- Bảy tức thời gian, cũng không tệ lắm, hơn hai tức so với ta tưởng tượng!
Ở lầu các chín tầng trong trung ương Viễn Cổ hoàng thành, thành chủ cười nói.
- Không nghĩ tới sau khi Nặc Ngạn thị bị hủy diệt mười vạn năm, có thể tìm kiếm được một tiểu tử còn sót lại như Nặc Ngạn Minh ở Thần Hoàng bí cảnh, hẳn là vô tình gặp được một phần cơ duyên không tệ, mới có thành tích bây giờ.
Phượng tiên tử bình tĩnh đáp lại, thiên tài gặp phải cơ duyên là quá bình thường, có thể đứng ở võ giả hạ giới trong Viễn Cổ hoàng thành, chín mươi chín phần trăm là gặp được đại cơ duyên, mà võ giả Thần Vực mặc dù chưa chắc gặp phải cơ duyên, nhưng kỳ thật đối với bọn họ mà nói thì bản thân có thể sinh ra ở Thần Vực chính là một loại cơ duyên.
Một vài đại năng Thần Vực cho rằng, có cơ duyên không kỳ quái, nếu là không có cơ duyên, thì ngược lại lại kỳ quái.
Thành chủ Viễn Cổ hoàng thành nói:
- Cơ duyên không coi vào đâu, tuy nhiên ý chí của tiểu tử này bản thân ta là rất thưởng thức, ngươi chẳng lẽ không có phát hiện, ý chí của hắn vượt xa thường nhân, ba thứ ý chí, tư chất, ngộ tính, càng đi về phía sau, ý chí cùng ngộ tính lại càng yêu cầu nặng, ta xem trọng tiểu tử này, có lẽ có một phần cơ hội ở tương lai xa xôi sẽ trở thành nhân vật cấp trưởng lão của Phượng tộc ở Thần Vực ta.
- Ta sẽ cho hắn thêm một chút tài nguyên để ủng hộ, kế tiếp, liền xem sự trưởng thành của hắn a! Chúng ta quấy nhiễu quá nhiều, ngược lại có thể ảnh hưởng tới số mệnh của hắn.
Lúc Lâm Minh lui ra khỏi Hóa Thần kính, lão giả họ Quân hài lòng nói:
- Hủy Diệt thế giới, kiên trì thời gian bảy tức, ngươi có thể đạt được tư cách tìm hiểu đồ đằng khắc thạch của Cổ Phượng năm ngày, trừ việc đó ra, lúc trước ngươi một kích phá thế giới, còn có tư cách tìm hiểu bảy ngày, tổng cộng có mười hai ngày có thể sử dụng.
Lão giả họ Quân vừa nói ra, Hỏa Bình trực tiếp trợn tròn mắt, mười hai ngày!
Hắn mới có tư cách tìm hiểu ba ngày, Hỏa Vũ bốn ngày, Hỏa Văn Long cũng chỉ là năm ngày, ba người cộng dồn lại, mới tương đương với thời gian tìm hiểu của Lâm Minh.
Hơn nữa mới vừa rồi lão giả họ Quân nói Lâm Minh còn có tư cách tìm hiểu khi một kích phá thế giới là bảy ngày, điều này cũng ý nghĩa, tư cách tìm hiểu lúc trước hắn không có sử dụng. Không có sử dụng đã tiến bộ nhiều như vậy? Nếu như sử dụng thì... Đây không phải là càng biến thái sao?
Hỏa Bình nuốt từng ngụm nước bọt, móc ra một tờ Truyền Âm phù, truyền đem tin tức ra ngoài. Hỏa Văn Long mới vừa chuẩn bị tiến vào tiểu thế giới của mình, ánh lửa chợt lóe trước mắt, một tin tức truyền vào trong tai của hắn, mí mắt hắn nhảy nhảy, một tay đem Truyền Âm phù nắm thành tro bụi.
Cắn răng bước vào bên trong tiểu thế giới của mình, Hỏa Văn Long lập tức vùi đầu vào tu luyện.
Mà lúc này, Lâm Minh đã đi về phía Thiên Chi Hồi Lang, chuẩn bị tiếp tục tham ngộ đồ đằng khắc thạch Phần Thiên, thời gian mười một ngày, đủ có thể khiến hắn tiến thêm một bước về lý giải đối với đồ đằng khắc thạch Cổ Phượng.
