- Sư huynh, tâm trạng của huynh thật sự là đạt tới cảnh giới Nguyên Trạng rồi!
Lý Thiện Nguyên cũng coi là tâm trạng của Cẩu Tâm Gia đạt được mức nào đó, nhưng tới lúc này, thế gian không còn một thứ gì có thể phá vỡ đạo tâm của ông ta, như vậy, nếu là ngày trước, tuyệt đối là nhân vật thần tiên ở Lục Địa.
Giống như là Tam Phong Chân Nhân đầu nhà Minh, hành sự phóng đãng, không chịu gò bó, được người đời gọi là vị Chân Nhân lôi thôi, nhưng không ai biết, đây chẳng qua là biểu hiện đã đạt tới cảnh giới Nguyên Trạng của Tam Phong Chân Nhân mà thôi.
- Được rồi, trước tiên đệ gọi điện thoại đi, vừa rồi huynh đào được hai cây Hoàng Tinh, lại đi nấu thêm chút cháo cho đệ nhé!
Một khi không có tình nghĩa sẽ biến thành động vật máu lạnh, tương phản, có những người lại không che dấu được tình cảm của mình, nhìn thấy đồng môn tiểu sư đệ, Cẩu Tâm Gia vui thế nào, không cần nói cũng hiểu.
- Được, đệ gọi ngay đây, sư huynh không nói, thiếu chút nữa đệ đều quên hết.
Nghe được Cẩu Tâm Gia nói vậy, lúc này Diệp Thiên mới nghĩ đến mình còn chưa gọi điện thoại, cười hắc hắc, vội vàng bấm số điện thoại di động của Liễu Định Định.
Tính cách Tả Gia Tuấn cũng giống Diệp Thiên, bình thường cũng không quá thích mang theo di động, rất nhiều người Hồng Kông cũng biết, muốn tìm Tả đại sư, đầu tiên phải tìm được Đại tiểu thư của Liễu gia mới được.
- Alo, là ai?
Điện thoại kết nối được, giọng nói của Liễu Định Định có chút phờ phạc vang lên, bởi vì Diệp Thiên mất tích, tính tình ông ngoại trở nên nóng nảy lạ thường, hai ba ngày gần đây, Liễu Định Định bị ông ngoại mắng nhiều lần .
- Ta là Diệp Thiên!
Diệp Thiên vừa mới nói ra tên mình, bên tai thình lình truyền đến một tiếng tiếng thét chói tai, vội vàng lấy điện thoại để xa một ít, ngoài miệng mắng:
- Nha đầu kia, sau này còn muốn được gả đi hay không?
Nếu thường ngày Liễu Định Định nghe nói như thế, nói không chừng muốn lý luận với Diệp Thiên một phen , nhưng lúc này hiển nhiên là cô không có tâm trạng này, cầm di động xông ra ngoài ——
- Tả lão đệ, chuyện này đều tại tôi, tôi không nên để Diệp Thiên đến Đài Loan!
Trong phòng Vip của khách sạn, Đường Văn Viễn mang vẻ mặt chua sót nhìn về phía Tả Gia Tuấn, hắn biết mình lần này xem như đã đắc tội với ông bạn này.
- Không, Tả đại sư, muốn trách, hãy trách Tiểu Tiểu, nếu không phải Diệp đại sư trợ giúp tôi tìm kiếm tiên phu, cũng sẽ không gặp phải chuyện này!
Diệp Thiên xảy ra chuyện, khiến Cung Tiểu Tiểu không khỏi ay náy, chính là vì thu hồi thi hài chồng về, còn chưa về Hồng Kông phát tang, bà vẫn ở Đài Loan phát động lực lượng tìm kiếm Diệp Thiên.
- Ồ, không trách các người!
Tả Gia Tuấn có chút buồn bực khoát tay, Diệp Thiên chính là người trong kỳ môn, hắn căn bản là suy diễn không ra hiện tại Diệp Thiên còn sống hay đã chết, bình thường tính quẻ thuật không mấy sai, vào thời khắc này, lại không có chút công dụng .
