật các ngươi để làm cái gì!? Ngay cả an toàn của chủ nhân cũng đều không bảo hộ được!
- Thuộc hạ biết tội! Thỉnh lục thiếu chủ trách phạt!
Kế Phí bò lên, cùng với mấy người khác quỳ sát tại đó.
Lúc này, bên hông hắn chấn động, vội vàng đem ngọc phù xuất ra, thần thức quét qua liền biến sắc nói ra.
- Lục thiếu chủ, đã có tin tức từ bên Vân Thành, nói giết chết thiếu phu nhân chính là vài tên cường giả trên đường đi ngang qua Phi Long sơn mạch, đối phương có ít nhất một người là Tiên Quân cường giả!
Nói đến đây, hắn liền đem cảnh Ngao Liệt tộc trưởng cùng chúng trưởng lão, còn có Ngao Như bị đánh chết kể lại rõ ràng.
Ngao Đông nghe xong hai mắt hàn quang lập lòe, đột nhiên hắn nở một nụ cười, sát ý cuồn cuộn.
- Giết nữ nhân của ta, không trốn đi vậy mà còn dám ở lại Phi Long sơn mạch! Truyền lệnh phù của ta, để cho Vân thành thành chủ xuất lính trăm tên Tiên Quân cường giả, đem tất cả tiểu bộ lạc trong Phi Long sơn mạch toàn bộ tiêu diệt!
- Cái gì, toàn bộ tiêu diệt!
Mấy người Kế Phí biến sắc.
- Lục thiếu chủ, như vậy, có hay không không ổn?
Kế Phí cẩn thận nói ra.
- Phi Long sơn mạch thế nhưng mà có hơn ngàn cái bộ lạc, có hơn mười tỷ Long tộc, hơn nữa những người kia giết thiếu phu nhân xong cũng không có rời đi, đối phương tất có chỗ nắm chắc!
Ngao Đông phát hỏa.
- Vậy ý ngươi là, thiếu phu nhân bị giết, chuyện này cứ như vậy bỏ qua? Đường đường là thiếu phu nhân của Tiềm Long lĩnh phủ chủ bị giết, Tiềm Long lĩnh phủ chủ thậm chí ngay cả rắm cũng không dám phóng? Chuyện này truyền đi, toàn bộ hàng ức vạn thế lực tại Tiềm Long đại lục nhìn như thế nào? Lĩnh chủ phủ đại lục bốn phía nhìn như thế nào?
Ngao Đông phát hỏa, mấy người Kế Phí cúi đầu, không dám nói tiếp cái gì nữa.
Sau đó, đợi Ngao Đông xuôi đi một chút, Kế Phí cẩn thận nói ra.
- Lục Thiếu chủ, nếu không, chúng ta đem việc này bẩm báo cho phủ chủ trước?
- Phụ thân?
Ngao Đông nhướng mày.
- Lục thiếu chủ, phủ chủ bảo ngươi qua đại điện một chuyến.
Lúc này, một gã hộ vệ đi vào, thi lễ một cái rồi nói ra.