- Bốn mươi lăm tức?
Thời điểm Lam Viêm thượng nhân nghe được bốn mươi lăm tức, trong lòng lộp bộp một chút, không hay ho như vậy, bốn mươi lăm tức đã rất nghịch thiên, Thánh Hỏa hoàng thành gặp vận cứt chó, ra một nhân tài như vậy a.
Nguyên bản đối với ba đại thí luyện cấp vương Phục Hy hoàng thành, Viễn Cổ hoàng thành cùng Thánh Hỏa hoàng thành mà nói, có thể ra một cái Hỏa Văn Long như vậy đã rất khó được, về phần trước trăm ngày khảo hạch có thể cầm cự bốn mươi lăm tức ở thế giới thứ hai, phi thường hiếm thấy.
Nên hiểu từ sau ba mươi tức, trình độ, sức nặng vẫn thạch rơi xuống trên bầu trời đều đã gia tăng, lúc ấy Lâm Minh ở ba mươi ba tức chính là bởi vì gặp một viên vẫn thạch đường kính một dặm mới ngã xuống.
Vẫn thạch đường kính từ nửa dặm gia tăng đến một dặm, sức nặng sẽ gấp tám lần! Như vậy uy lực bùng nổ cũng sẽ gia tăng đến tám lần...
Lâm Minh có thể kiên trì bao lâu, Lam Viêm thượng nhân cũng không biết.
- Thế nào, ta nói không tồi đi! Cái người trẻ tuổi kia có thể kiên trì bốn mươi lăm tức sau khi thành tựu Thần Hải phi thăng Thần Vực, sẽ trở thành chiến sĩ dưới trướng ta.
Hồng giáp chiến sĩ nhếch khóe môi lên một tia mỉm cười, chờ xem Lam Viêm thượng nhân bị chặn họng.
- Bốn mươi lăm tức tính cái rắm, Nặc Ngạn Minh thoải mái thu phục.
Da trâu đã thổi, Lam Viêm thượng nhân tự nhiên phải kiên trì.
- Lão gia hỏa này thật đúng là chết vì sĩ diện.
Hồng giáp chiến sĩ thầm nghĩ trong lòng, khóe miệng vểnh lên:
- Ngươi nói Nặc Ngạn Minh có thể có mấy tức?
- Ít nhất...
Lam Viêm thượng nhân nói tới đây dừng một chút, vươn tay:
- Ít nhất năm mươi tức!
Lam Viêm thượng nhân cũng không dám nhiều lời, ở trong suy nghĩ của hắn, năm mươi tức vẫn có khả năng.
- Hắc, ngươi nói đó, không đến ngươi lấy bình rượu Chu Quả ủ lâu ba vạn năm ra, hai ta cùng nhau uống một chén.
Hồng giáp chiến sĩ nói xong liếm môi, hắn là người thích rượu, mà Lam Viêm thượng nhân có một vò rượu Chu Quả dùng Chu Quả ba vạn năm ủ mà thành, lại cất vào hầm ba vạn năm, có thể nói cực phẩm trong rượu.
- Mẹ ngươi! Nhân lúc cháy nhà mà đi hôi của a, rượu ta hơn một ngàn năm cũng chưa được uống!
Lam Viêm thượng nhân cười mắng, quan hệ hai người vốn không kém, mới có thể vui đùa như vậy.
Lúc này, một cái thanh âm giòn tan đột nhiên truyền đến:
- Huân tướng quân, ta đổ với ngươi, nếu ta thắng, dựa theo quy định cấp Nặc Ngạn Minh cấy ghép một ít huyết mạch Cổ Phượng, thế nào?
Hồng giáp chiến sĩ ngẩng đầu nhìn lại, đã thấy Phượng tiên tử một thân quần đỏ đứng ở cách đó không xa, cười dài nhìn phía nơi này.