Cầm lấy chén trà trên bàn uống một hớp, Tả Gia Tuấn chợt nhớ tới một chuyện, nhìn về phía Đường Văn Viễn hỏi:
- Đúng rồi, lão Đường, cái tên đạo diễn Trương Chi Hiên đã tìm được chưa?
Tục ngữ nói trên đời này không có gió không lọt tường, Trương Chi Hiên tuy rằng hành sự cẩn mật, nhưng Nguyễn Cát Nam từng lên tiếng cần tập sát Diệp Thiên, từ điểm này điều tra ngược dòng, cũng lôi được Trương Chi Hiên ra ánh sáng.
- Hoa Thắng đã đi châu Úc, tin tưởng rằng ngày mai là có thể lôi hắn về Hồng Kông!
Sau khi Đường Văn Viễn biết được là Trương Chi Hiên mời sát thủ, cũng nổi giận vô cùng, đêm đó liền liên hệ với người Trung Quốc trong Hồng môn hải ngoại khống chế Trương Chi Hiên, hơn nữa còn bắt Hoa Thắng tự mình đến lôi hắn về.
- Được, ngày mai mà chưa có tin tức của Diệp Thiên, tôi sẽ quay về Hồng Kông một chuyến!
Tả Gia Tuấn gật gật đầu, nói:
- Hai người ngồi đi, tôi đi ra ngoài hỏi một chút xem A Lương có phát hiệngì không?
Tả Gia Tuấn cùng Trần Hiếu Lễ quan hệ không tệ, lần này có thể khuấy động bang Trúc Liên của Đài Loan, cũng chính là nguyên nhân này.
- Ông ngoại, ông ngoại!
Tả Gia Tuấn mới vừa đứng lên, cửa phòng liền được mở ra, Liễu Định Định giống một cơn gió vọt ra từ bên trong, giương nanh múa vuốt nhào tới Tả Gia Tuấn.
- Vội vàng cái gì? ! Điên điên khùng khùng không ra sao cả!
Lúc này trong lòng Tả Gia Tuấn còn đang buồn bực, nhìn thấy cháu ngoại như vậy, tay phải liền giơ ra đánh một cái, khiến Liễu Định Định ngã lên trên ghế sa lon.
Liễu Định Định có chút ủy khuất bò dậy, cầm di động nói:
- Ông ngoại, là ... là ông chú gọi điện thoại!
- Cái gì?
- Điện thoại của Diệp Thiên?
- Alo, Diệp Thiên hả? Tại sao không nói chuyện? !
Đường Văn Viễn cùng Cung Tiểu Tiểu vốn đang ngồi cũng đồng loạt đứng lên, Tả Gia Tuấn thì nhanh chóng đoạt lấy điện thoại, liên tục nói vài câu vào di động, nhưng bên trong lại không câu trả lời thuyết phục.
- Nha đầu chết tiệt kia, dám lừa ông ngoại sao? !
Ánh mắt Tả Gia Tuấn trừng lên với Liễu Định Định.
Liễu Định Định yếu ớt nói:
- Ông ngoại, là ông đang cầm ngược điện thoại mà!
- Hả ?!
Khuôn mặt già nua của Tả Gia Tuấn đỏ lên, liền tranh thủ áp lại di động vào bên tai.
- Sư huynh, huynh đừng quát Định Định lớn như vậy!?
Diệp Thiên đã nghe rất rõ ràng lời của Tả Gia Tuấn bên kia.
- Diệp Thiên, đệ đã chạy đi đâu thế? Sao ngay cả một cú điện thoại cũng không gọi về một cái? Nếu không điện thoại, chỉ sợ mẹ của đệ đã chạy tới Đài Loan rồi!
Nghe được ngữ khí trêu chọc của Diệp Thiên, Tả Gia Tuấn nhất thời tức giận, tuổi của 3 người trong gian phòng kia cộng lại cũng vượt qua 250 tuổi, vậy mà đều lo lắng cho Diệp Thiên, tiểu tử này thật ra không có tim không có phổi đây mà.
- Mẹ của đệ?
Giọng của Diệp Thiên trong điện thoại bỗng nhiên giảm thấp, nhanh nói tiếp:
- Sư huynh, đừng để cho bà ấy đến, đệ không có việc gì!
Tuy rằng từ nhỏ đã khát vọng được tình thương của mẹ, nhưng Diệp Thiên lại không muốn nhìn thấy mẹ vào lúc này. Còn nguyên nhân thì chính hắn cũng không nói lên được, có lẽ ở sâu trong nội tâm hắn vẫn còn chút oán hận đối với mẹ?
- Được, huynh sẽ thông báo cho bà ấy ngay.
Tả Gia Tuấn đáp ứng, lại truy vấn:
- Diệp Thiên, đệ ở nơi nào? Ta qua đón đệ trở về!
- Huynh tới đón đệ?
Diệp Thiên nghe vậy lại hơi sửng sốt,
- Sư huynh, huynh đang ở Đài Loan hả?
- Nói thật vô nghĩa, xảy ra chuyện lớn như vậy, huynh có thể không tới sao?
Tả Gia Tuấn tức giận nói, đã biết tiểu sư đệ cũng thật là không có tim không có phổi, gây ra chuyện lớn như vậy, lại không có lên tiếng gì cả.
Đám người Thiên Long đuổi giết Diệp Thiên đã điều tra ra, không thể nghi ngờ, nhưng người bị hại là Diệp Thiên cũng mất tung tích, nói cách khác, Diệp Thiên là người đáng nghi nhất đã tạo thành cái chết cho hai mươi hai người kia.
Coi như Diệp Thiên cần phòng vệ, nhưng hai mươi hai người chết, cũng đủ để đưa hắn vào danh sách truy nã cảnh sát hình sự quốc tế.
Nếu không phải Tả Gia Tuấn và Đường Văn Viễn liên thủ đè việc này xuống, phỏng chừng lúc này cả Đài Loan không phải đổ đi tìm Diệp Thiên mà là phát lệnh truy nã Diệp Thiên.
- Ha ha, thật đúng lúc, sư huynh, huynh tới thật tốt quá!
Khiến Tả Gia Tuấn không ngờ chính là, Diệp Thiên lại cao hứng kêu kêu lên trong điện thoại, nhất thời dở khóc dở cười nói:
- Sư đệ, lần này liên lụy rất lớn, thậm chí cả quan chức cao cấp nội địa đều kinh động , ta nói với đệ ... đệ không thể đứng đắn một chút sao?
Tuy là sư huynh của Diệp Thiên, nhưng Diệp Thiên chính là môn chủ của Ma Y, Tả Gia Tuấn cũng không tiện nói quá nặng lời, chỉ có thể quanh co lòng vòng gõ đầu Diệp Thiên.
- Sư huynh, đệ tìm được Đại Sư huynh, huynh mau lại đây, đệ đang ở điện thờ ở núi Phật Quảng sơn, huynh đến, ba huynh đệ chúng ta được tụ họp.
Diệp Thiên mặc kệ chuyện này kinh động tới những ai. Lúc này, trong lòng hắn tràn ngập hưng phấn, vốn còn tưởng rằng Nhị sư huynh còn cần chạy từ Hồng Kông tới, ai biết hắn đã có mặt ở Đài Loan.
- Đại sư huynh? Diệp... Diệp Thiên, đệ nói là thật sao?
Cầm di động, Tả Gia Tuấn có chút ngẩn người, vài thập niên này, ít nhất huynh đã đến Đài Loan không dưới hai mươi lần, mỗi lần đều uỷ thác người tìm kiếm Cẩu Tâm Gia, nhưng chưa từng có tin tức gì, không ngờ Diệp Thiên lại gặp được! Truyện Sắc Hiệp - http://thegioitruyen.com
- Sư huynh, mang chút thức ăn và rượu ngon đến nhé, Đại sư huynh nơi này có chút thiếu thốn, à, một mình huynh đến là được rồi!
Lời nói của Diệp Thiên tiếp tục vang lên trong điện thoại, điều này cũng làm cho Tả Gia Tuấn hiểu, tiểu sư đệ cũng không phải đang nói bậy, mà thật là đã tìm được Đại sư huynh mất tích đã lâu.
- Được, huynh ... huynh lập tức tới!
Tâm tình khuấy động, Tả Gia Tuấn cúp điện thoại, sau đó thuận miệng ứng phó vài câu với Đường Văn Viễn và Cung Tiểu Tiểu, lập tức thẳng đến phòng bếp của khách sạn, hắn không quên Diệp Thiên đã nhắc mang thức ăn ngon và rượu ngon tới.
Đến khi lên xe, Tả Gia Tuấn lại thông báo cho mẹ của Diệp Thiên, qua cú điện thoại này, sau một hồi giải thích, cuối cùng mới khiến Tống Vi Lan bỏ qua ý niệm trong đầu là bay sang Đài Loan ——
- Tiểu sư đệ, đệ bị súng bắn đả thương, độc tố trong cơ thể vừa mới trừ hết, rượu và những món ăn mặn là không được ăn!
Diệp Thiên vừa mới cúp điện thoại, Cẩu Tâm Gia liền đi đến, vừa lúc nghe được hắn dặn dò Tả Gia Tuấn.
- Đại sư huynh, sức khỏe của đệ, đệ rất rõ, không có chuyện gì.
Diệp Thiên cười, nện vào chỗ hõm vai bị thương mấy chùy, nói:
- Nhị sư huynh đúng lúc đang ở Đài Loan, hơn nữa còn ở ngay tại Cao Hùng, huynh ấy lập tức sẽ chạy tới, Đại sư huynh, ba huynh đệ chúng ta rốt cục có thể tụ hội cùng một chỗ!
Lão đạo sĩ - Lý Thiện Nguyên cả đời để lại nhiều truyền kỳ, nhưng cũng mất nhiều trong dòng chảy lịch sử, những người trên đời còn biết đến Lý Thiện Nguyên, phỏng chừng cũng không vượt qua một bàn tay.
Lý Thiện Nguyên thu nhận được ba người đệ tử ở ba thời kỳ. Cổ nhân nói một ngày là thầy thì cả đời là cha. Lý Thiện nguyên không có con cháu, cho nên ba đệ tử này đối với hắn mà nói, cũng là nhân duyên sinh mệnh.
Từ lúc năm tuổi Diệp Thiên đã cùng Lý Thiện Nguyên học nghệ, cảm tình đối với lão đạo sĩ thậm chí vượt qua tình cha con.
Lão đạo sĩ lâm chung từng dặn dò hắn phải tìm được hai người sư huynh, Diệp Thiên luôn luôn ghi nhớ trong lòng, lúc này nguyện vọng đã đạt tới, trong lòng Diệp Thiên cao hứng thế nào, thậm chí khó có thể dùng ngôn ngữ mà miêu tả.
- Nhị sư đệ đã ở Đài Loan à? Được, được, được! ! !"
Cẩu Tâm Gia mặc dù không hưng phấn nhiều như Diệp Thiên, nhưng liên tiếp ba từ " được" cũng đủ biểu đạt ra nội tâm hắn lúc này cũng không bình tĩnh.
Ân sư đã qua đời, phần nhân tình trong lòng Cẩu Tâm Gia đương nhiên liền chuyển dời đến cho Diệp Thiên và Tả Gia Tuấn, đối với Cẩu Tâm Gia mà nói, hai người đó chính là người thân duy nhất của hắn trên thế gian.