Trong lòng đám người Lưu Chuẩn cũng có một cảm giác rất mãnh liệt, đó chính là vị thiếu niên nhìn giống như quần áo là lụa đứng ở trước mắt này mới thật sự là người làm đại sự. Điểm này, hình như ngay cả Tú Lý cũng cho rằng như vậy? Bằng không, làm sao có thể giao tất cả mọi việc từ lớn tới nhỏ cho một mình hắn xử lý.
Sau khi bàn bạc xong các vấn đề chi tiết, Phó Thư Bảo lấy ra 400 vạn kim tệ, mỗi người 100 vạn. Số tiền này đều là do hắn vơ vét được từ Băng Nguyên Tĩnh Tâm Các, có được dễ dàng cho nên hắn cũng rất hào phóng.
Bốn người Lưu Chuẩn, Chu Mộng Di mỗi người cầm lấy một xấp kim phiếu dầy cộp lập tức cả kinh trợn tròn mắt, chưa bao giờ bọn hắn gặp được một vị chủ tử dùng tiền như vậy.
- Cái này.. Phó công tử, người cho chúng ta nhiều tiền như vậy chẳng lẽ không sợ chúng ta một đi không trở lại sao?
Chu Di Mộng cũng từng là thế gia công tử, cũng từng vung tiền như rác, nhưng nếu so sánh với Phó Thư Bảo, quả thực là không khác gì đom đóm so sánh với ánh trăng.
Lưu Chuẩn, Đế Thiếu Vũ, Đan Thanh cũng đều cảm thấy như vậy.
Phó Thư Bảo lại cười nói.
- Nếu một chút tín nhiệm cũng không có, ta sẽ cho các ngươi cầm sao? Từ trước đến giờ, nếu ta đã dùng người thì tuyệt đối sẽ không nghi ngờ người, đã nghi ngờ thì tuyệt đối sẽ không dùng người. Hơn nữa, một chút tiền mọn như vậy, e rằng sau này ta có thể tùy tiện để cho các người cầm xài chơi nữa.
Mọi người lập tức sững sờ.
Chẳng qua, đám người Lưu Chuẩn cũng hiểu ra được một điều. Vị thiếu niên trước mặt này chính là người chủ sự, cũng là người chi tiền, điều này đã chứng minh ai mới là đương đại gia chủ của trận doanh Tú Lý. Đây không phải là Tú Lý, bởi vì nếu hắn là đương đại gia chủ, hắn tuyệt không có năng lực làm những chuyện như vậy, mà chính là Phó Thư Bảo.
Mặt khác, đi theo một vị chủ tử có thể tùy tiện cho ngươi cầm 100 vạn kim tệ xài chơi quả thực chính là một việc vừa có ý nghĩa lại tràn ngập kích tình!
Như vậy tại sao lại không chứ?
o0o
Kỳ thật đối với đám người Lưu Chuẩn mà nói, 100 vạn kim tệ không chỉ là một số tài phú cực lớn, đó còn là một loại tín nhiệm khó có được, đồng thời cũng là một phần tin tưởng, hi vọng vào tương lai. Ngay ngày hôm sau, bốn vị Luyện Lực Sĩ mang theo kim tệ rời khỏi bộ tộc Độc Lang tộc, hướng về bốn phương hướng bất đồng khởi hành.
Phó Thư Bảo cho bọn họ mỗi người 100 vạn kim tệ để chiêu binh mãi mã, cái đó chẳng khác gì bỏ ra một vạn kim tệ chiêu mộ một người. Giá tiền như vậy, cho cho dù tại Dong Binh công hội cũng có thể tìm được một đám dong binh thực lực tu vi cường hãn. Hơn nữa còn tới tận năm tháng, cho nên bốn người bọn họ tuyệt đối không lo lắng không hoàn thành được nhiệm vụ, ngược lại còn đang suy tính làm cách nào có thể vượt mức hoàn thành nhiệm vụ.
Về phía Độc Lang tộc, Độc Âm Nhi cũng đã bắt đầu tiến hành việc lựa chọn nhân thủ của nàng. Thập Bát Lang Kỵ của Độc Lang tộc là nhánh lực lượng thủ vệ tối trọng yếu nhất, lần này Độc Âm Nhi lựa chọn nhân thủ, Độc Hoạt đã nói trước, về sau Thập Bát Lang Kỵ sẽ không còn chịu Độc Âm Nhi thống lĩnh nữa, cũng không thể theo Phó Thư Bảo đi Hậu Thổ Thành, phải ở lại Vụ Tráo Chiểu Trạch thủ hộ tộc nhân. Quyết định như vậy kỳ thật cũng là một quyết định hợp tình hợp lý, vì vậy Độc Âm Nhi liền lựa chọn từ tộc nhân chi ngoài của Độc Lang Kỵ.
Mặc dù những người này không có được lực lượng tu vi mạnh mẽ như Thập Bát Lang Kỵ, nhưng cho dù là một tộc nhân bình thường của Độc Lang tộc cũng tuyệt đối sở hữu năng lực vô cùng mạnh mẽ. Cho nên một nhánh quân đội một trăm người do tộc nhân Độc Lang tộc tạo thành này tuyệt đối sẽ là một tồn tại vô cùng đáng sợ.
Phó Thư Bảo cũng không nhàn rỗi. Sau khi thông qua một vài thủ đoạn đặc biệt thu được số lượng hạt giống nhất định đã trải qua lai tạo, hắn liền bắt tay vào thực hiện ươm trồng số lượng hạt giống này.
Nếu có thể bồi dưỡng tốt, không gặp phải chuyện gì ngoài ý muốn, trước khi Độc Lang tộc bắt đầu vụ gieo trồng, hắn có thể cung cấp cho bọn họ đầy đủ loại mạ cấy đã trải qua lai tạo này.
Sau khi chuẩn bị xong xuôi, bên cạnh phòng thí nghiệm hắn dùng Luyện Nguyên Tố Lực mở ra một sơn động khác, sơn động này so với phòng thí nghiệm của hắn còn lớn hơn gấp ba, diện tích không kém gì một động quật. Tiếp theo hắn lại chế tạo một chiếc chậu gỗ, trải một lớp đất bùn lên trên, gieo hạt giống đã qua xử lý vào bên trong, cuối cùng phủ lên trên một tấm da dê. Không có nilon, loại da dê này có thể thay thế ni *** giữ độ ẩm, nhiệt độ cùng hấp thu ánh sáng, tạo hoàn cảnh thích hợp cho hạt giống sinh trưởng.
Dựa theo kỹ thuật gieo trồng truyền thống của Độc Lang tộc, đến mùa gieo hạt bọn họ sẽ sửa sang lại đất đai, vun thành từng luống, sau đó gieo hạt lên trên, cuối cùng đành trông cậy vào ông trời. Có thể thu được bao nhiêu mạ liền gieo cấy bấy nhiêu, sản lượng ít đến thương cảm. Cách làm của Phó Thư Bảo chính là dựa theo kỹ thuật ươm trồng hạt giống trong nhà kính vô cùng tiên tiến tại một thế giới khác. Không chỉ có thể khiến cho hạt lúa sớm nảy mầm đồng thời còn có thể trừ tận gốc bệnh hại, đề cao sản lượng.
Chẳng qua, kế hoạch của Phó Thư Bảo cũng không phải là dừng ở đây, ngồi đợi hạt lúa nảy mầm. Hắn còn muốn dùng Luyện Nguyên Tố Lực cung cấp năng lượng sinh trưởng cho cho hạt giống, khiến chúng có thể vượt qua hạn chế của tự nhiên, phát triển một cách ổn định.
Ngày hôm sau, sau khi bốn người Lưu Chuẩn, Chu Di Mộng rời đi, Phó Thư Bảo chuẩn bị xong xuôi liền lập tức bắt tay vào thực hiện kế hoạch lợi dụng Luyện Nguyên Tố Lực bồi dưỡng hạt giống. So với việc dùng Luyện Nguyên Tố Lực để luyện chế Lực Luyện Khí, việc vận dụng Luyện Nguyên Tố Lực bồi dưỡng hạt giống càng dễ dàng hơn nhiều.
Dùng lực lượng Mộc nguyên tố làm chủ, bốn loại nguyên tố còn lại làm phụ trợ, sau khi khởi động Luyện Nguyên Tố Lực, Phó Thư Bảo giống như là đang vận dụng một bàn tay vô hình đặt từng hạt giống một vào trong một mạng lưới.
Kỳ thật mạng lưới này chính là một loại võng năng lượng, dùng đan điền của hắn làm trung tâm, không ngừng cung cấp đầy đủ năng lượng cho hạt giống phát triển. Ngoài ra còn cung cấp một hoàn cảnh sinh trưởng gần như là hoàn mỹ cho mỗi một hạt giống.
Chất dinh dưỡng, độ ấm, độ ẩm, ba yếu tố này chính là điều kiện tất yếu để cho bất kỳ một loại thực vật nào sinh trưởng và phát triển. Lợi dụng Luyện Nguyên Tố Lực, Phó Thư Bảo hầu như là không cần tốn sức đã có thể làm được. Cho nên, những hạt giống này của hắn phát triển chỉ còn là vấn đề thời gian.
Kỳ thật, trong quá trình cung cấp năng lượng cùng kiến tạo hoàn cảnh cho hạt giống sinh trưởng, Phó Thư Bảo cũng nhận được hồi báo, đó chính là việc hắn khống chế Luyện Nguyên Tố Lực càng thêm thuần thục, phối hợp giữa các loại lực lượng nguyên tố cũng càng ngày càng thêm ăn ý. Điều này sẽ đặt cho hắn một nền móng vững chắc, tạo điều kiện thuận thời cho những hành vi luyện chế cao cấp hơn sau này.
Thời gian chậm rãi trôi qua, trong một giây phút lơ đãng Phó Thư Bảo đột nhiên cảm giác được một hạt giống truyền đến cho hắn một tin tức rất vi diệu. Tin tức này là do hắn thông qua Mộc nguyên tố cảm nhận được. Tựa hồ nó đang nói cho hắn biết, một tính mạng thực vật mới đã tỉnh lại từ trong giấc ngủ say. Đây là một loại cảm giác vô cùng tuyệt diệu. Lập tức, càng ngày càng có thêm nhiều hạt giống truyền đến cho hắn tin tức đồng dạng.
Phó Thư Bảo cảm thấy vô cùng ngạc nhiên, lập tức kết thúc việc vận chuyển Luyện Nguyên Tố Lực, mở to mắt quan sát, hắn ngạc nhiên phát hiện, nhưng hạt giống ngủ say trong tầng bùn đát đã nẩy mầm, phía dưới tấm mảng da dê mỏng như cảnh ve, từng chiếc mầm xanh non nhú ra khỏi mặt đất. Toàn bộ mâm gỗ ước chừng có năm trăm mầm lúa, tuy rằng mỗi mật mầm rất nhỏ bế, nhưng năm trăm mầm chồng chất một chỗ, tuyệt đôi sẽ tạo thành một khoảnh xanh tươi, non nớt, đáng yêu đến cực điểm.