Thiên Tài Tiên Đạo

Chương 640: Vạn niên thi thảo



“Đáng chết, vì sao tên này lại gặp vận may như thế!”.

Trong lòng Sa Quang tôn chủ cực kỳ đố kị.

Hắn không rõ cơ duyên kia là gì, rốt cuộc là bị Lâm Minh dùng hết, hay là còn thừa, muốn chứng minh điều này, trừ khi giết Lâm Minh.

Nghĩ tới đây, trong lòng Sa Quang tôn chủ trong lòng dâng lên một cỗ sát khí. Giết Lâm Minh, chẳng những có thể chứng thực hắn đạt được cơ duyên, còn có thể hoàn thành tế sống, đúng là một mũi tên hai con chim.

Nhưng mà... Sa Quang tôn chủ vẫn đè xuống cỗ sát khí này.

Dù chỉ nghe nói về thực lực của Lâm Minh, rốt cuộc hắn mạnh cỡ nào còn phải đợi chứng thực, nhưng Lâm Minh có thể một mình đi tới đây, đương nhiên là có vài phần bản lĩnh, cộng thêm hắn đột phá Toàn Đan, vậy thì...

Sa Quang tôn chủ liếc Thiên Mục tôn chủ, đã thấy vẻ kiêng kị trong mắt đối phương. Hai người đều là tôn chủ xếp hạng đầu trong Ngũ Sắc tháp, tất nhiên không cần nói thực lực, cộng thêm hai đấu một, ưu thế sẽ càng lớn hơn.

Nhưng dù thế, hai tôn chủ Sa Quang cùng Thiên Mục đều không có nắm chắc giết chết Lâm Minh. Một khi để cho Lâm Minh chạy thoát, ngày sau sẽ gặp phải trả thù chí mạng.

Bọn họ cũng không cho rằng thiên phú của mình sẽ vượt qua Lâm Minh.

Tuy rằng trong lòng Sa Quang tôn chủ lóe lên sát khí liền biến mất, nhưng vẫn bị Lâm Minh phát giác, hắn mỉm cười nói:

- Sao hả, muốn giết ta hoàn thành nghi thức của các ngươi?

Sắc mặt Sa Quang tôn chủ cứng đờ, tiếp theo cười ha hả:

- Lâm huynh đệ nói đùa, ngươi và ta nước giếng không phạm nước sông, tự đi đường riêng, sao hả?

- Tự đi đường riêng?

Khóe miệng Lâm Minh nhếch lên trào phúng.

- Nếu như tại hạ không đủ thực lực, chỉ sợ đã sớm bị các ngươi giết dùng làm tế phẩm rồi!

Nghe lời của Lâm Minh rõ ràng không có hữu hảo, Sa Quang tôn chủ nhíu mày:

- Chúng ta quả thật không muốn đấu với ngươi, nhưng ngươi đừng tưởng rằng chúng ta sợ ngươi! Ngươi không làm gì được chúng ta, chúng ta cũng không nắm chắc giữ ngươi lại. Nếu ngươi muốn đánh, chúng ta chấp hết, chỉ cần ngươi không sợ dẫn tới tà linh. Nếu ngươi không muốn đánh, vậy mời rời đi ngay!

- Rời đi?

Lâm Minh cười lạnh.

- Nếu tại hạ không đoán sai, ngôi mộ đằng sau các ngươi kỳ thật là một gốc Vạn Niên thi thảo đùn lên ụ đất, các ngươi muốn hái đi gốc thi thảo này?

Nghe được tên thi thảo, sắc mặt Sa Quang tôn chủ chợt biến đổi. Hắn trước sau tiến vào Vạn Cổ Ma Khanh bốn lần, tự nhiên kinh nghiệm phong phú, vô cùng hiểu biết thiên tài địa bảo nơi này. Nhưng Lâm Minh rõ ràng lần đầu vào đây, làm sao hắn biết nhiều như vậy?

- Vạn Niên thi thảo, cùng loại với đông trùng hạ thảo ở thế gian, hạt giống ký sinh trên hài cốt cường giả cấp đế, dùng thi thể này làm chất dinh dưỡng. Trong quá trình sinh trưởng, còn phải không ngừng cắn nuốt lực khí huyết của võ giả, các ngươi hại chết những người khác, là vì tẩm bổ gốc Vạn Niên thi thảo này, để nó ăn xong tiến vào trạng thái ngủ say, thuận lợi bắt lấy, ta nói đúng chứ?

Lâm Minh hiểu được Vạn Niên thi thảo, tự nhiên là từ ngọc giản Cực Tinh tháp chủ để lại. Hắn nói mỗi một câu, sắc mặt Sa Quang tôn chủ khó coi thêm một phần, đợi Lâm Minh nói xong, sắc mặt Sa Quang tôn chủ trầm xuống, cả người thoáng hiện sát khí.

- Lâm Minh, xem ra ngươi cố ý muốn ở lại chia một chén canh?

- Chia canh? Không...

Lâm Minh lắc đầu.

- Nếu ta không nhìn nhầm, Vạn Niên thi thảo này thiếu một phần chất dinh dưỡng, ta cũng kiêng kị gốc thi thảo này, tuy nhiên... Nếu biến hai ngươi thành chất dinh dưỡng, hẳn là đủ rồi!

- Muốn chết!

Sa Quang tôn chủ cùng Thiên Mục tôn chủ đồng thời nổi giận, hai người không nói nhảm nữa, một trái một phải giáp công Lâm Minh!

Sắc mặt Lâm Minh bình tĩnh, tay phải vuốt Tu Di giới, Tử Huyễn thương rít lên lao ra!

Lôi chi ý cảnh!

Xẹt!

Tầm mắt của mấy người bị ánh sét chói mắt bao trùm, Lâm Minh đâm ra một thương, dòng điện bám vào to như mãng xa.

- Cái gì?

Thiên Mục tôn chủ một thương đâm vào mãng xà điện, sắc mặt đại biến! Ma nguyên hắn phát ra bị cắn nuốt sạch trong nháy mắt, không còn chút nào!

Trong chớp nhoáng căn bản không cho Thiên Mục tôn chủ suy nghĩ kỹ, Lâm Minh quét ngang trường thương, tia chớp ẩn chứa ý chí Chiến Linh bột phát ra!

Chiến Linh có thể bám vào bất kỳ vật thế nào, tăng mạnh uy lực của nó, bao gồm cả Lôi Linh!

Bàn Long cương châm dung hợp Chiến Linh rít lên lao ra, đâm thẳng mi tâm của Sa Quang tôn chủ.

- A!

Trong nháy mắt đó, tròng mắt Sa Quang tôn chủ co rút, quát lớn một tiếng, một đao chém xuống Bàn Long cương châm!

Chỉ nghe một tiếng rắc giòn tan, Bàn Long cương châm nứt toác dưới Sa Quang tôn chủ, nhưng một tia lôi điện ẩn chứa ý chí Chiến Linh lại như rắn độc chui vào người Sa Quang tôn chủ, làm ma nguyên trong người hắn tê dại.

Cao thủ so chiêu, chỉ tê dại trong nháy mắt, đã đủ quyết định sống chết!

Phập!.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Tâm Niệm Em Đã Lâu
2. Vì Sao Loại A Này Mà Cũng Có O
3. Đừng Làm Nũng Với Anh
4. Nhân Vật Chính Truyện Ngược Không Cho Ta Khóc
=====================================

Sa Quang tôn chủ chỉ cảm thấy ngực chợt lạnh, một thanh trường thương lạnh lẽo như xuyên qua không gian, xé rách chân nguyên hộ thể của hắn, xuyên thấu qua thân thể!

Trường thương đâm vào người, chân nguyên bùng nổ, thân thể Sa Quang tôn chủ chấn động, máu tươi bắn ra!

- Không...

