Thiên Tài Tướng Sư

Chương 162: Đấu giá từ thiện (thượng)



- Haiz, thật không ngờ, điệu bộ của cậu trông giống như xuất thân từ nhà quyền cao chức trọng vậy.

Nghe Diệp Thiên nói vậy, vẻ mặt Cao Tiền Tiến có vài phần kinh ngạc. Sự tự tin và chín chắn trong mắt của Diệp Thiên, thường thì cậu chỉ nhìn thấy ở những người có xuất thân gần giống với mình mà thôi.

- Làm sao? nhà em chỉ là dân đen bình thường thôi. Anh Cao coi thường à?

Diệp Thiên cười khẩy, liếc nhìn Cao Tiền Tiến một cái, con người này thực sự rất thú vị. Xuất thân từ gia đình quyền cao chức trọng ấy vậy mà không đi theo sự sắp xếp của gia đình. Từ năm 16 tuổi đã tự mình ra nước ngoài bôn ba rồi.

Hơn nữa còn có 1 chuyện thú vị hơn. Cao Tiền Tiến tự mình quyết định, đổi cái tên ông nội đặt cho là Tiền Tiến, chữ Tiền mang nghĩa phía trước, tương lai thành chữ Tiền mang nghĩa là tiền bạc.

Thế nhưng sai lại có cái hay của sai, cái tên Cao Tiền Tiến đổi lại này lại hay hơn nhiều. Cậu ta trong ngũ hành vốn thiếu "kim", nay đổi thành như vậy thì tiền tài đổ về ào ạt. Trông cậu ta năm nay mới có 25 tuổi trẻ vậy thôi mà đã là nhà đầu tư người hoa nổi tiếng ở phố Wall rồi.

- Chú em nói gì thế. Anh Cao này kết bạn chỉ xem tính tình có hợp nhau hay không thôi, chứ xuất thân thế nào thì anh không quan tâm.

Bị những lời nói của Diệp Thiên làm cho kích động, Cao Tiền Thiến thiếu chút nữa thì nhảy dựng cả lên.

Con người Cao Tiền Tiến này từ nhỏ đã phản nghịch rồi. Ghét nhất bị gia đình sắp đặt trước tương lai. Cũng không quen suốt ngày chỉ gặp những người xuất thân giống như ông và cha mình. Hơn nữa mấy năm qua ở nước ngoài nên cũng không có nhiều bạn bè trong thành Bắc Kinh này.

Người với người, quan trọng là cái duyên. Nếu không phải những lời nói của Diệp Thiên quá sắc bén thì Cao Tiền Tiến cũng không nói ra xuất thân gia thế của mình.

Nghe thấy những lời nói của Cao Tiền Tiến, Diệp Thiên cười.

- Được, đầu thai cũng là kỹ thuật sống. Chỉ có thể nói rằng vận khí của anh tốt, không phải quá kiêng kỵ làm gì. Hơn nữa, thành công như ngày hôm nay cũng là do anh tự mình gây dựng nên.

- Đúng, đúng, sinh ra trong gia đình này cũng không thể trách anh được. Chú em, chú nói quá đúng.

Những lời nói của Diệp Thiên khiến cho Cao Tiền Tiến có cảm giác như là tri kỷ vậy.

Cao Tiền Tiến ở nước ngoài nhiều năm như vậy, toàn bộ đều từ 2 bàn tay trắng mà gây dựng nên giang sơn của riêng mình, không nhờ vả gia đình bất kỳ chuyện gì. Đây cũng là nguyên nhân chính khiến hắn coi thường những công tử ăn chơi kiếm tiền bằng cách dựa vào uy thế của gia đình.

- Không được, 2 anh em mình phải cạn với nhau 1 ly mới được.

Đây là lần đầu tiên Cao Tiền Tiến cảm nhận được cái cảm giác được người khác thấu hiểu nên cao hứng chạy đến bàn ăn cầm lại 2 ly rượu vang.

- Uống rượu thì đợi lát nữa đã.

Diệp Thiên chỉ tay ra sau Cao Tiền Tiến nói:

- Anh Cao, có người đến tìm anh kìa.

- Ai vậy? Ở đây anh làm gì có ai quen?

