Tiếng cười sang sảng của Tả Gia Tuấn truyền tới, trong lòng Diệp Thiên nhất thời buông lỏng, xem ra sự tình không quá lớn, nếu không tâm tình Nhị sư huynh tuyệt đối sẽ không tốt như thế.
Không chờ Diệp Thiên truy vấn, thanh âm của Tả Gia Tuấn tiếp tục truyền tới, Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://thegioitruyen.com
- Là như vậy, chúng ta thi công con đường theo phong thuỷ, xảy ra một vấn đề nhỏ, ta cùng Đại sư huynh của đệ đều muốn cho đệ mau trở lại nhìn một chút!
- Xảy ra vấn đề?
Diệp Thiên nghe vậy lặng đi một chút,
- Con đường kia đang thuận buồm xuôi gió, không nên xảy ra sự cố gì chứ? Nhị sư huynh, huynh cùng Đại sư huynh đều không giải quyết được?
Diệp Thiên biết, Tả Gia Tuấn am hiểu xem bói hỏi quẻ, Cẩu Tâm Gia lại là tài năng ở trận đồ, hai người cộng lại, kỳ thật so với mình không kém nhiều ít, thông thường vấn đề phong thuỷ, hẳn là không làm khó được bọn họ.
- Khụ khụ...
Tả Gia Tuấn ho khan một tiếng, nói:
- "Chuyện này nói lớn cũng không lớn, nhưng huynh và Đại sư huynh của đệ cũng không quá am hiểu về phong thủy khu vực, đệ qua xem sẽ biết.
Diệp Thiên gật gật đầu, nói:
- Vậy được rồi, đệ đặt vé máy bay ngày mai rồi qua, chúng ta gặp mặt nói sau.
- Làm sao vậy, Tiểu Thiên, có chuyện gì sao?
Diệp Thiên trở lại trong hoa viên, Tống Vi Lan nhìn ra con khác thường.
- Con muốn đi Hồng Kông trước mấy ngày!
Diệp Thiên xin lỗi cười cười, nói:
- Bên kia có một số việc xử lý không dứt, con phải qua đó xem, thuận tiện làm xong công trình, không thể ở cùng mẹ !
- Tốt, đàn ông tuổi trẻ nên lấy sự nghiệp làm trọng nha, cả ngày đều ở nhà còn ra thể thống gì nữa?
Tống Vi Lan còn chưa nói chuyện, Diệp Đông Bình đã vỗ tay khen hay, hàng ngày con ở nhà, ông ta cảm giác địa vị của mình đại thấp xuống, cho dù buổi tối được nói chuyện phiếm cùng vợ, trong mười câu cũng có tám câu đề cập đến con.
- Làm sao ông không lấy sự nghiệp làm trọng nhỉ?
Tống Vi Lan tức giận liếc nhìn chồng một cái, tuy rằng cùng con ở chung hơn một tháng , nhưng không đủ để bù lại cảm tình hai mươi năm xa cách.
- Tôi... tôi không phải đã già rồi sao...
Diệp Đông Bình ngượng ngùng cười cười, biết rằng vợ đã khám phá ra tâm tư của mình.
- Công trình bên đó nhanh nhất ba tháng có thể hoàn công, mà cũng không xa, lúc không có chuyện gì làm hai người cũng có thể qua đó nghỉ ngơi, thời tiết phía nam nếu so với nơi này thoải mái rất nhiều.
Thấy cha mẹ tranh cãi, Diệp Thiên nhịn không được bật cười, hắn thực thích hưởng thụ loại cảm giác gia đình này, nếu không phải Hồng Kông có việc, Diệp Thiên thật đúng là không muốn rời đi.
- Được, con hãy đi trước, tháng sau mẹ và cha con cũng đi!
Nghe được lời của con, Tống Vi Lan lập tức ra quyết định, còn Diệp Đông Bình, hoàn toàn không có cơ hội phản bác, hai mẹ con này, mỗi người đều không để tâm đến ông.
Đi đến Tiền viện gọi Chu Khiếu Thiên, Diệp Thiên bảo hắn đi đặt hai vé máy bay.
Trong khoảng thời gian này, Chu Khiếu Thiên tu luyện thuật pháp tiến triển vô cùng mau, nhưng hắn còn thiếu một chút kinh nghiệm giang hồ, Diệp Thiên ra ngoài đương nhiên muốn cho hắn theo.