Hồng giáp chiến sĩ vội vàng đứng lên, ôm quyền:
- Phượng tiên tử nói đùa, nếu thành tích Nặc Ngạn Minh ưu tú, dựa theo tộc quy, ta quả thật có thể xin huyết mạch Cổ Phượng tương ứng thưởng...
- Vậy cảm ơn.
Phượng tiên tử mỉm cười, Thần Vực Phượng tộc những năm gần đây, quản khống đối với tài nguyên huyết mạch Cổ Phượng càng ngày càng nghiêm khắc, nếu không có hồng giáp chiến sĩ xin, thật đúng là rất khó phê.
Mặc kệ nói như thế nào, Lâm Minh cũng là trẻ tuổi tuấn kiệt xuất thân Viễn Cổ hoàng thành, nếu tương lai Lâm Minh có thể trở thành trưởng lão Phượng tộc, đối với Viễn Cổ hoàng thành mà nói cũng là một chuyện thật đáng mừng.
- Huân tướng quân, một khi đã như vậy, bắt đầu thí luyện đi.
Phượng tiên tử nói xong đứng lên, mang theo hồng giáp chiến sĩ tới đại điện Hóa Thần kính.
- ... Nặc Ngạn Minh, Thần Vực trăm ngày khảo hạch đã bắt đầu rồi!
Ở trong tiểu thiên thế giới, một đạo chân nguyên truyền âm vào trong óc Lâm Minh, lúc trước Lâm Minh bế quan chính là năm mươi ngày, tìm hiểu các loại pháp tắc, mấy cái trận bàn, ngọc giản kia Phượng tiên tử cũng không có ý tứ thu hồi, tùy ý để Lâm Minh tìm hiểu, thẳng đến hôm nay, tiến đến Thần Vực trăm ngày khảo hạch.
Lâm Minh bừng tỉnh ở trạng thái nhập định, thời điểm đôi mắt mở, trong đó hiện lên một đạo hào quang pháp tắc mờ nhạt.
- Ta nhập định bao lâu?
- Ngươi chìm đắm năm mươi lăm ngày ở trong Không Linh võ ý, tổng cộng đi tới Viễn Cổ hoàng thành một trăm ngày!
Ở trong cơ thể Lâm Minh, phân hồn Ma Quang không nhanh không chậm đáp.
- Năm mươi lăm ngày... Ta đã biết.
Lâm Minh đứng lên, trăm ngày khảo hạch nói là tiến hành một trăm ngày, kỳ thật cũng có thể trước thời hạn, có chút võ giả sẽ tiến hành ở thí luyện cấp vương bảy mươi, tám mươi ngày liền xin trăm ngày khảo hạch, thông qua liền xem như hoàn thành thí luyện cấp vương.
Càng sớm tiến hành khảo hạch, độ khó khảo hạch lại càng cao, hoàn thành thí luyện bảy mươi ngày so với một trăm ngày khó hơn rất nhiều.
Xuống chút nữa, độ khó hai trăm ngày khảo hạch sẽ giảm một cấp bậc, về phần ba trăm ngày khảo hạch, vậy càng không đáng giá nhắc tới.
Khi Lâm Minh đi đến đại điện Hóa Thần kính, Quân Tính lão nhân, Phượng tiên tử, Lam Viêm thượng nhân bao gồm Hỏa Văn Long, Hỏa Vũ đã tụ tập ở trong này.
Lâm Minh chú ý tới một cái hồng giáp võ giả ở phía trước Hóa Thần kính, mỉm cười nhìn về phía chính mình, không cần phải nói, người này chính là sứ giả Thần Vực.
Ở sau Lâm Minh, lại lục tục đến vài người, đều là vài cái ưu tú nhất trong một đám đệ tử Viễn Cổ hoàng thành, về phần các đệ tử khác không thể phá thế giới thứ nhất, ngay cả cơ hội tham gia trăm ngày khảo hạch cũng không có.
- Chư vị, ta giới thiệu trước một chút...