Cao Tiền Tiến hơi tò mò, quay mặt lại, nhìn thấy người đằng sau, không khỏi cười mếu, nói:

- Tuyết Liên, không phải chúng ta nói rõ rồi sao, không ai can thiệp chuyện của ai cả, cô đến đây làm gì?

Người con gái thản nhiên đáp:

- Tôi không can thiệp vào chuyện của anh. Tôi chỉ qua đây ngồi mà thôi. Bên đó ồn quá.

- Được, mời cô ngồi. Tôi thì lại thích ồn ào, tôi qua bên đó vậy.

Thế lực gia đình của người con gái trước mặt này cũng không kém hơn gia đình mình là bao, Cao Tiền Tiến cũng không biết phải làm sao với cô ta cả. Lắc lắc đầu đứng dậy nói:

- Tiểu Diệp, lát nữa anh quay lại tìm chú sau. Sau buổi đấu giá này chúng ta cùng đi uống 1 ly vậy. Uống rượu vang ở đây thật chẳng có vị gì cả.

Kỳ thực Long Tuyết Liên nhìn cũng không đến nỗi nào, dáng người dong dỏng cao. Thậm chí còn cao hơn Thanh Nhã 1 chút. Thật là phù hợp với quan điểm thẩm mỹ của Cao Tiền Tiến vốn đã quen nhìn người phương tây. Chỉ có điều với tính cách phản nghịch của mình, nên trong lòng ghét cực cái sự sắp đặt hôn nhân trước thế này.

Lần này nếu không phải vì ông nội nổi giận đến nỗi nằm viện thì chắc là Cao Tiền Tiến cũng chẳng thèm về nước. Cũng chính là hôm nay đến tham dự buổi tiệc này mà bị ông nội nằm trong phòng bệnh mắng cho 1 trận.

- Chị Tuyết Liên, ăn hoa quả đi.

Sau khi Cao Tiền Tiến bỏ đi, Vu Thanh Nhã chào cô gái đó 1 câu, cả 2 người đều làm trong cùng 1 đài truyền hình nên cũng gọi là quen biết.

- Tiểu Vu, đây là bạn trai em hả.

Long Tuyết Liên liếc nhìn Diệp Thiên 1 cái, thản nhiên nói:

- Ở cùng cái tên lăng nhăng đó đều không phải là người tốt hết.

Mặc dù Long Tuyết Liên nói không to lắm nhưng cũng đủ để Diệp Thiên nghe thấy.

- Chị Tuyết Liên, Diệp Thiên không giống như thế đâu, cậu ấy cũng vừa mới quen anh Cao thôi.

Nghe thấy Long Tuyết Liên nói xấu Diệp Thiên như vậy, Vu Thanh Nhã bỗng chốc có chút không vui.

- Có gì mà không giống thế chứ? Đều là công tử làng chơi hết.

Long Tuyết Liên nhớ lại chuyện khi nãy trong thang máy, Diệp Thiên nói cô còn là trinh nữ, nhất thời mặt đỏ ửng lên, trợn mắt nhìn Diệp Thiên 1 cái.

- Khụ khụ.

Khi nãy Diệp Thiên uống rượu nên không nghe thấy đối phương nói chuyện bây giờ bị câu nói này làm cho bị sặc. Sư phụ nói quả không sai, hành tẩu giang hồ, thực sự không thể đắc tội với phụ nữ được, nếu không sẽ bị hận thù suốt đời.

Diệp Thiên cần phải đính chính lại thanh danh của mình. Cao Tiền Tiến là công tử làng chơi thì không phải chỉnh nhưng nói mình thì thật là không phải. Sau khi nghĩ một lát thì mở miệng nói:

- Cô Tuyết Liên, ở thành Bắc Kinh này có biết bao thiếu gia công tử, nhưng có thể tay trắng mà gây dựng nên sự nghiệp như anh Cao, sợ là không tìm được người thứ 2 như vậy đâu.

- Có tiền thì có gì mà lợi hại chứ?

Long Tuyết Liên bĩu môi, tiền đối với những người xuất thân như cô thật chẳng là gì cả.

- Có tiền không là gì hết, nhưng quan trọng là anh Cao có năng lực.

