“Ha ha, chết rồi! Lý Phong cuối cùng cũng chết rồi!"
Lúc này, ở một khu vực tại Thiên Vu cốc, những tiếng cười không ngừng truyền đến, âm thanh vô cùng vui sướng.
“Những sinh mệnh Ma loại đó cũng không phải phế vật, vậy mà có thể giết được Lý Phong!"
Trong mắt Hắc Thứu tràn đầy sung sướng.
Thực lực của Lý Phong không ngừng tăng cường, lúc trước thậm chí còn tăng lên đến Tam Hồn cảnh, đánh trọng thương cường giả Tam Hồn cảnh của tộc Ma Tâm, có trời mới biết lúc đó ông ta có cảm nhận gì?
Ông ta cứ tưởng không còn cơ hội báo thù nữa, nhưng bây giờ lại nhận được tin Lý Phong bị cường giả tộc Ma Tâm đuổi giết, trốn vào vực thầm Mạt Nhật.
Lý Phong vào đó chắc chẳn không thể nào sống sót!
“Lý Phong chết rồi, nhà họ Lý cũng mất đi ô dù thực sự rất muốn nhìn biểu cảm trên mặt bọn chúng!"
Ánh mắt ông ta lập lòe, nảy sinh suy nghĩ với nhà họ Lý.
Hai đứa con của ông ta đều bị Lý Phong giết chết, nếu như chỉ một mình Lý Phong chết thì không thể tiêu trừ nỗi oán hận trong lòng ông ta.
Hắc Thứu nhìn về phía xa, cuối cùng áp chế suy nghĩ trong lòng xuống.
Có Thiên Vũ vương, ông ta không thể trực phó với nhà họ lý, nếu không thì chắc chản sẽ bị xử tội chết.
...
Đại lục Hắc U, quận Hoang Lâm, nhà họ Lý.
Lúc này, ánh mắt cả Lý Thiên Dương và Vương Nhu nhìn qua đều không được thích hợp, ánh mắt vô thần.
Một cô bé nhanh chóng chạy tới, ngẩng đầu nhìn hai người: “Cha mẹ, ca ca đã ra ngoài hơn một tháng rồi, bao giờ huynh ấy mới trở về?”
Cô bé ngẩng đầu, trong mắt tràn đầy vẻ mong đợi.
Lý Thiên Dương sờ đầu con gái, cười gượng: “Tiểu Vũ, ca ca con sẽ sớm trở về thôi. Con cứ ngoan ngoan ở nhà, ca ca con sẽ về ngay.”
“Vâng, con nhất định sẽ ngoan ngoãn.” Tiểu Vũ nghe vậy thì gật đầu thật mạnh.
Chờ cô bé đi rồi, trong mắt Lý Thiên Dương lại lộ ra vẻ bi thương.
Tất cả bọn họ đều biết chuyện Lý Phong ở trong vực thẳm Mạt Nhật.
“Thiên Dương, Tiểu Phong sẽ không chết. Cho dù gặp phải tình huống nguy hiểm thế nào thì thằng bé đều bình yên vượt qua, sao có thể chết được?” Vương Nhu ở bên cạnh Lý Thiên Dương, đột nhiên lên tiếng, giọng nói cũng vô cùng kiên định.
“Đúng vậy." Lý Thiên Dương nhìn vợ mình, gật đầu nói.
...
“Kẽo kẹt!”
Tại một khu vực ở đại lục Trung Ương của đế quốc Thiên Vũ, một âm thanh nặng nề vang lên.
Sau đó, một người đàn ông trung niên tiến vào.
Trong cung điện có một vị lão giả, vị lão giả này nhìn vô cùng già nua, đầu đây tóc trắng, gương mặt lấm tấm những vết đồi mồi, nhìn không biết đã sống bao nhiêu năm.
“Thiên Vũ vương.” Văn Vũ hầu Chu Văn cung kính nói, hơi khom lưng xuống.
Vị lão giả trước mắt chính là người mạnh nhất đế quốc Thiên Vũ, cường giả phía trên Tam Hồn cảnh!
Con đường tu luyện, ban đầu là tu luyện thân thể, sau đó là ngưng tụ hồn phách. Sau khi ngưng tụ được ba hồn bảy phách, nếu tiếp tục tiến lên thì chính là có hiểu biết với trời đất, hiểu được thiên địa đại đạo!
Cảnh giới đó gọi là Đạo Tâm cảnh!
Chán các website khác lấy cắp quá nhiều quá. Bên mình sẽ ra chậm lại các chương.
Các bạn vào mê truyện hot.vn hoặc truyen.azz.vn thì mới có bản full đầy đủ và hơn chục chương sớm nhất nhé.
Vào google gõ Truyện Azz hoặc Mê truyệnhót.vn nhé các bạn.
Đế quốc Thiên Vũ, Yêu tộc, thậm chí là những thế lực khổng lồ khác, gần như đều có cường giả trình tự Đạo Tâm cảnh.
Chỉ có cường giả như thế này bảo vệ thì mới có thể có được chỗ đứng trên thế giới, nếu không thì sớm muộn gì cũng bị những thế lực khác thâu tóm.
“Có chuyện gì?” Thiên Vũ vương nhìn người mới tới, dò hỏi.
Chu Văn không nói dài dòng: “Thiên Vũ vương, vừa rồi có tin tức truyền đến. Lý Phong ở đại lục Hắc U bị ba vị cường giả Tam Hồn cảnh trung kỳ, một Tam Hồn cảnh đỉnh phong của tộc Ma Tâm đuổi giết, cuối cùng trốn vào vực thắm Mạt Nhật.”
Ông ta nhìn Thiên Vũ vương, ông ta biết Thiên Vũ vương rất coi trọng Lý Phong.
“Trốn vào vực thẩm Mạt Nhật?” Thiên Vũ vương nghe thế thì vẻ mặt cũng chỉ hơi ngạc nhiên một chút.
Chu Văn gật đầu: “Bây giờ bên ngoài đều đồn Lý Phong đã chết.”
“Lý Phong không chết” Nghe ông ta nói như vậy, "Thiên Vũ vương lại nói thẳng.
“Không chết?” Chu Văn sửng sốt.
'Vực thẩm đó là một tuyệt địa, chưa thấy có thể sống sót rời khỏi đó.
“Sư phụ, ngài từng tới vực thẩm Mạt Nhật sao?” Chu Văn nhìn vị lão giả trước mặt, không nhịn được hỏi.
Trừ khi Thiên Vũ vương đã từng đi vào, có hiểu biết về tình huống bên trong, thế mới có thể kết luận Lý Phong không chết.
“Chưa từng.”
Thiên Vũ vương lắc đầu: "Cho dù ta tiến vào trong đó thì chắc cũng có nguy hiểm rất lớn. Nhưng Lý Phong tiến vào thì sẽ không có bất cứ nguy hiểm gì, hơn nữa còn có được chỗ tốt.”
“Chỗ tốt?” Chu Văn càng nghe càng cảm thấy khó hiểu.
“Được rồi, ngươi chỉ căn biết như thế là được. Tên nhóc Lý Phong sẽ không chết, chuyện chúng ta cần quan tâm bây giờ là đổi phó với đám tộc Ma Tâm kia.” Thiên Vũ vương không nhiều lời.
“Còn nữa, chuyện Lý Phong không chết cũng không cần phải nói ra bên ngoài."
“Vâng!”
Thiên Vũ vương không nói gì thêm, Chu Văn cũng không dám dò hỏi. Ông ta cung kính lên tiếng, sau đó rời khỏi cung điện.
“Tốc độ quận khởi của tên nhóc này đúng là càng ngày càng nhanh.”
Trong cung điện tĩnh mịch chỉ còn lại một mình Thiên Vũ vương.
“Trời đất thay đối, đại đạo sắp hỏng, toàn bộ, cường giả trường sinh đều tử vong. Trời đất chỉ còn lại một con đường sống, hi vọng hẳn có thể nằm bắt được.”
Trong lòng Thiên Vũ vương âm thăm chờ mong.