Người ngoài đến đông đủ, Quân Tính lão nhân đứng lên:
- Vị này chính là Lam Viêm thượng nhân, Viễn Cổ hoàng thành thành chủ! Đây là Phượng tiên tử, Viễn Cổ hoàng thành giám sát sứ. Huân tướng quân, Thần Vự sứ giả, cũng là giám khảo trăm ngày khảo hạch lần này!
Quân Tính lão nhân lần lượt giới thiệu, Lâm Minh đã sớm ra mắt Lam Viêm thượng nhân cùng Phượng tiên tử, không có gì ngoài ý muốn, vài cái đệ tử khác kinh hãi, bất kể là Viễn Cổ hoàng thành thành chủ hay là giám sát sứ, đối với bọn họ mà nói đều là đại nhân vật rất giỏi.
Có thể nhìn thấy nhân vật như vậy trong truyền thuyết, trong lòng bọn họ khó tránh khỏi sinh ra một điểm kích động.
Huân tướng quân mặc chiến giáp màu đỏ mỉm cười, mở miệng nói:
- Các vị đều là trẻ tuổi tuấn kiệt xuất sắc nhất trong Viễn Cổ hoàng thành lần này, ta chủ trì khảo hạch cực kỳ nghiêm khắc, thẳng thắn nói, xác suất các ngươi thông qua khảo hạch không phải rất lớn, kỳ thật thông qua hay không cũng không trọng yếu, lần khảo hạch này chủ yếu là tiến hành hiểu rõ đối với tình huống thí luyện các ngươi, ta cho điểm cũng sẽ nhớ thành tích các ngươi cuối cùng, tương lai các ngươi ở trong tộc nhậm chức, điểm này sẽ thành tham khảo cho thực lực các ngươi.
Hồng giáp chiến sĩ vừa nói như thế, vài cái võ giả đến từ Thần Vực ở đây đều có chút khẩn trương, nhớ thành tích cuối cùng, vậy ý nghĩa bị gia tộc chú ý, cũng sẽ ảnh hưởng tiền đồ phát triển bọn họ ngày sau ở dòng họ.
- Đầu tiên, mọi người tiến hành thí nghiệm Hóa Thần kính, chỉ có thể cầm cự mười lăm tức trở lên ở thế giới thứ hai, mới có tư cách khảo hạch.
Hồng giáp chiến sĩ nói ra một câu, tất cả mọi người đều lập tức lạnh lẽo, bọn họ hiểu được, trừ bỏ Hỏa Văn Long, Nặc Ngạn Minh, những người khác căn bản chỉ là đến cho đủ quân số.
- Thí nghiệm bắt đầu.
Hồng giáp chiến sĩ tuyên bố, tiếp theo, Quân Tính lão nhân điểm liên tiếp ba cái đệ tử Thần Vực, ba người này đều là góp cho đủ số, còn có một là người hôm trước vừa mới đánh nát thế giới thứ nhất Hóa Thần kính.
Ba người có chút bất đắc dĩ tiến hành thí nghiệm, kết quả không có bất kỳ kỳ tích phát sinh, không có một ai kiên trì vượt qua năm tức, toàn bộ đào thải.
Quân Tính lão nhân không ngoài ý muốn chút nào, tuy rằng biết rõ thất bại, nhưng đối với bọn họ mà nói cũng là một lần cơ hội thí luyện, thí nghiệm rộng lớn một chút, phòng ngừa bỏ sót qua một ai.
- Kế tiếp... Lâm Minh, Hỏa Văn Long, Hỏa Vũ, đến các ngươi.
Toàn bộ võ giả Viễn Cổ hoàng thành đánh nát Hóa Thần kính thế giới thứ nhất tổng cộng cũng chỉ có sáu người, hai lần thí luyện, một lần ba người.
Bất kể Hỏa Văn Long hay là Hỏa Vũ đều có chút khẩn trương, lần khảo hạch này quan hệ đến địa vị bọn họ ngày sau ở trong dòng họ.