Sa Quang tôn chủ chỉ hét được một nửa liền im bặt, Lâm Minh trút chân nguyên bạo ngược vào người Sa Quang xông ra từ mắt mũi tai họng cùng thiên linh, trực tiếp chấn nội tạng não tủy của hắn tan nát!

Thiên Mục tôn chủ thấy cảnh này, trong lòng kinh hãi, một cỗ hơi lạnh từ sau lưng kéo lên tận thiên linh.

Hắn tuyệt đối không ngờ, chỉ vừa đối mặt, giao nhau hai ba chiêu, Sa Quang tôn chủ liền bị miểu sát!

Thiên Mục tôn chủ không nói hai lời, xoay người chạy trốn!

Lâm Minh cười lạnh, bước ra một bước, không gian như co rút dưới chân hắn, chỉ một bước Lâm Minh đã đi qua mấy chục trượng, xuất hiện trước mặt Thiên Mục tôn chủ.

- Lâm Minh, đừng ép ta! A a a...

Thiên Mục tôn chủ hét lớn, làn da đỏ rực lên như chảy ra máu, rõ ràng hắn muốn sử dụng bí thuật trong tộc, nhưng hắn vừa sử dụng bí thuật được nửa chừng, trường thương của Lâm Minh đã đâm ra.

Trong nháy mắt, thời gian xung quanh Thiên Mục tôn chủ chậm lại.

Phập!

Một thương không chút bất ngờ đâm vào ngực Thiên Mục tôn chủ, đâm xong xoắn lại, Thiên Mục tôn chủ nháy mắt mất mạng!

Thuận tay thu lấy Tu Di giới của Thiên Mục tôn chủ cùng Sa Quang tôn chủ, lúc này hai đạo huyết sát khí tinh thuần bay ra từ trên hai người, bị Lâm Minh hút vào người.

Hình xăm Thiên Ma trên cánh tay hắn lại càng ngưng thực, lông chim càng dày hơn, cũng rõ ràng hơn...

Lâm Minh liếc qua, hình xăm Thiên Ma của hắn rốt cuộc trưởng thành đến mười cánh hậu kỳ!

Đến bây giờ, trước sau Lâm Minh đã giết sáu tôn chủ, hình xăm Thiên Ma chỉ trưởng thành tới mười cánh hậu kỳ, đằng sau còn phải trải qua mười cánh đỉnh phong, cùng với quá độ từ mười cánh đỉnh phong đến mười hai cánh, một bước khó hơn một bước! Đủ hiểu được độ khó khi trở thành tôn chủ mười hai cánh.

Hai tay xách thi thể Thiên Mục tôn chủ cùng Sa Quang tôn chủ, Lâm Minh ném hai người về phía ngôi mộ gần đó. Hai thi thể tới gần mộ phần, nháy mắt liền như bị chưng khô, thân thể bọn họ nhanh chóng héo rút, xương cốt cũng tan rã mất, còn lực khí huyết thì hóa thành dòng sáng màu đỏ nhập vào ngôi mộ, biến mất tăm.

Sau khi nuốt hai dòng ánh sáng đỏ này, ngôi mộ chấn động mấy cái, tiếp theo liền yên lặng, ngay cả trường năng lượng xung quanh cũng yếu đi...

Lâm Minh đứng một bên, yên lặng nhìn Vạn Niên thi thảo biến hóa.

Thọ mệnh một vạn năm, đối với loại thi thảo thái cổ này kỳ thật chỉ là thời kỳ tuổi nhỏ mà thôi.

Thi thảo thời kỳ nhỏ đã hết sức đáng sợ, lực công kích của bản thân nó rất yếu, nhưng có một loại năng lực đặc thù, nó có thể đè nén năng lượng của cường giả cấp đế lưu lại, là lực trường săn mồi của nó.

Loại lực trường này cực kỳ khủng bố, có được một thành lực lượng của cường giả cấp đế khi còn sống, võ giả cấp tôn chủ bước vào trong đó, đúng là miểu sát!

Tuy nhiên sử dụng lực trường săn mồi bị hạn chế rất lớn, thi thảo cần hơn một ngàn năm mới có thể ngưng tụ ra lực trường, nhưng chỉ sử dụng vài lần là sẽ hao hết năng lượng lực trường, sau khi hoàn thành săn mồi, thi thảo sẽ rơi vào trạng thái ngủ say.

Cái gọi là huyết tế của Sa Quang tôn chủ, chính là muốn dùng võ giả khác đi hao hết năng lượng lực trường của thi thảo, làm thi thảo tiến vào ngủ say, hoàn thành bắt lấy.

Lâm Minh cũng có tính toán này.

Lúc này, Vạn Niên thi thảo đã ăn no, nó bắt đầu rơi vào ngủ say, hoàn thành phát dục của bản thân, đồng thời cũng tích lũy lực trường săn mỗi lần sau.

Đương nhiên, đó là chuyện một ngàn năm sau.

- Ngươi chuẩn bị sử dụng gốc thi thảo này thế nào?

Ma Quang hỏi.

- Nuôi...

Lâm Minh thuận miệng nói.

Kỳ thật Vạn Niên thi thảo có thể dùng làm khế ước thú, hơn nữa đẳng cấp không thấp. Tuy nhiên phải nuôi nó lớn lên cần thời gian quá lâu, Lâm Minh rất hoài nghi, đợi cho Vạn Niên thi thảo trưởng thành, thực lực của hắn đã đủ bước vào Thần Vực, khi đó Vạn Niên thi thảo liền trở nên gân gà.

Ngoài ra, Vạn Niên thi thảo còn có một cách dùng khác, đó là nuôi nó, dùng tinh huyết và Huyết Sát tinh để nó tụ tập, chiết xuất năng lượng, ngưng tụ thành năng lượng trường mạnh mẽ ở xung quanh, để mình tu luyện trong trường năng lượng này, hấp thu năng lượng càng tinh thuần, dày đặc hơn, hiệu quả tu luyện càng tốt hơn là sử dụng Huyết Sát tinh.

Lâm Minh kiên nhẫn chờ đợi, thẳng đến khi lực trường săn mồi xung quanh Vạn Niên thi thảo tiêu tán chín thành, hai tay hắn khẽ động, đánh ra mấy chục đạo phong ấn chân nguyên xung quanh Vạn Niên thi thảo, trực tiếp ngăn cách liên hệ năng lượng của Vạn Niên thi thảo với xung quanh.

Tiếp theo Lâm Minh rút ra Tử Huyễn thương, muốn phá vỡ mộ đất.

Lúc này, Vạn Niên thi thảo liền cảnh giác.

Két!

Một tiếng thét chói tai truyền ra từ ngôi mộ, truyền vào màng tai như tiếng quỷ khóc thảm thiết, thật khó tưởng tượng đây là âm thanh phát ra từ một gốc thực vật.

Lâm Minh không để ý, một thương đẩy ụ đất ra!

Sau khi dùng hết lực trường săn mồi tích tụ trong ngàn năm, Vạn Niên thi thảo đã không còn chỗ khủng bố gì, ngay cả Sa Quang tôn chủ cùng Thiên Mục tôn chủ cũng dám chú ý tới nó, huống chi là Lâm Minh.

Bên trong ụ đất, một đoàn thực vật đỏ như máu, rễ của nó có hình mặt người vặn vẹo, còn bên dưới mặt người vặn vẹo có một thứ như mào gà nhảy thình thịch, giống như một trái tim!

Thực vật có hình dạng như thế này, đúng là quỷ dị cực điểm.

Hang ổ bị Lâm Minh chọc phá, Vạn Niên thi thảo phát ra tiếng kêu càng thảm thiết hơn, toàn bộ dây mây vung vẩy, muốn chui sâu vào trong đất. Nhưng Lâm Minh làm sao cho nó như ý, tùy ý đánh ra một cái ấn quyết, trực tiếp phong tỏa không gian xung quanh!

Trường thương vung lên, Vạn Niên thi thảo trực tiếp bị Lâm Minh cạy ra!


TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv