Sau khi nháy mắt hạ gục được một cường giả của tộc Ma Tâm, Lý Hữu Huyền lạnh lùng nhìn về phía đám người Đồ Mặc.
"Là con rối Yêu thú trình tự Tam Hồn cảnh!”
"Sao có thể như thế được? Đế quốc Thiên Vũ căn bản không có được con rối Yêu thú cường đại như thế này! Sao lão tổ nhà họ Lý lại có?”
“Chạy mau!”
Nhìn thấy con rối Yêu thú xuất hiện, còn nháy mắt hạ gục một người, ba người Đồ Mặc không còn vẻ đạm nhiên như vừa rồi nữa, chỉ còn lại vẻ hoảng sợ.
Thực lực của bọn chúng đối với quận Hoang Lâm mà nói là rất mạnh, tiêu diệt toàn bộ quận Hoang Lâm cũng dễ như trở bàn tay.
Mà hiện tại, con rối Yêu thú Tam Hồn cảnh cũng đánh chết bọn chúng dễ như trở bàn tay.
“Tộc Ma Tâm, các người không thoát được đâu!”
Trong hư không, một giọng nói lạnh như băng vang lên.
“Gào!!!!"
'Tốc độ của con rối Yêu thú rất nhanh, giống như. Thuấn di vậy, chớp mắt một cái đã đi tới trước mặt một sinh mệnh Ma loại, chiếc đuôi như một cây roi dài đâm trúng ngực sinh mệnh Ma loại này. Sinh mệnh Ma loại Thất Phách cảnh nhanh chóng tử vong.
Lại một lần nữa di chuyển, con rối Yêu thú hổ nhanh chóng xuất hiện trước mặt sinh mệnh Ma loại thứ ba.
Sinh mệnh Ma loại này điên cuồng ngắn cản, nhưng vẫn bị giết chết một cách dễ dàng.
Chớp mắt sinh mệnh Ma loại chỉ còn lại một mình Đồ Mặc.
“Không!!!”
Đồ Mặc sợ hãi hét lên một tiếng. Thực ra ông ta mới chỉ vừa mới đột phá đến Thất Phách cảnh đỉnh phong, tương lai vẫn còn có cơ hội tiếp tục phát triển.
Ông ta không cam lòng chết ở nơi này.
Nhưng cho dù không cam lòng cũng không có cách nào khác,
Cuối cùng, Đồ Mặc cũng không thể ngăn cản nổi công kích của con rối Yêu thú hổ, nháy mắt tử vong.
Chỉ trong thời gian ngần ngủi, bốn sinh mệnh Ma loại Thất Phách cảnh đã bị hạ gục!
“Gào!!!"
Con rối Yêu thú hổ gầm lên một tiếng, khí thế cường đại tản ra bốn phía, giống như muốn thể hiện sự khủng bố của mình.
Ngay sau đó, nó bay trở về bên cạnh Lý Hữu Huyền, dao động cũng thu liễm lại, ánh mắt dại ra.
Xung quanh lập tức trở nên yên tĩnh trở lại, nhưng qua mấy giây sau lại bắt đầu trở nên vô cùng ầm ĩ.
“Bốn sinh mệnh Ma loại trình tự Thất Phách cảnh đều đã bị đánh chết rồi!”
“Ta biết ngay lão tổ nhà họ Lý sẽ có cách mà!”
"Ha ha, con yêu thú Hổ kia mạnh thật, đánh chết những sinh mệnh Ma loại kia chỉ trong chớp mắt!”
“Đúng vậy, cho dù có thêm mấy sinh mệnh Ma loại đến đây nữa thì chúng ta cũng không có gì phải sợ!”
Những tiếng hoan hô từ khắp các khu vực truyền đến. Mọi người nhìn về phía hư không, trên mặt đều mang theo ý cười.
Đây là niềm vui sướng sau khi sống sót khỏi tai nạn.
Vút!
Sau khi giải quyết xong bốn sinh mệnh Ma loại này, thân ảnh của Lý Hữu Huyền lại nhanh chóng xuất hiện trước đình viện nhà họ Lý.
“Lão tổ."
Nhóm người Lý Thiên Dương, Lý Thiên Lôi nhanh chóng tiến lên.
Mặc dù có thể dễ dàng chém giết những sinh mệnh Ma loại kia, nhưng trong lòng bọn họ cũng không có nhiều vui sướng cho lầm.
“Con rối Yêu thú Tam Hồn cảnh?” Lúc này, Tân Dương giống như vẫn chưa phục hồi lại tỉnh thần. Ông ta khiếp sợ nhìn về phía Lý Hữu Huyền, rồi lại nhìn về chiếc nhẫn không gian trên tay ông ta.
Cho dù là thế lực Tam Hồn cảnh thì cũng chỉ có một hai vị cường giả trình tự Tam Hồn cảnh mà thôi. Giống như nhà họ Tân bọn họ cũng chỉ có một mình Lão tổ nhà họ Tân là cường giả Tam Hồn cảnh.
Hiện giờ nhà họ Lý cũng có sức chiến đấu như thế này.
“Lý huynh, con rối yêu thú này..” Gương mặt Tân Dương mang theo vẻ khiếp sợ, cuối cùng vẫn không
nhịn được mà tiến lên dò hỏi.
Dựa vào con rối yêu thú này, nhà họ Lý tự xưng là thế lực Tam Hồn cảnh cũng không quá.
Lý Hữu Huyền nghe vậy thì nói thẳng: "Đây là Tiểu Phong đế lại cho chúng ta, để nhà họ Lý chúng ta có thể bảo vệ được chính mình”
Tân Dương không biết nhà họ Lý không chỉ có một con rối yêu thú trình tự này, mà là có hai.
“Quả nhiên là Lý Phong để lại.”
Tần Dương gật đầu, trong mắt không giấu được vẻ hâm mộ.
Bọn họ tất nhiên ai cũng muốn có được con rối yêu thú có sức chiến đấu mạnh như thế này. Có được sức mạnh như thế thì cho dù là để chiến đấu hay là để bảo vệ gia tộc thì đều có thể phát huy ra được tác dụng vô cùng cường đại.
Lý Phong có vận may nghịch thiên, không những thực lực của bản thân không ngừng tăng cường, mà còn có thể gặp được loại bảo vật như thế này.
Tân Dương nghĩ ngợi một chút, sau đó lại tiếp tục nói: “Lý huynh, con rối Yêu thú này có sức chiến đấu cường đại như vậy, thậm chí còn đạt được tới trình tự nhịn được mà tiến lên dò hỏi.
Dựa vào con rối yêu thú này, nhà họ Lý tự xưng là thế lực Tam Hồn cảnh cũng không quá.
Lý Hữu Huyền nghe vậy thì nói thẳng: "Đây là Tiểu Phong đế lại cho chúng ta, để nhà họ Lý chúng ta có thể bảo vệ được chính mình”
Tân Dương không biết nhà họ Lý không chỉ có một con rối yêu thú trình tự này, mà là có hai.
“Quả nhiên là Lý Phong để lại.”
Tần Dương gật đầu, trong mắt không giấu được vẻ hâm mộ.
Bọn họ tất nhiên ai cũng muốn có được con rối yêu thú có sức chiến đấu mạnh như thế này. Có được sức mạnh như thế thì cho dù là để chiến đấu hay là để bảo vệ gia tộc thì đều có thể phát huy ra được tác dụng vô cùng cường đại.
Lý Phong có vận may nghịch thiên, không những thực lực của bản thân không ngừng tăng cường, mà còn có thể gặp được loại bảo vật như thế này.
Tân Dương nghĩ ngợi một chút, sau đó lại tiếp tục nói: “Lý huynh, con rối Yêu thú này có sức chiến đấu cường đại như vậy, thậm chí còn đạt được tới trình tự Tam Hồn cảnh, chắc chắn Thiên Khí tông sẽ vô cùng hứng thú với nó. Thiên Khí tông có mấy vị cường giả Tam Hồn cảnh, thực lực vô cùng mạnh mẽ. Ta kiến nghị nhà họ Lý các ngươi nên tới phủ Thần Văn lánh nạn."
Chuyện Thiên Khí tông tâm đắc nhất chính là có thể luyện chế ra con rối Yêu thú ngưng tụ được năm phách. Mục tiêu lớn nhất của bọn họ là luyện chế ra con rối yêu thú trình tự Tam Hồn cánh, nhưng đáng, tiếc là vẫn chưa thành công.
Nếu bây giờ biết được có con rối Yêu thú Tam Hồn cảnh chân chính xuất hiện, chắc chắn bọn họ sẽ cảm thấy vô cùng hứng thú. Cho dù bọn họ không luyện chế ra, nhưng cẩn thận nghiên cứu một chút, nói không chừng có thể tìm ra được một ít linh cảm.
“Hừ! Đây là Tiểu Phong để lại cho chúng ta, chẳng lẽ Thiên Khí tông bọn họ lại muốn tới cướp đoạt.”
Tần Dương vừa nói xong thì Lý Thiên Lôi tính tình nóng giận lập tức lạnh lùng đáp lại.
“Thiên Lôi” Nghe thấy Lý Thiên Lôi nói vậy, Lý Hữu Huyền lập tức nhìn ông ta một cái.
Lý Thiên Lôi lập tức ngậm miệng, không dám nói thêm gì được.