Thiên Tài Đọa Lạc

Chương 504: Quốc gia hư ảo



Thời gian một ngày một đêm, thế giới bên ngoài đã xảy ra chuyện gì, Phó Thư Bảo một chút cũng không biết. Nhưng mà ở trong tay của hắn lại sinh ra một cái kỳ tích, đó chính là trong thời gian một ngày một đêm, hắn đã hoàn thành xong công tác luyện chế bốn cái Phong Ấn Luyện Lực Khí.

Toàn bộ được khởi động, bốn cái Phong Ấn Luyện Lực Khí quay chung quanh Thần Miếu, vững vàng phi hành, theo đúng quỹ đạo của chính mình, tốc độ không tăng không giảm. Bốn cái Phong Ấn Luyện Lực Khí hình thành nên bốn cái lực lượng hộ tráo giống nhau. Những cái lực lượng hộ tráo này xa xa cũng không bằng vào lực lượng hộ tráo do Phong Ấn Luyện Lực Khí nguyên bản hình thành nên, nhưng so với cái nguyên bản lại càng khó bị phá hỏng hơn. Bởi vì bốn cái lực lượng hộ tráo này chính là không ngừng vận động, một cái bị trúng phá hoại sẽ liền nhanh chóng lùi lại, để cho một trong ba cái còn lại có thể nhanh chóng bổ sung lại.

Phó Thư Bảo đặt cho bốn cái Phong Ấn Luyện Lực Khí của hắn một cái tên vô cùng chuẩn xác, chính là Thủ Vệ Giả!

Thủ Vệ Giả Luyện Lực Khí tuy rằng đã luyện chế thành công, cũng đã tiến nhập vào trong hoạt động, nhưng mà lại khiến cho hắn có một sự nghi hoặc nghĩ mãi không ra. Đó chính là, vốn dĩ trong thời điểm tiến hành luyện chế cái Thủ Vệ Giả đầu tiên, hắn vẫn cảm thấy có một chút mệt mỏi, nhưng mà cái loại cảm giác mệt mỏi này mãi cho đến lúc hắn luyện chế hoàn thành cả bốn cái Thủ Vệ Giả cũng đều không xuất hiện qua lần nữa.

Trong vô hình, tựa hồ như là có một cỗ lực lượng thần kỹ nào đó đang tiến hành bổ sung cho hắn, cấp cho hắn những lực lượng cuồn cuộn không ngừng.

- Phóng nhãn khắp cả Địa Hạ Cảng Khẩu Chi Thành, có thể trong lúc vô hình cấp cho ta lực lượng, để cho ta hoàn thành được công tác luyện chế cường độ cao, nhưng lại không cảm giác được chút mệt mỏi nào, có thể làm được điều này, cũng chỉ có thể là trụ năng lượng mà thôi!

Đứng ở trên mặt đất cách trụ năng lượng không xa, nhìn về thứ thần kỳ kia, trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh suy tư.

Ở bên trên vách núi đen phía sau lưng hắn, bốn khỏa Thủ Vệ Giả không ngừng không nghỉ tiến hành luân chuyển. Từ chúng nó không ngừng tản ra lực lượng hộ tráo, bao phủ hoàn toàn phạm vi lực lượng hộ tráo nguyên bản ban đầu. Đám nhân mã của Hồ Nguyệt Thiền cùng với nhân mã của Độc Âm Nhi cùng với năm ngàn chiến sĩ của Ngũ Nguyệt Hoa Quân Đoàn toàn bộ đều đã chuyển dời vào bên trong vào bảo hộ lực lượng, được tiến hành bảo hộ cẩn thận.

Trụ năng lượng khổng lồ không một tiếng động đứng sừng sững ở bên trong Thế giới Địa Hạ, chống đỡ độ cao mặt đất, phát ra vô tận những điểm quang mang sáng ngời. Nó cũng sẽ không trả lời câu hỏi của Phó Thư Bảo. Ở góc độ của nó, ở trong mắt của nó, không chỉ có Phó Thư Bảo chỉ là một sự tồn tại giống hệt như là một con kiến, mà thậm chí ngay cả cái phiến thế giới này tựa hồ cũng là một cái trứng chim nhỏ bé, nhẹ nhàng đập xuống một cái liền có thể dập nát.

- Khoan đã… Ta như thế nào lại không có nghĩ tới chứ?

Trong lúc suy tư, Phó Thư Bảo đột nhiên giơ tay đập trán mình một cái, một bộ dáng giật mình hiểu ra:

- Năng lượng trụ có thể đối với ta hình thành một sự bổ sung hữu hiệu, như vậy chính là muốn nói giữa chúng ta có một loại liên hệ nào đó. Có lẽ giống như mối liên hệ tinh thần giữa ta cùng với phân thân lực lượng của ta vậy!

Thông qua mối liên hệ tinh thần, Phó Thư Bảo có thể khống chế được phân thân lực lượng, nhưng hắn lại không cách nào khống chế được trụ năng lượng. Đây là chuyện tình hiển nhiên. Chẳng qua, hắn lại cân nhắc một chút. Có thể nào, khi hắn tìm ra được cái loại liên hệ này, sau đó từ trên người của trụ năng lượng tìm ra được ưu đãi gì đó hay không?

Những chỗ thật tốt có thể từ trên người trụ năng lượng đạt được, tự nhiên chính là năng lượng lực lượng tinh thuần nhất, giúp cho tăng lên tu vi lực lượng!

Lấy uy lực của trụ năng lượng mà nói, thế gian này chỉ sợ sẽ không có bất cứ một Lực sĩ nào có thể đi vào bên trong nó được, cũng không có cách nào tiến hành luyện hóa cùng với hấp thu nó. Chẳng qua, Phó Thư Bảo cũng có biện pháp của nó, đó chính là phân thân lực lượng.

Một cỗ quang hoa sáng ngời thuần khiết như băng tuyết từ trong thân thể của hắn lan tràn ra, hình thành nên một cái vầng quang hoa vô cùng thần thánh. Nhưng mà cái vầng quang hoa này so sánh với trụ năng lượng bên kia mà nói, đó không thể nghi ngờ gì chính là đom đóm so sánh với ánh trăng rằm mà thôi.

Tất cả những ánh sáng đột nhiên tụ hội lại thành một đoàn, ngưng luyện thành phân thân lực lượng.

Phân thân lực lượng hướng về phía trụ năng lượng mà bay đến.

Lần trước, thời điểm khi mà Phó Thư Bảo tự mình bay tới, đến một khoảng cách nhất định, Truyển Trạch Chi Thủ đột nhiên xuất hiện, đưa hắn đến thế giới bên ngoài. Hiện tại nhớ lại, đó kỳ thật chính là một loại bảo hộ đối với hắn. Toàn bộ bản thân trụ năng lượng chính là một sự tồn tại năng lượng vô cùng tinh khiết. Bất cứ các sinh mệnh gì mưu toan tiến vào bên trong nó, đó cũng chỉ có duy nhất một loại kết cục, hình thần câu diệt!

Nhưng mà lần này đây bất đồng, Phó Thư Bảo chỉ dùng phân thân lực lượng tiến vào mà thôi.

Trong nháy bắt bay tới, khi mà phân thân lực lượng xuất hiện ở tại vị trí mà lần trước Phó Thư Bảo tiến gần sát tới trụ năng lượng nhất. Trong lần đó, Tuyển Trạch Chi Thủ đã đột nhiên xuất hiện, sản sinh ra một thông đạo truyền thống, đem hắn tống xuất ra khỏi Thế giới Địa Hạ. Lần này đây, Tuyển Trạch Chi Thủ cũng không có xuất hiện.

- Đúng rồi! Phân thân lực lượng của ta cũng đều thuần túy là năng lượng lực lượng, về mặt bản chất cũng giống như là trụ năng lượng vậy. Chỉ là về mặt cảnh giới cũng không cùng một cường độ mà thôi, một cái phi thường cường đại, một cái phi thường nhỏ yếu. Loại tình huống này liền giống như là mối quan hệ giữa một giọt nước cùng với một mảnh hải dương vậy. Một mảnh hải dương cho dù có mạnh đến đâu đi nữa, cũng đều là do hàng tỷ hàng tỷ những giọt nước biển cấu thành. Một giọt nước biển tiến vào hải dương, sẽ liền trở thành một bộ phận của hải dương mà thôi.

Trong lòng Phó Thư Bảo chợt lóe ra một tia linh quang, ngay sau đó điều khiển phân thân lực lượng của mình hướng về phía trụ năng lượng mà bay thẳng vào trong.

Chỉ phi hành trong nháy mắt trong hư không, phân thân lực lượng cũng đã tiến thẳng vào bên trong của trụ năng lượng. Trong quá trình này cũng không có xuất hiện ra bất cứ dấu hiệu bài xích hoặc là hấp thụ nào cả. Chỉ thoáng chút nhỏ tạm dừng ngắn ngủi, phân thân lực lượng đã đâm sâu thẳng vào bên trong. Tính chất động tác của hắn cũng là tính chất như một giọt nước biển bay thẳng vào trong hải dương vậy. Cũng có một chút gợn sóng nhộn nhạo lên, nhưng mà cực kỳ yếu ớt.

Cũng trong nháy mắt khi phân thân lực lượng tiến vào trong trụ năng lượng, bên trong đầu của Phó Thư Bảo đột nhiên biến thành một mảnh trắng xóa. Tất cả ý niệm trong đầu của hắn, tất cả những dục vọng cũng đều bị quét sạch hết. Trong nháy mắt đó, toàn bộ linh hồn của hắn tựa hồ như cũng đã được tinh lọc cùng với tiến hóa. Loại cảm giác như vậy, tự nhiên chính là thông qua mối liên hệ tinh thần cùng với phân thân lực lượng mà tạo thành. Trên thực tế, mối liên hệ giữa hắn cùng với phân thân lực lượng cũng giống như là mối quan hệ giữa một giọt nước cùng với một chậu nước. Phân thân lực lượng chính là một bộ phận của hắn. Cho nên, những gì mà phân thân lực lượng cảm nhận được, hẳn cũng có thể cảm nhận được. Những gì mà phân thân lực lượng nhìn được nghe được, hắn cũng đồng dạng có thể nhìn được cùng với nghe được.

Phân thân lực lượng vừa mới tiến vào trong trụ năng lượng, Phó Thư Bảo liền ngay lập tức nghe được rất nhiều rất nhiều những thanh âm. Đó là thanh âm có người đang nói chuyện. Những người khác nhau, ở những địa điểm khác nhau, nội dung cũng về các sự kiện khác nhau. Mỗi một cái thanh âm cũng đều có thái độ độc lập, không chút nào đồng nhất cả. Những cái thanh âm này tựa hồ cũng không phải là đến từ cùng một cái thời gian, có chút xa xưa, có chút còn hơn cả xa xưa nữa. Phảng phất như là trụ năng lượng này đã đem chúng nó thu nhập lại, tại cái thời điểm xuyên qua hàng vạn năm, mười vạn năm, thậm chí càng lâu xa hơn trong dòng trường hà thời gian mà truyền tống thẳng vào bên trong lỗ tai của hắn vậy.

Có thanh âm cũng còn có ảo giác nữa. Thân ảnh của những người đang nói chuyện kia ở trong mảnh bạch quang dần dần hiện lên rõ ràng hơn. Đầu tiên những hình dáng này có chút mơ hồ, sau đó dần dần hiện rõ ràng lên. Vì thế, từng cái, từng cái khuôn mặt lạ lẫm không chút quen thuộc xuất hiện ở bên trong đầu óc của Phó Thư Bảo. Những khuôn mặt này già nua có, trẻ tuổi có, xinh đẹp có, dữ tợn có, thiện lương có… Không một khuôn mặt nào giống nhau cả.

Thành thị cũng dần dần hiện ra, có con đường, có cửa hàng, còn có cả những con tuấn mã cùng với xe ngựa đang chạy trên đường lớn nữa. Ngắm nhìn bốn phía, đem cảnh tượng bốn phía xung quanh thu hết vào trong mắt. Ở trong óc của Phó Thư Bảo lại hình thành nên một cái cảnh tượng vô cùng quen thuộc. Những thứ hiện ra trong đầu hắn, đó chính là Di Vong Chi Khư!

Di Vong Chi Khư, Thủ đô của Luyện Quốc, đã bị bao phủ bên trong dòng sông dài của lịch sử. Hiện tại, nó lại quay lại thời điểm sống lại, dùng loại phương thức quỷ dị này mà sống lại.

Vừa ngẩng đầu lên, thì Khởi Nguyên Chi Thụ cao ngất trong mây, khổng lồ che trời liền tiến vào trong mắt hắn. Tâm thần của Phó Thư Bảo phảng phất như là đã bị một loại dẫn dắt khó có thể nói nên lời. Dưới sự khu động ý niệm của hắn, phân thân lực lượng hướng vào trong Khởi Nguyên Chi Thụ mà lao thẳng vào.

Một cái quảng trường toàn vẹn, còn có cả toàn Hoàng cung xây dựng bên cạnh tòa quảng trường kia nữa. Khởi Nguyên Chi Thụ đứng sừng sững ở trung tâm của quảng trường, tán lá cây khổng lồ che lấp hoàn toàn bầu trời. Tòa Hoàng cung trang nghiêm đại khí cũng không thiếu khuyết ánh sáng chiếu rọi, luôn luôn có từng đợt từng đợt quang mang từ trong cành lá xuyên qua khe hở mà chiếu rọi xuống dưới, mang đến quang minh cùng với ấm áp.

Ở bên trên quảng trường, đám quý tộc cùng với thành viên Hoàng thất quần áo hoa mỹ đang không ngừng đi đi lại lại, cười nói cái gì đó. Ở chung quanh bọn họ, hơn một ngàn những thị vệ giáp trụ tiên minh, vũ khí hoàn mỹ hình thành nên một cái khu vực bảo hộ, bất luận kẻ nào cũng không được tiếp cận. Nhưng mà bọn họ cũng không có ngăn cản lại phân thân lực lượng. Trong tầm mắt của bọn họ, tựa hồ là căn bản không có sự tồn tại của phân thân lực lượng!

Kỳ thật, cái phiến thành thị này, tất cả những cảnh tượng, tất cả những cảnh vật vốn có, tất cả những thanh âm, toàn bộ cũng đều là hư vô không tồn tại. Với góc độ của Phó Thư Bảo mà nhìn nói, thì toàn bộ hết thảy những cái này cũng đều là một cái trò chơi máy tính mà thôi. Cả cái thế giới này đều là giả thiết, chỉ có mỗi mình hắn là người chơi, toàn bộ còn lại đều là giả lập cả.

Đương nhiên, cái này chỉ gần như là góc độ cảm thụ mà thôi, chứ cũng không phải là trò chơi giả thiết, Phó Thư Bảo cũng không phải là người chơi.

Thời điểm khi mà Phó Thư Bảo thông qua phân thân lực lượng tiến hành quan sát đám thành viên Hoàng thất, quý tộc kia, một tiếng chuông nặng nề đột nhiên xao vang. Đám thành viên Hoàng thất, quý tộc đang nói chuyện phiếm kia cũng đột nhiên đình chỉ cười nói, biểu tình trang trọng hướng về phía Khởi Nguyên Chi Thụ tụ lập lại.

Phó Thư Bảo rất dễ dàng nhìn thấy lão Hoàng đế trên người đang mặc hoàng bào, là một vị lão giả biểu tình tinh thần vô cùng cơ trí. Ở bên cạnh của hắn còn có một cô gái khoảng chừng mười sáu, mười bảy tuổi, còn có một gã thanh niên khoảng chừng hai mươi mấy tuổi nữa. Từ trên diện mạo mà nhìn, thì ba người này tựa hồ có quan hệ huyết thống trực tiếp, hình dáng bề ngoài giống nhau đến bảy tám phần.

Nghe đám người bên dưới quỳ xuống bái kiến Hoàng thượng cùng với Vương tử, Công chúa, trong lòng Phó Thư Bảo liền hiểu ra. Quả nhiên là như vậy. Cô gái cùng với gã thanh niên kia cũng đều là nhân vật quan trọng của Luyện Quốc. Một người là con gái của Hoàng đế, một người là con trai của Hoàng đế.

Mà nhìn tình cảnh này, tựa hồ chuyện tình bọn họ sắp làm là muốn đi tế bái Khởi Nguyên Chi Thụ.

Cũng chỉ có các hoạt động tế bái của thành viên Hoàng thất mới có được trường hợp đồ sộ như thế.

Hoạt động tế bái cũng không có kéo dài bao lâu liền tuyên cáo chấm dứt. Dưới sự hộ tống của đám thị vệ, các thành viên Hoàng thất đều hướng về phía bên trong Hoàng cung mà đi tới. Dân chúng bốn phái xung quanh quỳ xuống đưa tiễn, lão Hoàng đế khẽ nắm tay của Công chúa, liên tục phất tay chào thần dân.

Tại thời điểm Phó Thư Bảo cho rằng sắp sửa phải chấm dứt, đột nhiên gã Vương tử Luyện Quốc kia lại hướng về phía phân thân lực lượng đi thẳng tới, bốn mắt nhìn chằm chằm nhau, không hề có bất cứ dấu hiệu báo trước nào cả. Trong lòng Phó Thư Bảo một mảnh ngạc nhiên:

- Không có bất cứ người nào có thể phát hiện ra phân thân lực lượng của ta, chẳng lẽ gã Vương tử Luyện Quốc này có thể phát hiện ra sao? Sẽ không a! Hắn căn bản là không có tồn tại! Phân thân lực lượng của chúng ta chính là ở bên trong thế giới hư ảo. Trụ năng lượng không biết dùng phương thức gì mà bảo tồn thế giới hư ảo này, cũng không biết vì cái gì lại mở ra trước mặt của ta. Nhưng mà có thể khẳng định một điều chính là, những gì mà phân thân lực lượng nhìn thấy, hết thảy đều là không tồn tại, đều là hư ảo cả…

Trong lúc Phó Thư Bảo còn đang kinh nghi, Vương tử Luyện Quốc thế nhưng cũng không có chút tạm dừng, lập tức đi tới trước mặt của phân thân lực lượng, đi tới vị trí càng gần hơn nhìn về phía phân thân lực lượng.

Đột nhiên trong lúc đó, toàn bộ những thành thị hư ảo, thị vệ, thành viên Hoàng tộc, quý tộc cùng với dân chúng… cũng đều tiêu thất hết, còn lại cũng chỉ còn có Khởi Nguyên Chi Thụ khổng lồ che trời cùng với Vương tử Luyện Quốc mà thôi.

Sự khẩn trương của Phó Thư Bảo đột nhiên gia tăng lên đến mức độ trước giờ chưa từng có. Hắn nhìn chằm chằm về phía Vương tử Luyện Quốc tuấn dật phi phàm trước mặt mình. Hắn cảm giác được hắn càng ngày càng tiếp cận với chân tướng. Có lẽ, chân tướng chính là ở trên người của Vương tử Luyện Quốc. Chỉ cần Vương tử Luyện Quốc mở miệng, nói cho hắn biết, hắn liền có thể bài trừ đi hết thảy những mê hoặc trong lòng.

- Ngươi… nhìn thấy ta?

Phó Thư Bảo mượn phân thân lực lượng nói một câu.

- Mệnh vận của ngươi, đã xác định rồi!

Vương tử Luyện Quốc đột nhiên nói.

- Cái gì? Ngươi là có ý tứ gì? Ngươi thật sự có thể nhìn thấy ta? Chẳng lẽ ngươi là chân thật sao?

Vương tử Luyện Quốc lại xoay người rời đi, từ đầu đến cuối cũng chỉ có để lại một câu nói. Những lời này, lại khiến cho Phó Thư Bảo cảm thấy kỳ diệu khó hiểu, trong lòng chợt thấy hoang mang.

- Này! Từ từ đã! Ngươi một phen nói cho rõ ràng a!

Phân thân lực lượng nhất thời đuổi theo.

Chỉ trong chớp mắt, Vương tử Luyện Quốc lại đột nhiên biến mất ở bên trong mảnh bạch quang chói mắt.

TruyenFull.com đổi tên miền thành TruyenFull.tv