Mà Lâm Minh thì bình tĩnh nhất, thành tích tốt xấu hắn đều không thèm để ý, lần này hắn bế quan lại có rất nhiều thể ngộ, muốn đến nghiệm chứng trong Hóa Thần kính một chút.
Vừa mới đi đến trước Hóa Thần kính, bên tai Lâm Minh đột nhiên truyền đến một đạo chân nguyên truyền âm:
- Tiểu tử, ta là Lam Viêm thượng nhân, lần trước thí luyện Hóa Thần kính, lão phu biết ngươi vì thí nghiệm một ít chiêu thức mà không thể đạt thành tích cao nhất, lần này lão phu nói cho ngươi, ngươi chính là tên đứng đầu Viễn Cổ hoàng thành ta, thành tích ngươi quan hệ đến thể diện Viễn Cổ hoàng thành, ngươi dùng hết toàn bộ thực lực lấy ra cho ta, tất cả chiêu thức đều căn cứ hiệu quả sử dụng lớn nhất đi, có thể kiên trì bao lâu liền kiên trì bấy nhiêu, để cho những sứ giả Thần Vực này nhìn xem Viễn Cổ hoàng thành ta lợi hại, nếu ngươi kiên trì không đến năm mươi tức, lão phu sẽ tìm ngươi tính sổ!
Lâm Minh vốn muốn nghiệm chứng một ít chiêu thức mới, đột nhiên nghe được Lam Viêm thượng nhân chân nguyên truyền âm, còn chưa kịp hồi phục, Lam Viêm thượng nhân lại nói:
- Ngươi muốn thí nghiệm chiêu thức không sao, lần khảo hạch này qua sẽ có thời gian cho ngươi thí nghiệm, mặt khác, Phượng tiên tử xin máu Cổ Phượng cho ngươi, có thể lấy đến hay không phải xem bản lĩnh của ngươi!
Cái gì? Máu Cổ Phượng!
Lâm Minh cả kinh trong lòng:
- Cho vãn bối cấy ghép máu Cổ Phượng?
- Đương nhiên, bằng không ngươi cho là cái gì, cho nên, biểu hiện cho tốt!
Nghe được Lam Viêm thượng nhân khẳng định, Lâm Minh lại nhìn về phía Phượng tiên tử, nhìn thấy đối phương cổ vũ tươi cười, chiến ý trong lòng Lâm Minh lập tức sáng quắc, mặc dù hắn có hạt giống Tà Thần duy trì, nhưng huyết mạch bản thân thủy chung là uy hiếp có thể nhận được một ít máu Cổ Phượng, tìm hiểu Hỏa hệ pháp tắc tất nhiên làm ít công to!
Xem ra lần thí luyện này, phải xuất ra toàn bộ bản sự...
- Thí luyện bắt đầu!
Nam nhân giáp đỏ tuyên bố một tiếng, ba người Lâm Minh, Hỏa Văn Long, Hỏa Vũ thân thủ đặt trước Hóa Thần kính.
- Thế giới thứ nhất, phá!
Lâm Minh vừa mới nhập định vẻn vẹn chỉ ba tức, Hóa Thần kính trước bàn tay đã vỡ ra vết rạn như mạng nhện, thế giới thứ nhất đã bị hắn dễ dàng phá hủy!
Huân tướng quân thấy một màn như vậy ánh mắt sáng lên:
- Với lực lượng tuyệt đối phá thế giới thứ nhất, hơn nữa chỉ dùng ba tức, tiểu tử này, có chút ý tứ!
- Hắc hắc, ngươi cứ chờ xem đi!
Lam Viêm thượng nhân đắc ý nói:
- Tiểu gia hỏa này nếu kiên trì không đến năm mươi tức, ta lấy ra rượu Chu Quả, nếu đến, những trân quý của ngươi cũng mong lưu lại!