Đang muốn mở cánh cửa cấm chế đồ đằng khắc thạch Phần Thiên ra, bên tai Lâm Minh đột nhiên truyền đến một đạo chân nguyên truyền âm.
- Nặc Ngạn Minh, tới lầu các trung ương Viễn Cổ hoàng thành.
Trong lòng Lâm Minh ngẩn ra, hắn tới Viễn Cổ hoàng thành nhiều ngày như vậy, cũng biết đại khái về lầu các trung ương, chính là phủ thành chủ của Viễn Cổ hoàng thành.
Là Phượng tiên tử tiền bối?
Lâm Minh trầm ngâm trong chốc lát, liền đi tới hướng lầu các trung ương, sau thời gian một nén nhang, hắn đi tới trước lầu các trung ương.
Lầu các trung ương tổng cộng có chín tầng, một tầng cao mười một trượng, chín tầng chính là chín mươi chín trượng, là nơi sùng bái của Cổ Phượng nhất tộc.
Sau chín là mười, sau chín mươi chín là một trăm, sau chín trăm chín mươi chín là một ngàn, tính ra chín thuộc về tự nhiên, nó tượng trưng cho một cái luân hồi.
Suy cho cùng, cùng Phượng Hoàng Niết Bàn có cách làm khác nhau nhưng kết quả lại giống nhau đến kỳ diệu.
Lâm Minh đi tới trước lầu các trung ương, sớm đã có một người hầu chờ ở chỗ này, trực tiếp đợi Lâm Minh đến, đưa hắn lên tầng thứ chín của lầu các trung ương.
Đẩy một cái cửa gỗ ngô đồng vạn năm ra, Lâm Minh thấy ở bên trong đại điện, một cô gái mặc quần đỏ ngồi ở trên bảo tọa Phượng Hoàng, bên cạnh nàng còn có một hồng phát lão giả.
Cô gái quần đỏ nhìn qua ba bốn mươi tuổi, cả người tản ra một cỗ khí thế uy nghiêm cao quý, mà Hồng phát lão giả kia, bộ dạng ốm yếu, nhưng trong cặp mắt thủy chung luôn lóe ra một luồng tinh mang.
Hai người, Lâm Minh cũng hoàn toàn nhìn không ra tu vi.
- Vãn bối Nặc Ngạn Minh, bái kiến tiền bối.
Lâm Minh cung kính thi lễ một cái, hắn đã đoán ra thân phận của hai người này, nữ chính là giám sát sứ Phượng tiên tử, mà lão giả chính là thành chủ Viễn Cổ hoàng thành.
- Nặc Ngạn Minh, thân phận của bản cung ngươi cũng có thể đoán được, ta là giám sát sứ Phượng tiên tử của Viễn Cổ hoàng thành, vị này bên cạnh ta là thành chủ Lam Viêm thượng nhân của Viễn Cổ hoàng thành, Viễn Cổ hoàng thành chúng ta là một trong tam đại thí luyện cấp vương mà Phượng tộc ở Thần Vực thiết lập tại hạ giới, trừ chúng ta ra, còn có Thánh Hỏa hoàng thành, Phục Hy hoàng thành, ngươi là xuất thân từ Viễn Cổ hoàng thành, coi như là nhất mạch đệ tử của Viễn Cổ hoàng thành ta, hữu duyên cùng hai người chúng ta, khảo hạch Hóa Thần kính, thành tích của ngươi nổi trội xuất sắc, song thiên ngoại hữu thiên, nhân ngoại hữu nhân, ngươi chớ lười biếng, thế giới ngươi tiếp xúc đến, vẫn là hạ giới, còn xa không bằng Thần Vực, Thần Vực to lớn, vượt xa tưởng tượng của ngươi.
- Vâng, đệ tử ghi nhớ.
Lâm Minh thi lễ một lần nữa, thật ra thì không cần Phượng tiên tử nói, Lâm Minh cũng rõ ràng chỗ kinh khủng của Thần Vực.
Ba ngàn đại thế giới, thời thời khắc khắc đều chuyển vận tinh anh về Thần Vực, vị diện chỗ Thiên Diễn đại lục, tựa hồ bởi vì mười vạn năm trước huy hoàng gặp phải trường hạo kiếp nào đó mà vẫn lạc, như thế xem ra, người vị diện khác phi thăng chỉ sợ...
Giả thiết trăm năm phi thăng một người, mười tỷ thế giới, mười vạn năm thời gian, liền có một ngàn tỷ người phi thăng.
Đây là con số kinh khủng bậc nào a.
Hơn nữa những người này cũng là tinh anh trong tinh anh, chính là nhân vật đứng đầu ở Kim Tự tháp của mỗi cái thế giới!
Trừ những người này, thế lực của Thần Vực vốn là càng thêm kinh khủng! Những người đó cũng là đời sau của đại năng Thần Vực, so sánh với võ giả hạ giới cao hơn một mảng lớn.
Chính mình hiện tại tiếp xúc đến Viễn Cổ hoàng thành, ngay cả một góc của băng sơn tựa như hạt gạo mà so với mặt trăng của Thần Vực cũng không tính là gì.
- Rất tốt, ngươi là nhất mạch đệ tử của Viễn Cổ hoàng thành ta, chỉ điểm ngươi là trách nhiệm của ta, đã như vậy, ta liền cho ngươi thêm hai phần cơ duyên.
Phượng tiên tử vừa nói ngón tay vừa bắn ra, hai đạo hồng quang bay vào trong tay Lâm Minh, một tấm ngọc giản, một hộp ngọc.
Lâm Minh liếc mắt quét ngọc giản một cái, vẫn là ghi chép cặn kẽ về Hỏa hệ pháp tắc, trình độ tinh diệu kia, so sánh với ngọc giản Phượng tiên tử ban cho mình chỉ có hơn chớ không kém, hơn nữa khó được nhất chính là, hai bộ ngọc giản tựa hồ xuất từ một chỗ, có rất nhiều địa phương có thể xác minh lẫn nhau, nếu như cùng nhau tìm hiểu thì làm ít công to a.
Phượng tiên tử nói:
- Đây là ngọc giản của một gã trưởng lão của Phượng tộc Thần Vực trước khi niết bàn đã lưu lại, hắn cũng là ân sư nhập môn của ta, hiện tại cho ngươi mượn tìm hiểu, trước khi rời đi Viễn Cổ hoàng thành, ngươi phải trả ngọc giản lại cho ta.
Lâm Minh nghe xong trong lòng cả kinh, di vật do ân sư nhập môn của Phượng tiên tử lưu lại? Trình độ trân quý của tấm ngọc giản này đối với Phượng tiên tử có thể nghĩ.
Hắn lạy một cái thật sâu, yên lặng ghi nhớ phần ân tình này.
Mặc dù Phượng tiên tử nói chỉ điểm mình là chức trách của nàng, nhưng đối với chính mình mà nói chính là kỳ ngộ lớn lao.
- Ghi chép trong ngọc giản chỉ tạo điều kiện cho ngươi tham khảo, chỉ có từ đó lĩnh ngộ thứ thuộc về một mình ngươi, ngươi mới có tư cách đánh sâu vào cảnh giới võ đạo cao hơn, còn có một phần cơ duyên khác, cũng mở ra xem một chút đi.
- Vâng!
Lâm Minh cung kính thu hồi ngọc giản, mở ra hộp ngọc thứ hai.
Sau khi mở hộp ngọc ra, nhất thời có một cỗ khí tức ngọn lửa nồng đậm dật tán mà đến, mang theo một cỗ lệ khí bạo liệt, dường như muốn xé rách Lâm Minh.
Một khắc kia, hạt giống Tà Thần trong Lâm Minh mơ hồ rung động, tựa hồ cực kỳ hưng phấn, trong lòng Lâm Minh rùng mình, đây chẳng lẽ là... Hỏa Tinh?
Quả nhiên là Hỏa Tinh! Hơn nữa phẩm cấp cực cao!
Phượng tiên tử nói:
- Đây là Hỏa Tinh thiên giai trung phẩm, tên là Phần Tinh Chi Viêm, Có trợ giúp thật lớn đối với việc ngươi tìm hiểu Hủy Diệt ý cảnh.
Phần Tinh Chi Viêm... Lâm Minh nheo mắt, đốt cháy một ngôi sao, khẩu khí thật lớn.
Phượng tiên tử tựa hồ nhìn thấu tâm tư Lâm Minh, khẽ mỉm cười nói:
- Tên của Hỏa Tinh, chẳng qua là đại biểu cho nguyên nhân tạo thành Hỏa Tinh này, cũng không đại biểu phẩm cấp của nó, Hỏa Tinh trong tay ngươi mặc dù tên là Phần Tinh Chi Viêm, thật ra thì bởi vì phẩm cấp quá thấp, căn bản không thể nào đốt cháy tinh thể, ở phía trên Hỏa Tinh, còn có hỏa chủng mạnh hơn, ngươi bây giờ, hấp thu một quả Hỏa Tinh thiên giai trung phẩm đã hết sức miễn cưỡng, đây vẫn là dưới tình huống cân nhắc thân hòa độ ngọn lửa của ngươi đủ cao, ngươi lại không đạt tới cấp độ tiếp xúc hỏa chủng.
Nghe Phượng tiên tử vừa nói, trong lòng Lâm Minh chợt hiểu ra, mượn Lạc Tinh chi hỏa trong cơ thể hắn đã hấp thu mà nói, nó là vẫn thạch rơi xuống đất sinh ra ngọn lửa tạo thành Hỏa Tinh, tiểu vẫn thạch sinh ra Hỏa Tinh phẩm cấp tự nhiên thấp, nếu như là hai tinh thể chạm vào nhau, như vậy sinh ra Hỏa Tinh, cấp bậc sẽ đạt tới trình độ khó có thể tưởng tượng.
Mặc dù điều kiện tạo thành Hỏa Tinh hết sức hà khắc, nhưng là thế giới lớn như vậy, tổng số Hỏa Tinh sẽ cực kỳ khủng bố, hơn nữa Hỏa Tinh một khi tạo thành, sẽ rất khó mai một, mấy tỷ năm thậm chí vài tỷ năm tích lũy, số lượng cũng cực kỳ khả quan.
Phượng tiên tử lại nói:
- Hủy Diệt thế giới của Hóa Thần kính, xa không phải là Chước Nhiệt thế giới có thể so với, phía trên Chước Nhiệt, mới là Hủy Diệt, chỉ dựa vào lực lượng tuyệt đối, đừng mơ tưởng đánh bại Hủy Diệt thế giới, phải hiểu được pháp tắc!
- Hấp thu Phần Tinh Chi Viêm, hẳn là có trợ giúp một chút đối với việc ngươi tìm hiểu pháp tắc hủy diệt của ngọn lửa, nhớ lấy, Hỏa Tinh như vũ khí, nó chẳng qua là ngoại lực, chỉ có lý giải của ngươi đối với pháp tắc, ý chí của ngươi, mới là thứ để ngươi dựa vào lớn nhất, nếu như ngươi có thể kiên trì thời gian hai mươi tức ở Hủy Diệt thế giới, rồi hãy tới tìm ta, đến lúc đó ta sẽ chỉ điểm nữa cho ngươi!
- Vâng, tiền bối.
Lâm Minh cúi đầu thật sâu, cáo lui rời đi.
Hắn không có lại đi Thiên Chi Hồi Lang tìm hiểu đồ đằng Cổ Phượng, mà là trở lại bên trong tiểu thế giới của mình, phong bế cửa, bắt đầu bế quan.
Lâm Minh lấy hộp ngọc phong ấn từ trong Tu Di giới ra.
Hỏa Tinh thiên giai trung phẩm!
Đối với Phượng tiên tử mà nói, đây không coi là cái gì, nhưng nếu như đặt ở Thiên Diễn đại lục, lại có thể để cho võ giả Mệnh Vẫn Hỏa hệ điên cuồng, để cho đại năng Thần Hải Hỏa hệ đỏ mắt.
- Phía trên Hỏa Tinh, vẫn còn có hỏa chủng...
Lâm Minh nhẹ hít một hơi, đây cũng không vượt ra ngoài dự liệu của hắn, tựa như phía trên bảo khí là thánh khí, bảo khí, Hỏa Tinh có chín phẩm cấp, chẳng qua là tương ứng ở hạ giới, mà ở Thần Vực, ắt phải có tồn tại cường đại hơn.
- Không biết ta hấp thu Phần Tinh Chi Viêm này, thực lực sẽ tăng lên bao nhiêu a?
Lâm Minh hít sâu một hơi, trong mắt lóe ra tia sáng hưng phấn.