Trưởng công chúa nghe vậy vội nói: "Thanh Phong đại sư, hôm đó ta phái người đi mời ngươi nhưng ta chỉ mời ngươi trừ yêu diệt ma, không bảo ngươi hại người. Sau đó cái người tên Vân Vũ kia là do nha đầu Thuý nhi tìm đến, nàng ta nói Vân Vũ đức cao vọng trọng rất nổi tiếng trong thành. Lúc đó ta cũng không điều tra kỹ hắn ta, nên mới bảo các nàng đem hắn ta đến đây, chuyện này, cũng là lỗi của ta."
Đối mặt với chuyện lớn như này, Trưởng công chúa vẫn còn tỉnh táo.
Vân Vũ này là do Nam Cung Nguyệt mời đến, nhìn bộ dạng lúc nãy, nàng ta cũng biết, Nam Cung Nguyệt cũng là bị Thuý nhi mê hoặc mới tin vào Vân Vũ.
Vì vậy lúc này, nàng ta không nói là do Nam Cung Nguyệt mời mà chỉ định một mình Thuý nhi.
Nàng ta muốn dùng cách này để bảo vệ Nam Cung Nguyệt.
Nghe lời này của Trưởng công chúa, Vân Nhược Linh trong lòng khẽ cười khẩy.
Nam Cung Nguyệt thật là lợi hại, sai khiến Thuý nhi làm chuyện xấu, chuyện gì cũng là Thuý Nhi làm, nàng ta không động vào bất cứ chuyện gì, đem mọi thứ phủi sạch sẽ.
Nàng ta thật sự lợi hại.
Đến nước này, Trưởng công chúa còn không nhìn rõ vấn đề vẫn muốn bảo vệ nàng ta, sự tốt bụng này khác xa so với nàng ta thường ngày.
Thanh Phong đại sư lập tức hừ một tiếng: "Súc sinh này, hắn ta cũng xứng gọi là đức cao vọng trọng sao? Các người phải tìm hiểu kỹ một chút, tiếng tăm trong thành của hắn xấu đến mức nào, điều tra xem hắn đã dùng những cách gì để hại không ít người vô tội. Hôm nay lão sư sẽ thay sư phụ trừ hại, Vương gia, xin hãy giao tên súc sinh này cho lão phu xử lý."
Trương Phủ Doãn vội tiến lên trước nói: "Chờ đã, đại sư, Vân Vũ đã làm ra những chuyện không có tính người như vậy, lẽ ra phải do bổn quan áp giải về phủ để điều tra những chuyện xấu xa mà hắn đã làm, tra rõ từng chuyện một, sau đó xử lý theo pháp luật, cho nên ngươi không thể mang hắn đi."
Thanh Phong đại sư nhìn thấy có người của nha phủ thì thở dài nói: "Cũng được, nếu người của nha phủ muốn xử trí hắn, vậy thì lão phu không cần phải ra tay, đã như vậy thì hắn ta và hai tên tiểu nghiệt kia đều giao cho nha phủ xử trí. Chỉ có điều, hắn ta khét tiếng là chơi bời lêu lổng, trêu hoa ghẹo bướm, luôn ở Tần Lâu Sở quán, Ngõa Xá câu lan, không làm chuyện gì đàng hoàng, cà lơ phất phơ, các người phái người điều tra thế nào mà không tra được tính nết của hắn để hắn gây ra tội ác vậy?"
Sắc mặt Nam Cung Nguyệt trắng bệch, vội nói: "Chuyện này đều là lỗi của ta, là do ta không biết nhìn người, tin vào lời sàm ngôn của Thuý nhi, không điều tra kỹ, Thuý nhi nói tên Vân Vũ kia là đại sư, là sư đệ của Thanh Phong đại sư, ta mới cho rằng hắn ta giống với Thanh Phong đại sư đức cao vọng trọng, không biết hắn lại là loại người này. Xem ra hắn và Thuý nhi sớm đã cấu kết với nhau."
Vân Vũ nổi giận liếc Nam Cung Nguyệt, hắn ta muốn chỉ ra nàng ta, nhưng hắn ta không có chứng cứ.
Từ đầu đến cuối đều là Thuý nhi và hắn ta liên lạc với nhau, Thuý nhi cũng không nhắc đến vị phu nhân này, hắn ta không có chứng cứ cũng không dám nghi ngờ nàng ta.
Cung Nguyệt phu nhân này là ái thiếp của Ly vương, hắn ta đương nhiên sẽ không dám tuỳ tiện chỉ bậy bạ kẻo lại bị trừng trị vì tội vu khống.
Nhưng Thuý nhi một lúc đưa cho hắn ta hai ngàn lượng bạc, một tiểu nha đầu thì có thể có được nhiều bạc như vậy sao?
Hắn ta không khỏi nghi ngờ chuyện này là do Nam Cung Nguyệt sai khiến.
Nhưng với tình hình trước mắt, Trưởng công chúa ra sức bảo vệ Nam Cung Nguyệt, Ly vương không nói gì, hắn ta không đoán ra tâm tư của Ly vương.
Hắn ta không có chứng cứ, chắc chắn không thể chỉ ra nàng ta, tất cả mọi chuyện đều đổ lên người Thuý nhi.
Trưởng công chúa liếc Vân Vũ một cái: "Bây giờ mọi chuyện cũng đã rõ ràng, là Thuý nhi mua chuộc Vân Vũ, hãm hại Ly vương phi, hôm nay Thuý nhi đã chết, Phủ Doãn, ngươi đem tên yêu đạo này đi đi, thu thập mọi chứng cứ, xử lý theo quy pháp."
Nàng ta muốn kết thúc vụ án một cách nhanh chóng.