- Ngươi muốn chỗ tốt gì?
- Hắc! Ngủ cùng ta một lần.
- Phi! Ngươi đã có hai lão bà như hoa như ngọc, người nào cũng đều là quốc sắc thiên hương, nữ trung kiều tử, ngươi còn không thỏa mãn, đánh chủ ý với cả ta sao?
Thanh âm Hồ Nguyệt Thiền tràn đầy tức giận. Nam nhân vô sỉ này, không ngờ lại đem chuyện như vậy ra đánh cuộc.
- Không đánh cuộc? Bỏ đi, dù sao ta cũng mệt rồi, muốn nghỉ ngơi, ngươi muốn học bí thuật của ta thì sau này hãy nói, có thể là một năm sau, cũng có thể là mười năm sau.
Phó Thư Bảo mặt dày nói.
- Ngươi…
Hồ Nguyệt Thiền nhất thời tức giận, mắng:
- Ngươi sao có thể vô sỉ như vậy?
- Ha ha, mặc dù ta có hai lão bà, nhưng tiểu tam à, một nam nhân thành công, sau lưng nhất định phải có bảy tám nữ nhân ủng hộ, ta mới có hai người, thêm một người cũng không phải là nhiều, không có gì gọi là vô sỉ cả.
- Ngươi… cưỡng từ đoạt lý!
Thoáng ngừng lại một chút, Hồ Nguyệt Thiền bỗng nói:
- Phó nát nhân, tiểu tam mà ngươi nói là ý gì đây?
Tiểu tam (vợ lẻ), đây là một cách xưng hô tại thế giới trước kia, tại thế giới này không có, nàng có nghi vấn như vậy cũng không có gì kỳ quái. Phó Thư Bảo cười đáp:
- Tiểu tam là người a, người chuyên nghiệp.
Người còn có phân chia là chuyên nghiệp và không chuyên nghiệp sao?
Hồ Nguyệt Thiền trốn trong bóng tối đã tức muốn hộc máu, mắng:
- Cái tên này, ngươi xem ta là người sao?
- Phó Thư Bảo cười nói:
- Là người a, nếu ngươi muốn làm lão bà của ta cũng được, dù sao thì cũng chỉ thay đổi cách xưng hô, không có gì quan trọng, ngươi muốn biết rõ thì hãy cầu hôn ta, làm lão bà của ta, chuyện của Hồ tộc các ngươi cũng là chuyện của ta, ngươi phải biết rõ, mặc dù tu vi lực lượng của ngươi bây giờ cường đại, nhưng chỉ với thực lực một mình ngươi, ngươi căn bản không thể khiến Hồ tộc trở nên cường đại, nếu như bị người khác biết được nơi ẩn thân của các ngươi, các ngươi rất có thể rơi vào tình cảnh vạn kiếp bất phục, làm nữ nhân thì dù sao cũng phải lập gia đình, vậy tại sao không gả cho ta chứ?
Đây cũng gọi là cầu hôn?
Đây rõ ràng là cưỡng bức, lợi dụng, còn thêm vào khói thuốc mê.
Trốn trong bóng tối, Hồ Nguyệt Thiền hồi lâu sau mới thở dài một tiếng, nói:
- Ngươi thật đúng là, làm sao có thể nói ngươi là người tốt được? Bất luận nhìn từ góc độ nào thì ngươi cũng là nát nhân xấu xa từ đầu đến chân, nhưng đối xử với người bên cạnh lại có nghĩa, rất tốt bụng, đối xử với dân chúng, người gặp khó khăn cũng rất nhân từ, thực ra, ngươi cũng không phải người háo sắc như thế, cũng không xấu xa như thế, ngươi vốn là một người rất không tệ, nếu ngươi đã nói vậy, Hồ Nguyệt Thiền gả cho ngươi làm tiểu tam thì đã sao?
Khóe miệng Phó Thư Bảo nhếch lên một nụ cười thản nhiên, thực ra, hắn có thể nói chuyện này lãng mạn một chút, ôn nhu một chút, nhưng nếu như nói vậy, mặc dù Hồ Nguyệt Thiền sẽ không cảm thấy hắn là một nát nhân xấu xa từ đầu đến chân, thế nhưng, nói đầy lời buồn nôn như vậy lại không phải bản tính của hắn, nếu giả vờ thành như vậy thì có lẽ hắn đã buồn nôn chết rồi. Mọi chuyện cứ theo tự nhiên, không mất đi bản tính, như vậy mới là con người thực sự của hắn.
- Vậy, ngươi đáp ứng hay không?
- Được rồi! Dù sao thì lúc nào ngươi cũng đánh chủ ý với ta, ta sẽ theo ngươi tới cùng, lần đánh cuộc này, nếu như ngươi thua thì cũng đừng đánh chủ ý với ta nữa, nếu ta thua, ta sẽ… ngủ với ngươi một lần!
Hồ Nguyệt Thiền bây giờ đã bất chấp tất cả rồi.
Trong suy nghĩ của Hồ Nguyệt Thiền, dù sao thì nơi thần bí của nàng cũng đã bị Phó Thư Bảo “đâm” hai lần, mặc dù không sâu, nhưng như vậy cũng đã xem như là ăn rồi, bây giờ cho hắn “đâm” thêm một lần cũng không có vấn đề gì, nhưng nếu đánh cuộc thì sẽ có được bí thuật đề thăng tốc độ phi hành của Hoan Nhạc Vân, đây mới là chuyện nàng quan tâm nhất.
Nàng không biết rằng, bất kỳ một nữ tử nào, nếu như không phải thầm thích một nam tử thì tuyệt đối sẽ không đáp ứng đánh cuộc. Nếu như đồng ý thì cũng có nghĩa là nội tâm mở rộng, tiếp nhận nam tử đó.
Đối với tâm tư nữ nhân, Phó Thư Bảo hiểu rất rõ.
- Ngươi còn đợi gì nữa, động thủ đi!
Phó Thư Bảo tách hai chân ra, bày ra tư thế chuẩn bị Ảnh Thối thức.
Mặc dù chỉ tỉ thí với một mình Hồ Nguyệt Thiền, nhưng thực chất là cùng tỉ thí với 101 Hồ Nguyệt Thiền, nếu như chênh lệch số lượng như vậy, bất luận kẻ nào cũng không thể khinh thường.
Nếu là trước kia, 100 Huyễn hồ phân thân của Hồ Nguyệt Thiền chỉ cần một quyền là đánh cho tán loạn, nhưng nay đã khác xưa, Huyễn hồ phân thân của Hồ Nguyệt Thiền đã đạt đến tiêu chuẩn, một thân thủ đoạn, năng lực chiến đấu cũng tăng mạnh. Lực chiến đấu của mỗi một Huyễn hồ phân thân đều tăng lên gấp mấy lần, thực lực tương đương Lực Sĩ cấp Tinh Thần Lực.
Một Luyện Lực Sĩ cấp Vĩnh Hằng Lực đối kháng với 100 Lực Sĩ cấp Tinh Thần Lực, Phó Thư Bảo cũng không chiếm được quá nhiều ưu thế.
- Bách Biến Phân Thân, tấn công!
Yêu kiều hô một tiếng, Hồ Nguyệt Thiền liền phát động tiến công.
Vù…
100 Huyễn hồ phân thân đột nhiên xông về phía Phó Thư Bảo. 100 mỹ nhân như hoa như ngọc, 200 cánh tay trắng như phấn, 200 đôi chân thon thả, nếu như cùng đánh hắn, thì co dù là da trâu cũng bị đánh nát, càng huống chi là thân thể huyết nhục?
Càng huống chi, tiêu chuẩn thắng của Hồ Nguyệt Thiền lần này là Huyễn Hồ phân thân của nàng chỉ cần đả thương Phó Thư Bảo, mà tiêu chuẩn chiến thắng của Phó Thư Bảo lại là phải đem 100 Huyễn Hồ phân thân này đánh ngã.
100 Huyễn Hồ phân thân không ngừng tấn công, trong rừng liền tràn ngập một mùi thơm ngào ngạt, chỉ cần hít nhẹ cũng đủ khiến người ta huyết mạch căng phồng, tâm viên ý mã, tâm thần mê loạn và du hoặc.
Hơn nữa, 100 Huyễn Hồ phân thân tận lực để lộ xuân quang dụ người, đây quả thực là một đại sát trận sắc tình, đừng nói là chiến đấu, chỉ cần là nam nhân ý chí hơi kém một chút, lập tức sẽ bị dẫn dụ, rơi vào trầm mê, bị Hồ Nguyệt Thiền xâu xé.
- Quả nhiên là mạnh hơn nhiều, chẳng qua, vẫn không làm gì được ta! Tất cả huyễn chướng, phá!
Rống lớn một tiếng, tiếng hét như thủy triều dạt ra khắp bốn phương tám hướng, mùi thơm ngạt ngào của Huyễn Hồ nhất thời tiêu tán, các Huyễn Hồ phân thân cũng rung động một chút. Chẳng qua, trong nháy mắt, chúng nữ đã ổn định thân hình, lại lần nữa xông lên.
Một chiêu này chính là học theo Kim Chi Sư Tử Hống của Á Đề Mạn. Lực lượng phóng thích dưới dạng tiếng hét, có tác dụng bài trừ huyễn tượng.
- Viêm Chi Nộ Quyền!
Sư Tử Hống của hắn không bài trừ được Huyễn Hồ phân thân của Hồ Nguyệt Thiền, vậy thì chỉ có thể thông qua chiến đấu thực tế để giải quyết vấn đề.
Quyền xuất, một mảnh sóng khí viêm nhiệt nhấn chìm một phương. Lập tức, hỏa diễm sáng rực từ hư không sản sinh, thiêu đốt tất cả.
Viêm Chi Nộ Quyền sau khi tham ngộ Luyện Tâm thức thì uy lực tăng gấp đôi.
Xì xì…
Tiếng lửa thiêu đốt không khí và mặt đất phát ra một cách quỷ dị, mặt đất cháy đen sì, cỏ xanh trên mặt đất cũng bị thiêu đốt hoàn toàn. Trong khoảnh khắc cây cối bị thiêu đốt, khói đen dày đặc bốc lên cuồn cuộn, than khối vỡ vụn. Tràng cảnh chiến đấu kinh khủng như vậy không khác gì luyện ngục.
Cỏ xanh và cây cối đều bị thiêu đốt, 100 Huyễn Hồ phân thân hiển nhiên cũng không ngoại lệ, chúng nữ giống như rơi vào trong biển lửa luyện ngục. Nhưng càng quỷ dị hơn chính là thân thể chúng nữ không bị thương hại mang tính thực chất, chẳng qua là y phục trên người bị thiêu đốt, lộ ra vô số thân thể trắng bóng, phong cảnh xuân quang hiển lộ kinh người, giống như từng thanh đao nhọn cắt xé ý chí vốn phải cố gắng duy trì của Phó Thư Bảo.
Huyễn Hồ phân thân là thuần năng lượng, không bị biển lửa luyện ngục của Phó Thư Bảo thiêu đốt cũng là chuyện bình thường, nhưng quần áo bị thiêu đốt sạch, đây lại là vấn đề của Hồ Nguyệt Thiền. Muốn Phó Thư Bảo bại, nàng phải phí tận tâm tư, xuất ra vốn liếng. Bởi Huyễn Hồ phân thân chính là xuất ra từ bản thể, ngoại hình giống hệt nàng, từ một góc độ khác mà xét, thần niệm phân thân của nàng cũng có mối liên hệ với nàng.
- Mê loạn!
Lại một tiếng hô yêu kiều, Hồ Nguyệt Thiền lần nữa xuất ra vốn liếng thảm trọng.
Sau khi tiếng hô vang lên, trận chiến trong rừng bắt đầu thay đổi.