Diệp Thiên cười tít mắt nói:

- Cô Tuyết Liên, thứ lỗi cho tôi tuy mới quen nhưng nói thật. Cô với anh Cao là duyên phận quấn lấy nhau, cả đời này cũng không tách ra được.

Trong dân gian có câu " vợ chồng giống nhau". Kỳ thực cái gọi là giống nhau đấy là bởi vì 2 người sống chung với nhau lâu nên động tác, tình cảm bắt chước lẫn nhau nên càng ngày càng giống nhau.

Thế nhưng Long Tuyết Liên và Cao Tiền Tiến thì trời sinh ra đã là một cặp " vợ chồng giống nhau" rồi. Nói theo từ ngữ của thuật bói toán thì là 2 người này âm dương điều hòa, bát tự hỗ trợ, bổ sung lẫn nhau. Đây chính là hôn phối chi bảo (báu vật trong hôn nhân)

- Cậu… cậu nói lung tung cái gì đấy?

Nghe thấy những lời nói của Diệp Thiên, Lăng Tuyết Liên vừa mới hết đỏ mặt thì nay 2 má đã lại đỏ ửng lên, tức giận nói với Thanh Nhã:

- Tiểu Vu, bạn trai này của em không tin cậy được đâu, bỏ hắn đi, sau này chị giới thiệu người khác cho em.

Kỳ thực lúc mới quen, Long Tuyết Liên cũng có vài phần hài lòng với Cao Tiền Tiến, thế nhưng lúc Cao Tiền Tiến tìm cô để thương lượng về chuyện của hai người cùng đối phó với gia đình, Long Tuyết Liên lập tức cảm thấy như không được coi trọng.

Diệp Thiên cười ha ha nói:

- Giày có vừa hay không thì chỉ có chân mình xỏ vào mới biết được.

- Cậu…

lần này thì Long Tuyết Liên tức giận thực sự.

- Diệp Thiên, tiểu tử nhà người lâu rồi không gặp, thế nào mà lại chạy đến đây chơi thế này?

Vừa lúc Long Tuyết Liên muốn đập mạnh xuống bàn thì bên cạnh có 2 người đàn ông cùng 1 người đàn bà đi tới khiến cho cô phải kìm nén cơn tức lại.

- Chú Vệ, chú cũng đến đây ạ?

Diệp Thiên ngẩng đầu lên, cười nói:

- A, ông chủ Lôi, chú với vợ dạo này như hình với bóng vậy. Tình cảm vợ chồng thật khiến cho người khác ngưỡi mộ đó.

Người đến chính là Vệ Hồng Quân cùng Lôi Vụ, Khi nãy Vệ Hồng Quân nhìn thấy Diệp Thiên không qua bên đó nên đến chỗ đám đông tìm ông chủ Lôi.

- Ha ha, Chuyện này hoàn toàn đều là nhờ vào Diệp đại… Diệp huynh đệ giúp cả.

Lôi Vụ thiếu chút nữa lỡ miệng, mắt đột nhiên nhìn qua Long Tuyết Liên đang ngồi cạnh đó. Không khỏi lặng đi một chút.

- Tuyết Liên, cháu quen biết Diệp… Diệp Thiên à?

- Ai quen hắn chứ, là bạn của Cao Tiền Tiến, nhìn đã thấy giống tên lưu manh rồi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://thegioitruyen.com

Long Tuyết Liên tức giận nói, đứng hẳn cả người lên trước mặt vợ của Lôi Vệ nói:

- Cô à, cô đừng có cho dượng giao du với loại người này, không phải người tốt đâu.

Khi nói Long Tuyết Liên mới chợt nhớ ra danh tiếng của dượng ở thành Tứ Cửu này cũng không phải tầm thường, càng trừng mắt lên nhìn Diệp Thiên 1 cái.

- Lưu manh?

Lôi Vụ nghe đến 2 từ này, có chút dở khóc dở cười nhìn Diệp Thiên. Nếu như bị cô cháu gái biết được quan hệ vợ chồng ông được hòa hợp như bây giờ hoàn toàn đều là nhờ vào Diệp Thiên giúp đỡ, không biết nó còn có thể dùng cái từ này để gọi Diệp Thiên hay không?

- Hiểu lầm, là hiểu lầm thôi, Lôi tiên sinh mời ngồi xuống. Buổi đấu giá từ thiện cũng chuẩn bị bắt đầu ngay bây giờ đấy.

Diệp Thiên cũng không buồn hé miệng giải thích, cậu với Long Tuyết Liên căn bản cũng không có quan hệ gì. Mà kể cả là ông Lôi Vụ trước mặt đây chẳng qua cũng chỉ là 1 vụ làm ăn, không nhất thiết phải giải thích làm gì.

- Khu khụ, bên này còn thừa chỗ à, tôi cũng ngồi 1 chỗ.

Đúng vào lúc người dẫn chương trình cầm microphone chuẩn bị khai mạc chủ để chính ngày hôm nay thì tên Tề chủ nhiệm không biết từ chỗ nào chui ra, chào Lôi Vụ cùng Vệ Hồng Quân 1 cái, rồi ngồi vào cái ghế đối diện với Diệp Thiên.

- Sao mà oán khí lớn vậy?

Diệp Thiên liếc nhìn Tề Dực 1 cái, khẽ nhắc đầu, có chút không hiểu chuyện gì.

Diệp Thiên cực kỳ nhạy cảm với từ trường phát ra từ thân thể người khác, cậu có thể khẳng định, cái nộ khí phát ra trên người của Tề chủ nhiệm lần này tuyệt đối còn nặng hơn so với đệ nhất oán hận Phòng Linh Lão Bà trong lịch sử.

- Thưa quý ông, quý bà, hôm nay chúng ta tổ chức buổi đấu giá từ thiện này, toàn bộ những vật phẩm đấu giá đều là do các vị ngồi đây hiến tặng. Giá khởi điểm ban đầu là 1 đồng, sau đó thì trả cao dần lên.

Và toàn bộ số tiền thu được trong buổi đấu giá ngày hôm nay sẽ được quyên tặng cho Công Trình Hy Vọng. Hy vọng các bị sẽ khẳng khái giúp đỡ, vì trẻ em vùng sâu vùng xa mà hiến tặng một chút yêu thương.

Tài ăn nói của người dẫn chương trình đương nhiên không phải nghi ngờ làm gì, mới có mấy câu nói đã làm kích động không khí trong hội trường. Mọi ánh mắt đều tập trung vào chính giữa hội trường.

- Cảm ơn Ngô Tiểu Thư, cô đã hiến tặng vật phẩm đầu tiên cho buổi đấu giá của chúng ta ngày hôm nay. Đây là một đôi bông tai bằng ngọc phỉ thúy, là một vật mà Ngô tiểu thư vô cùng yêu mến. Và nó cũng đã được xuất hiện rất nhiều trong các tác phẩm điện ảnh, bây giờ, giá khởi điểm là 1 đồng, mời mọi ngời cùng trả giá.

Người MC vừa giới thiệu, một người con gái xinh đẹp thường xuất hiện trong các bộ phim đứng dậy vẫy tay về 4 phía, sau đó lại ngồi xuống. Có thể xuất hiện trong hội trường này, cho dù là đại minh tinh cũng là rất có lợi.

- 1000 đồng.

Một người đàn ông ngồi bên cạnh nữ minh tinh nhanh chóng trả giá. Con gái trẻ trung xinh đẹp thể nào chẳng có nhiều anh chàng theo đuổi. Từ trước đến nay đều không thiếu sự giúp đỡ.

- Tổng giám đốc Triệu trả 1000 đồng, còn có vị nào trả thêm nữa không ạ? Mỗi 1 đồng tiền của quý vị cũng chính là một phần yêu thương.

Giọng của người dẫn chương trình lại vang lên, kích động khiến cho Diệp Thiên thiếu chút nữa cũng hô giá.

- Tôi trả 3000 đồng.

- 4000 đồng.

- Tôi trả 5000 đồng.

Ông chủ Lôi ngồi bên cạnh cũng giơ tay lên, thế nhưng lúc ông ta bỏ tay xuống thì cũng là lúc nhận được ánh mắt phẫn nộ của người vợ.


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv