Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 611: Hỗn nguyên lực tam trọng



Thoáng lên một chút, tinh thần hoảng hốt miễn cưỡng khôi phục lại như cũ, Phó Thư Bảo lại nhìn chằm chằm về phía Thời Chi Sa đang huyền phù trước mặt mình. Thời điểm này, hắn đột nhiên cảm thấy lực lượng Hỗn Nguyên Lực trong cơ thể nhất thời trở nên xao động bất an. Cái loại cảm giác xao động này, giống hệt như cơn lũ mùa mưa vậy, từ trên núi cao trút thẳng xuống, khoảnh khắc liền tung tóe cả trăm dặm. Cái khí thế kia, chính là khí thế như không gì không phá nổi.

Tu vi lực lượng đạt đến cảnh giới Hỗn Nguyên Lực Nhị trọng, mỗi một khỏa tế bào cũng đều là Thứ Vũ Trụ, mỗi một đường mạch máu cũng là Thứ Vũ Trụ. Những cái Thứ Vũ Trụ nhỏ này chỉnh hợp lại cùng một chỗ, hình thành nên một Thứ Vũ Trụ hỗn độn, cất chứa tất cả năng lượng lực lượng. Giờ phút này, năng lượng lực lượng ở bên trong thân thể Phó Thư Bảo phi thường tán loạn, không có mục đích, giống như một cơn lũ thoát khỏi sự trói buộc, bất cứ lúc nào cũng lan tràn ra tạo thành tai nạn vậy.

Cũng không chỉ có lực lượng Hỗn Nguyên Lực trong cơ thể, mà ngay cả Thần lực hắn hấp thu được từ Luyện Hoa Quyền Trượng cùng với Luyện Hoa Thuẫn ẩn nấp bên trong cơ thể hắn cũng bất ngờ tạo phản. Còn có những linh năng của Linh mạch Huyền Thiết Sơn càng cường đại cùng thần bí hơn cũng ngo ngoe muốn động, gia nhập vào trong đó. Nếu cũng chỉ có lực lượng Hỗn Nguyên Lực náo động, Phó Thư Bảo đại khái có thể thoải mái đàn áp, nhưng mà Thần lực của Luyện Hoa Nữ Thần đến từ Luyện Hoa Quyền Trượng cùng với Luyện Hoa Thuẫn lại chẳng có đơn giản như vậy, chứ đừng nói đến linh năng của linh mạch Huyền Thiết Sơn còn cường đại hơn nhiều. Hai loại lực lượng này gia nhập vào trong Hỗn Nguyên Lực, cái loại uy lực này, cái loại uy thế này, quả thật chính là cơn lũ bùng nổ bất ngờ, ngựa thoát dây cương!

Trong phút chốc, mỗi một khỏa tế bào cũng đều truyền đến cảm giác đau đớn xé rách. Mỗi một tấc mạch máu cũng phảng phất như bị nhúng vào trong nước sôi vậy. Mỗi một tấc thần kinh cũng phảng phất như đang bị thiêu đốt dưới ngọn lửa. Cái loại thống khổ này, mỗi một giây đồng hồ cũng có thể khiến cho người ta hỏng mất!

Hết thảy những cái này, cũng đều bởi vì một chút Thời Chi Sa trước mắt khiến cho.

- Cái này… đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?

Lâm vào sự thống khổ cực độ, suy nghĩ của Phó Thư Bảo không ngừng vận chuyển mãnh liệt, tự hỏi cái gì đang phát sinh cùng với cách giải quyết.

Thời điểm càng hỗn loạn, thời điểm càng lâm vào nguy hiểm, suy nghĩ của hắn ngược lại sẽ càng rõ ràng, càng nhạy cảm hơn.

Cái loại năng lực có thể khống chế chính mình này, Phó Thư Bảo từ trước đến nay cũng đều phi thường vĩ đại. Nhưng mà lúc này đây, tuy rằng hắn đã khiến cho chính mình ở trong nguy hiểm vẫn có thể trấn định, có được năng lực nhạy cảm cùng với khả năng phân tích so với bình thường mạnh mẽ hơn nhiều. Nhưng mà, hắn vẫn không có cách nào có thể tìm được biện pháp giải quyết. Đối diện với Thời Chi Sa ở trước mặt, ba loại lực lượng ở trên người hắn đã bị kích phát, giống như mãnh ngưu ăn phải xuân dược vậy, trở nên càng dã man cùng với xúc động hơn.

- Từ từ…

Trong đầu của Phó Thư Bảo đột nhiên nảy sinh một tia ý niệm:

- Thời Chi Sa đối với thân thể hỗn loạn chỉ sợ có đặc tính dụ phát đặc biệt. Thời gian, vốn dĩ chính là thẳng tắp tiến về phía trước, không chấp nhận nửa điểm hỗn loạn nào cả. Quá khứ cùng với hiện tại không có khả năng đồng thời tồn tại, tương lai cũng không có khả năng cùng hiện tại tồn tại, bản thân nó có quy lực bản thân mình… Ở trên người của ta, có Hỗn Nguyên Lực, một chút Thần lực cùng với linh năng của linh mạch Huyền Thiết Sơn, kỳ thật đây chính là một hỗn loạn thể tiêu chuẩn nhất. Nó đầu tiên chính là khiến cho ta sinh ra sự lỗi giác thời gian, sau đó lại trong lúc bất tri bất giác dụ phát ba cỗ lực lượng bên trong thân thể của ta! Nó làm như vậy, cũng không phải là lối suy nghĩ chủ quan, cũng không phải là lối suy nghĩ khách quan, mà chính là chấp hành quy luật của nó. Đây chính là giá trị tồn tại của nó… Nó không phải muốn hủy diệt ta, mà là muốn cho ta… từ loạn quy chính!

Từ loạn quy chính, chính là đem thân thể đang hỗn loạn sửa chữa lại, trở thành một cái thân thể Chính, không hề hỗn loạn.

Ở trên người của Phó Thư Bảo có được Hỗn Nguyên Lực, Thần lực cùng với linh năng của linh mạch Huyền Thiết Sơn, là một cái thân thể hỗn loạn. Thời Chi Sa không thể để cho một sự hỗn loạn như vậy tồn tại. Nó dùng lực lượng của nó, muốn đem cái thân thể hỗn loạn này sửa chữa lại, trở thành một thân thể Chính không còn hỗn loạn. Đây chính là thời điểm nguy cơ, thời điểm Phó Thư Bảo tự hỏi cùng phán đoán.

Phá rồi lại lập, sự thống khổ như vậy chính là tất nhiên.

Vốn dĩ, Phó Thư Bảo còn muốn đem Thời Chi Sa thu hồi lại, trở lại cất giấu bên trong Luyện Chi Trữ Vật Giới, nhưng mà thời điểm này, hắn lại làm ra một quyết định còn quái dị hơn, hắn há miệng ra, một phen đem cả Thời Chi Sa kia nuốt luôn vào trong bụng mình!

Nếu như là phán đoán sai lầm, như vậy hậu quả sẽ không thể tưởng tượng nổi.

Nếu như sự phán đoán này là chính xác, như vậy sẽ đạt được những chỗ tốt không thể tưởng tượng nổi.

Đây chính là một loại đánh bạc, đánh bạc lấy tính mệnh chính mình làm vật đặt cược. Đổi lại là người khác, tuyệt đối không ai dám giống như Phó Thư Bảo vậy, một ngụm đem toàn bộ Thời Chi Sa nuốt vào. Nhưng mà hắn dám, đơn giản bởi vì trên thế giới này cũng chỉ có mỗi mình Phó Thư Bảo. Hắn có thể làm các loại chuyện tình mà ngay cả người khác nghĩ cũng không dám nghĩ tới.

Thời Chi Sa vừa rơi vào trong yết hầu, nhất thời có một cỗ cảm giác thanh lương từ trên miệng trôi xuống. Cảm giác khô nóng, hỗn loạn cùng với thống khổ ban đầu lập tức giảm bớt ngay. Cảm giác hỗn loạn do ba loại lực lượng ban đầu hình thành nhất thời được áp chế, xuất hiện dấu hiệu từ loạn quy chính.

Phó Thư Bảo chậm rãi vận hành tâm pháp tu luyện Hỗn Nguyên Lực thuộc về chính bản thân hắn, cỗ năng lượng lực lượng như con ngựa hoang thoát cương lại một lần nữa được khoác dây cương lên, trở nên an phận trở lại.

Bên trong thân thể của hắn tồn tại ba loại năng lượng, một loại là lực lượng Hỗn Nguyên Lực do bản thân hắn tu luyện, một loại là Thần lực của Luyện Hoa Nữ Thần, còn một loại chính là linh năng của linh mạch Huyền Thiết Sơn. Ba loại lực lượng này từ đầu đến giờ vẫn luôn ngủ say trong cơ thể hắn. Lúc này Thời Chi Sa đã đem chúng nó thức tỉnh lại, ba loại năng lượng lực lượng đồng thời tồn tại, hỗn loạn cùng một chỗ, nhìn qua giống như là càng thêm cường đại, nhưng kỳ thật chính là phá vỡ sự cân bằng ban đầu, biến thành trạng thái hỗn loạn.

Cái loại hỗn loạn này, chính là nguyên nhân khiến cho vừa rồi Phó Thư Bảo cảm thấy thống khổ.

Hiện tại, Thời Chi Sa sau khi tiến vào thân thể của hắn, cỗ năng lượng thanh lương kia lưu chuyển toàn thân, ba loại năng lượng lực lượng tính chất bất đồng lại xuất hiện dấu hiệu chỉnh hợp lại. Dưới sự vận hành của tâm pháp tu luyện hỗn độn lực của Phó Thư Bảo, dưới tác dụng của năng lượng thanh lương của Thời Chi Sa, Thần lực của Luyện Hoa Nữ Thần toàn bộ bị luyện hóa, biến thành một bộ phận Hỗn Nguyên Lực của Phó Thư Bảo, mà linh năng của linh mạch Huyền Thiết Sơn cũng giống hệt như vậy, hoàn toàn bị luyện hóa.

Phá rồi lại lập, sau đó sống lại. Lúc này đây hành vi mạo hiểm của Phó Thư Bảo cũng không chỉ có đem sự uy hiếp của Thần lực của Luyện Hoa Nữ Thần cùng với linh năng của linh mạch Huyền Thiết Sơn ẩn nấp bên trong thân thể hoàn toàn giải quyết, mà còn khiến thực lực tăng lên. Lần tăng lên này, tu vi lực lượng của hắn rõ ràng từ cảnh giới Hỗn Nguyên Lực Nhị trọng tăng lên đến Hỗn Nguyên Lực Tam trọng đỉnh phong!

Thời Chi Sa sau khi nuốt vào trong cơ thể hoàn toàn tiêu thất, không lưu lại chút nào nữa. Một cỗ năng lượng thanh lương kia tựa hồ như chưa từng tiến vào trong cơ thể hắn vậy. Nhưng mà, Phó Thư Bảo lại cảm giác rõ ràng được, hiện tại thân thể của hắn cùng với thân thể trước kia hoàn toàn khác hẳn nhau. Trước đây là một thân thể hỗn loạn, ẩn chứa những nguy hiểm bất cứ lúc nào cũng có thể bùng phát. Nhưng mà hiện tại sự nguy hiểm kia đã không còn nữa, thân thể của hắn là một cái thân thể Chính hoàn toàn nguyên nhất. Ở bên trong thân thể của hắn cũng không còn có Thần lực không an phận nữa, cũng không có năng lượng thần bí của linh mạch Huyền Thiết Sơn, chỉ có lực lượng Hỗn Nguyên Lực vô cùng cường đại mà thôi. Thậm chí ngay cả một chút xíu thiếu hụt rất nhỏ trong thân thể trước kia, một vài khuyết điểm nhỏ trong cơ thể cũng được sắp xếp lại hoàn chỉnh!

Thân thể của hắn hiện tại, tựa hồ mới xem như là thân thể hoàn mỹ, không hề có một chút thiếu hụt nào cả, không có một tia hỗn loạn!

Đây chính là đặc tính của Thời Chi Sa, từ loạn quy chính!

Nó đã phát huy xong tác dụng của nó, liền biến mất không còn nữa. Cái này tựa hồ cũng chính là một đặc tính khác của hắn.

Thời Chi Sa còn có những đặc tính gì, Phó Thư Bảo cũng không biết, nhưng hiện tại hắn cũng không muốn tìm hiểu nữa. Trong lúc đột nhiên tu vi lực lượng tăng lên đến cảnh giới Hỗn Nguyên Lực Tam trọng đỉnh phong, hơn nữa những tai họa ngầm cùng với chỗ thiếu sót bên trong cơ thể cũng được sửa chữa hoàn mỹ, biến thành một thân thể hoàn mỹ chân chính. Chuyện tốt như thế này phát sinh, khiến cho hắn hưng phấn vô cùng.

Trước kia hắn là tồn tại gần với Thần, hiện tại hắn là tồn tại tiếp cận sát với Thần. Loại gia tăng thực lực thế này, khiến cho lòng tin của hắn trong trận chiến với Luyện Thánh Y cũng gia tăng lên rất nhiều.

o0o

Một tiếng thét dài đột nhiên từ một góc hẻo lánh truyền thẳng ra. Tầng hộ tráo không có nước do Tỵ Thủy Châu xây dựng nên nhất thời ầm ầm sụp đổ. Nước biển lạnh lẽo từ bốn phương tám hướng ầm ầm đổ sụp xuống. Tộc nhân Ngư Nhân Tộc đã sớm ngủ say nhất thời bừng tỉnh lại. Bọn họ kinh ngạc nhìn chằm chằm về phía địa phương phát ra tiếng thét dài kia. Cái tiếng thét dài kia, so với Thần long ngao du cửu thiên tựa hồ còn uy nghiêm hơn rất nhiều. Tầng sóng âm kia, từng tầng từng tầng khuếch tán ra, thôi động nước biển, giống như thiên quân vạn mã đang lan tràn ra bốn phía xung quanh. Một ít tộc nhân Ngư Nhân Tộc thực lực yếu, thậm chí còn phải chụp lấy các tảng đá san hô bên cạnh mình mới có khả năng ổn định lại thân thể, không bị nước biển cuốn đi.

Hữu Nãi Ngư đang cùng với Tộc trưởng Đại Mục Ngư tán gẫu, cũng nhất thời đình chỉ lại.

- Tiếng thét này…

Trên mặt Tộc trưởng Đại Mục Ngư tràn ngập kinh ngạc.

Hữu Nãi Ngư thoáng suy nghĩ một chút, đột nhiên cười nói:

- Tiếng thét này hẳn là tiếng thét của Phó đại ca! Hẳn là tu vi lực lượng của hắn có sự đột phát, khiến cho tình cảm dâng trào, cũng không có gì đâu! Phiền toái Tộc trưởng đi yên ổn tộc nhân, ta đến đó xem sao!

- Được rồi!

Tộc trưởng Đại Mục Ngư gật đầu.

Hữu Nãi Ngư cùng với Tộc trưởng Đại Mục Ngư tách ra. Tộc trưởng Đại Mục Ngư đi thuyết minh tình huống, trấn an tộc nhân. Còn Hữu Nãi Ngư thì lại bay nhanh về phía chỗ của Phó Thư Bảo. Nàng còn chưa tới chỗ, Tộc trưởng Đại Mục Ngư đã khiến cho tộc nhân trấn định lại, Tỵ Thủy Châu cũng một lần nữa ngưng tụ lại niệm lực của Tộc nhân Ngư Nhân Tộc, xây dựng ra phiến không gian không có nước.

o0o

Tiếng thét của Phó Thư Bảo từ mạnh chuyển sang yếu, cuối cùng hoàn toàn biến mất. Thời điểm khi tiếng thét chấm dứt, toàn bộ thể xác và tinh thần của hắn giống như là được tắm gội bên trong ánh sáng mặt trời ấm áp, cả người thoải mái vô cùng. Thời điểm này, hết thảy tạp niệm trong lòng cũng không còn tồn tại. Những áp lực đến từ hai đại cường địch Luyện Vũ Thiên Tôn cùng với Luyện Thánh Y cũng hoàn toàn tiêu thất. Hắn thậm chí nghĩ thấy, cho dù một mình đối mặt với Luyện Thánh Y, hắn cũng có thể tự tin đánh một trận.

Đây chính là khi thực lực đạt đến một cảnh giới nhất định, lòng tin tự nhiên nảy sinh. Sự tin tưởng này, cũng không chỉ là sự tin tưởng đến từ tâm lý, mà còn là lòng tin đến từ bản chất nữa.

Hữu Nãi Ngư xuất hiện ở trước mặt của Phó Thư Bảo, ngơ ngác nhìn chằm chằm hắn một lúc, thật lâu sau mới cười ha ha nói:

- Phó đại ca… tu vi lực lượng của ngươi đã đạt đến cảnh giới Hỗn Nguyên Lực Tam trọng rồi sao?

Phó Thư Bảo khẽ mỉm cười, gật đầu:

- Ta đem mảnh Thời Chi Sa mà nàng đưa cho ta kia nuốt dùng, kết quả liền như thế này. Nó đem ba loại lực lượng trong cơ thể của ta dung hợp lại, quy chính lại!

Dừng lại một chút, hắn mới nói tiếp:

- Thật xin lỗi, còn chưa có trải qua sự đồng ý của nàng mà đã sử dụng đám Thời Chi Sa kia rồi!

- Cái gì? Ngươi…

Tuy rằng Phó Thư Bảo nói ra rất nhẹ nhàng bình thản, nhưng lại khiến Hữu Nãi Ngư khiếp sợ tại đương trường:

- Một chút Thời Chi Sa kia đối với Ngư Nhân Tộc chúng ta mà nói cũng chẳng có chút giá trị gì cả. Tác dụng của nó chính là gợi lên những ký ức thống khổ của tộc nhân chúng ta mà thôi! Cho nên Phó đại ca ngươi dùng nó cũng không cần phải xin lỗi ta! Chỉ là…

- Chỉ là cái gì?

- Chỉ là ngươi không biết rõ ràng bí mật của Thời Chi Sa, ngươi như thế nào có thể tùy tiện ăn nó cơ chứ? Vạn nhất nếu như ngươi xảy ra cái gì nguy hiểm, ngươi bảo ta…

Sự lo lắng của Hữu Nãi Ngư, chính là như vậy.

Phó Thư Bảo đứng thẳng lên, nhẹ nhàng đem Hữu Nãi Ngư ôm vào trong ngực. Thời điểm này, hắn làm sao còn không hiểu rõ tâm ý của Hữu Nãi Ngư? Một khi đã hiểu được, như vậy, nói những lời vô nghĩa gì đó còn tác dụng gì nữa?

Vẫn là nên trực tiếp dùng hành động thực tế để đáp lại đi!

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv